Giới Thần

Vô số phù lực tự thành một dòng đổ về làn da, xâm nhập cốt cách hình thành một loại trình tự ảo điệu, sau đó tại trong thần hồn một luồng ảo diệu kiếm đạo chợt bộc phát sau đó lũ lượt tràn vào đầu dẫn đến khắp châu thân.

Phù lực vừa hình thành một bức đồ hình 3 chiều trên da thịt liền nhận được loại ý chí cảm ngộ này bồi dưỡng.

Ngay lập tức sự việc không thể tưởng tượng liền sinh ra.

Chỉ thấy một đạo phù văn tự nhiên hình thành sau đó hấp thu kiếm hệ phù lực thân thể mới thu nạp rồi trở về đan điền.

Phù văn này vừa vào đan điền liền kéo theo số mệnh ùn ùn sáp nhập sau đó nghiễm nhiên lại dựng lên một tòa nhân trụ trong đan điền chống lên mệnh cách. Kiếm khí lan tràn phún trào tự thành một thể hòa hợp với linh hồn.

Điểm đặc sắc đó là từ đạo phù văn này, kiếm khí mạnh mẽ lại mờ ảo hóa thành một mảnh vân vụ trình tường tự thành một thể mạnh mẽ mà bao dung, như ý như tâm dễ dàng khống chế.

"Đây...đây là....Vân Vụ Kiếm Kinh...đại viên mãn...không...không...đây là Vân Vụ Kiếm Thế....là Vân Vụ Kiếm Thế...ah, không thể nào, công pháp cũng có thể luyện ra "thế" sao...không thể nào...ah...đây là..."

Đang lúc mà hắn bất ngờ thì lúc này đan điền lại tự sinh một luồng kiếm lực tinh khiết bao bọc lấy Vân Vụ Kiếm Thế vào hình thành một dạng kiếm hình mầu đục kiếm trụ.

"Đây là....Vạn Kiếm Quy Nguyên tầng 1 đại viên mãn....ta...ta vừa rồi....đột phá..."

Hắn há hốc mồm ngơ ngác nhìn về một phía, ở nói đó đập vào mắt là một thanh niên áo đen trông thật bình thường nhưng hắn nhậy cảm phát hiện thấy hơi thở quen thuộc của hắn.

Là hắn....là hắn giúp ta.

Đoạn Chánh thì thầm.

"Đừng ngớ ngẩn nữa...còn không mau chọn lựa" ngay lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên khiến hắn ngây ra.

"Ah....ta biết..." Đoạn Chánh vui mừng quá đỗi liền đưa tay chạm vào một quyển sách khác, ngay tức thì sự việc lại một lần nữa lặp lại.

Không tới 5 phút sau hắn lại tỉnh dậy rồi vươn 2 tay chạm vào 2 quyển khác, cùng lúc đó đan điền đã mọc ra đạo phù văn khác tu vi bị kéo căng đến luyện thể đỉnh phong, tiềm lực đột phá cực hạn 400 tinh.

Hắn kích động không ngừng chọn lựa và rồi khi hắn tìm đến quyển thứ 12 thì lúc này....Thiên mở mắt ra.

"Tiểu tử, ngươi tên gì?"

Giọng Thiên bằng miệng vang lên lọt vào tai hắn hệt như một âm thanh vọng từ thiên không thần thánh.

"Ta...Đoạn Chánh, ân công...xin nhận của ta một lậy..."

Nói xong hắn định quỳ xuống, nhưng cũng lúc này Thiên lại nói tiếp

"Không cần quỳ, ngươi...từ nay là người của ta...nhớ lấy" Hắc Công Đức lạnh lùng mà bá đạo nói

Nhưng kỳ lạ là thanh niên tên Đoạn Chánh này lại không hề tỏ thái độ phản cảm mà ngược lại còn quyết tâm quỳ xuống.

"Chủ nhân, nô tài đã rõ..."

Thiên cảm thấy sự chân thành và khí tức tang thương lam lũ lẫn cả sự quyết tâm trong mắt hắn liền hài lòng.

Thiên đã muốn tạo dựng thế lực thì sẽ không tiếc rẻ chút ân huệ chỉ cần chọn được người đáng tin.

Vừa nãy là Thiên cố ý cho Đoạn Chánh này cơ hội để thử lòng cũng là để đặt nền móng.

"Tốt, đi lên với ta.."

Thiên dẫn đầu đi trước, Đoạn Chánh tò mò theo sau.

Tầng thứ 3 Tàng Kiếm Các là tổng hợp những bí tịch hoàng cấp thượng phẩm, nếu ở nhân gian chính là trân bảo cho vạn người giành giật nhưng ở đây không ngờ lại có không kém gì 7, 8 vạn bản, số lượng khiến người nhìn mà hoa mắt.

Tuy nhiên, tại Thiên Kiếm Môn tầng thứ 3 này cũng chỉ là nơi chỉ dành cho ngoại môn đệ tử, không nhiều không ít.

Võ học ở đây tuy cao thâm nhưng so với một đại môn phái thì chỉ là tầng dưới chót

"Tách....tách...." Thiên không chút nào quan tâm mấy thứ đó, tinh thần ti của hắn tỏa ra liền nhảy thẳng tới thỏa thích thu hết mọi thứ vào tay.

Cùng lúc đó Đoạn Chánh bên cạnh cũng không hề bỏ sót thời cơ ngàn vàng, trong thời gian ngắn ngủi quý giá đó hắn liền thò tay chạm vào những quyển sách gần nhất.

"Phù....phù...."

Đối với Thiên thì tầng thứ công pháp này vẫn không hề có sức khó khăn mà ngược lại với số lượng ít hơn, hắn lại càng đọc nhanh, lĩnh ngôn cấp tốc.

Không biết thời gian trải qua bao lâu khi mà hắn đọc xong rồi trở mình bước chậm rãi lên tầng 4, lúc đó Đoạn Chánh mới thở ra một hơi khiếp sợ trong mắt.

Trong thời gian ngắn ngủi đó, hắn đã lĩnh ngộ và luyện ra thần thông trọn vẹn 10 bộ, với 3 môn công pháp 7 môn kiếm kỹ, thậm chí còn luyện tới tình trạng đại viên mãn mơ hồ còn chạm tới "ý"

10 bộ ah, đây là thành quả cố gắng mà dù hắn dành cả đời cần cù như trâu ở Thiên Kiếm Môn cũng không góp đủ, còn cảnh giới của "ý" thì lại càng không phải nói....

Dù hắn dùng 2 kiếp cũng không chạm tới được cảnh giới kiếm đạo trong truyền thuyết đó.

Nhìn lại vị chủ nhân lạnh lùng đi phía trước, hắn không hề cảm thấy sợ hãi bởi sự lạnh giá đó mà chỉ thấy mình nhận lấy vô hạn vô tận may mắn.

Chợt sực mình tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang leo cầu thang lên trên.

Lên trên là tới đâu....tầng 4, là tầng....ah

Còn chưa kịp hãi hùng thì một luồng khí tức khủng bố tà dị đã phủ tới, sau đó bước chân hắn liền vượt qua kết giới tầng 4.

Hắn há mồm ra sợ hãi

"Tầng...tầng 4, là công pháp...huyền cấp, nơi đây....chỉ có nội môn đệ tử được đặt chân thôi ah...không ngờ cuộc đời ta còn có ngày được đặt chân vào đây."

Thiên hơi liếc mắt qua nhìn những giá kệ lấp lánh trước mắt, nơi đây công pháp đều được lưu bằng ngọc thạch, bên tròn chứa đầy đặc thù năng lượng cùng với những ký tự không ngừng luân chuyển trong ngọc tựa như vật sống.

Mỗi viên linh ngọc đều có một lớp phong ấn cường đại bọc bên ngoài ngăn không cho năng lượng tiết ra ngoài đồng thời cũng khiến người đọc không thể tùy tiện đọc sách.

Nếu cố ý kích động phong ấn, linh ngọc sẽ kích phát năng lượng đối nghịch sau đó thậm chí dẫn động khí cơ của toàn tòa bảo tháp 10 tầng này phát ra lực lượng một kích hủy diệt đối với kẻ đó.

Nhưng nơi đây lại có một lợi thế, đó là không mất cống hiến điểm khi lựa chọn.

Mỗi viên linh ngọc tuy bị phong ấn rất kỹ nhưng một chút hào quang vẫn tán phát, mắt người chỉ cần nhìn vào hào quang này sẽ tự hiểu được sơ lược về công pháp bên trong, không tốn một tí nào điểm cống hiến.

Có thể nói loại ích lợi này là dành riêng cho những đệ tử nội môn đầy tiềm năng, chỉ là bất quá...giá mua một lần truyền thừa lại gấp 10 lần so với những tầng bên dưới.

Đó là một con số mà những bần hàn đệ tử nhìn thấy chỉ có tuyệt vọng, cho nên mới nói nơi Thiên Kiếm Môn này không dành cho người nghèo, lại càng không dành cho người vừa nghèo vừa không biết bám đùi nịnh hót

"Tách...." tinh thần ti phóng ra, mọi trở ngại liền không có chút ý nghĩa nào nữa.

Lần này tinh thần ti của Thiên phân tích không chỉ là công pháp truyền thừa bên trong mà còn cả cái phong ấn bên ngoài.

Mỗi cái phong ấn này đều là ướm theo công pháp mà đặt ra để đạt được hiệu quả lớn nhất, so với công pháp trân quý thì đây không đáng là gì có điều đối với Thiên nó lại là những tri thức không hề kém công pháp bên trong.

Lúc này nhìn thấy chủ nhân làm động tác quen thuộc, Đoạn Chánh liền sợ ngây người, tay vô thức chạm vào một tấm linh ngọc bên cạnh.

Ngay sau đó hắn chuyển tử ngây ngốc sang khiếp đảm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui