Giới Thần

Chỉ thấy Hắc Vũ bay lên cao hóa thành một vệt nhọ đen, đôi cánh tung ra như một làn khói mờ sau đó 20 điểm nhỏ tung bay ra ngoài.

20 cái điểm nhỏ này tốc độ so với Hắc Vũ không chút nào thua kém vừa ra liền như quỷ mị phân tán.

Lại càng đáng sợ đó là 20 cái tinh điểm này vừa ra lại giống như gió như mây bắt đầu phân tách ra rất nhiều những tinh điểm khác, bầu trời thoáng chốc liền một mảnh đen nhánh sau đó...

Tiếng gào khóc liền vang lên, 100 tên chấp pháp giả liền lăn lộn gào khóc trên đất, thân thể tựa như nhận lấy kinh khủng tra tấn, hơn nữa tinh hoa máu huyết đang dần dần biến mất.

Điểm đáng sợ, là cùng lúc với sự suy kiệt của họ đó là những tinh điểm bám trên thân họ lại đang phát ra những chấn động mạnh hơn, rõ ràng đây chính là một hình thức thôn phệ để lớn mạnh mình.

Hơn nữa lại càng khủng bố đó là những tinh điểm này thôn phệ giống hệt như phụ thể bám thân, không gì ngăn cản nổi, các loại phòng ngự phù chú, pháp bảo hay cả thần thông phòng ngự đều vô phương.

Trên đầu Hắc Vũ có một cái sừng nhọn cùng hàm răng nanh được phụ thêm phù văn phá cấm.

Kiếm đạo công kích nó đều không thể làm nó chết đi, hệt như một làn khói mờ tụ tán vô thường, kiếm chém hệt như vào không khí, kiếm ý đều không có tác dụng.

Cứ như vậy họ bất lực ngã xuống đất vô vọng la hét


"Trưởng lão cứu ta....trưởng lão, mau cứu chúng ta..."

"Hoàng Thanh Thiên...tha mạng...tha mạng, chỉ cần tha mạng cho ta, ta thề cả đời sẽ không bao giờ phản lại ý của ngươi....tha mạng..."

"Hoàng Thanh Thiên...là các trưởng lão, không phải ta...ta chỉ là bất đắc dĩ....tha cho ta mạng chó đi mà..."

Hàn trưởng lão trơ mắt nhìn đám chấp pháp thành viên chết dần chết mòn, không còn chút nào nghĩa khí van xin. Trong lòng vừa sợ hãi lại vừa giận dữ

"Hoàng Thanh Thiên...ác đồ ngươi muốn chết, còn không dừng tay chớ trách bổn trưởng lão hạ thủ vô tình"

Thiên hướng ánh mắt nhìn về phía lão miệng lại nói trở về

"Các ngươi thật hứa không làm kẻ địch của ta?"

"Ta hứa...ta thề...."

"Ta hứa....ta hứa..." một đám chấp pháp giả vội vàng lậy lục yếu ớt càu xin

"Tốt, nhớ lời các ngươi đã nói hôm nay đó..."

Tay Thiên trở một cái Hắc Vũ liền trở về đậu trên vai hắn.

Bên trong thân thể mở ra phù văn Tụ Lý, đôi cánh vừa sải ra liền thu lại một bầy hắc vũ nhỏ vào trong.

Bây giờ mới nhìn thấy, trọn vẹn 200 con tiểu Hắc Vũ này bây giờ lại nhập trở về thành 20 con, mỗi con đều tinh huyết tràn đầy, lớn hơn hẳn một vòng so với trước đó.

Mỗi tên chấp pháp giả đều có tu vi nhân cảnh đỉnh phong, gần như toàn bộ tinh hoa đã bị thôn phệ tất nhiên số lượng không nhỏ, rất vừa vặn đã đủ cho quá trình con non trưởng thành.

Thêm vài tháng tu luyện sẽ lại có thể sinh sản hoặc giả thôn phệ thêm một lần sẽ có thể thuận lợi sinh sản, lúc đó Hắc Vũ mới sơ sơ có được uy năng của mình


"Tử....tử vong ma kiêu....đây là..không đúng, Tử vong ma kiêu không có được uy năng như thế này nhất định là nó...." Hàn trưởng lão lắp bắp

"Không sai...chính là Tử Vong Ma Kiêu nhưng lại được ta khắc phù luyện khí đã biến chủng thành Hắc Vũ như bây giờ, có được tu vi địa cảnh, năng lực bất tử của tử vật, năng lực hấp phệ của ma đạo lại thêm khả năng sinh sản vốn có của ma kiêu....các ngươi càng tới nhiều sẽ càng giúp Hắc Vũ của ta sinh sản nhanh hơn"

Thiên nói chuyện tựa như một sự kể lể nhưng thực tế lại ném một quả bom đạn đạo đánh tan những cuồng vọng và độc tài của đám người này.

"Hoàng Thanh Thiên...ngươi luyện ma vật, đọa nhập ma đạo rồi....Thiên Kiếm Môn sẽ không thể dung chứa ngươi"

"Không sai...Thiên Kiếm Môn quá nhiều sâu mọt, một đám sâu mọt đó tất nhiên không dám dung chứa ta...còn ngươi nữa, còn muốn ở đây chịu chết hay không?"

"Hừ, Hoàng Thanh Thiên ngươi nhưng ta thì không, trước thực lực tuyệt đối mọi thứ đều là rác rưởi....cho ngươi cơ hội cuối...thần phục hoặc chết"

Trước thái độ ngạo khí ban ơn đó của lão, Thiên hơi lắc đầu, vai nhẹ nhấc Hắc Vũ liền bay lên.

"Phạch...phạch...vù" Hắc Vũ vừa ra liền chắp không phân thể, ngự gió hóa thành một đám lít nhít hắc ảnh như những mũi nhọn đâm tới

"Hừ...không biết tự lượng sức mình, nghĩ rằng chỉ với vài con tiểu chủng là có thể hoành hành sao...ngu xuẩn tiện nhân, hôm nay để ta cho ngươi biết uy năng của thánh giả"

"Ầm...xẹt...xẹt..." kiếm vực tràn ra mang theo kinh thiên kiếm khí, khắp nơi bổ chém, giọt nước cũng không lọt.

Hắc Vũ vừa tới liền bị vô vàn kiếm khí cấm kỵ chi lực này chém tan tành phải liên tục tụ tán mãnh công.


Có điều có một chuyện mà vị Hàn trưởng lão này không hề biết lại đang diễn ra, chỉ thấy lão ta vẫn khinh miệt nhìn tới Thiên hệt như đang nhìn giun dế đang giãy giụa trước khi chết.

"Nhìn thấy chưa, tiện nhân...trước thực lực tuyệt đối tất cả đều vô nghĩa...tử vong ma kiêu như thế, cả ngươi cũng như thế...

"Vì sự phản kháng của ngươi ngày hôm nay, bổn tọa sẽ tự tay phế sạch chân tay của ngươi...."

"Vù...vù...ầm..." kiếm khí phún dũng, lĩnh vực bị vận lên toàn lực tràn tới.

Hàn trưởng lão khép 2 ngón tay chỉ tới, kiếm vực liền hóa thành hình một thanh đại kiếm, nhất kiếm kích tới.

"Nạp mạng đi cho ta..."

"Vù...keng...keng..ầm..." kiếm vực này xẻ dọc thương khung hóa thành kinh khủng lực áp bách tự cố định một mảnh không gian trấn áp đối thủ bên dưới vô pháp động đậy.

Chỉ có điều, lão ta lại không hề tìm kiếm được sự sợ hãi lẫn cố sức tồn tại trên người Thiên mà ngược lại lúc này hắn còn ung dung nói một câu khiến lão không thể hiểu nổi.

"Kiếm vực miễn cưỡng mới được 4 thành....ông thật làm ta thất vọng quá rồi đi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận