Giới Thần

Thanh niên đó trước kia đã từng là một thiên tài xếp thứ 6 kim bảng.

Tây Môn Khánh Tuyết

Nhưng mà đáng tiếc 1 năm trước lúc mà công pháp đình trệ hắn ra ngoài lịch lãm tìm cơ duyên đột phá công pháp.

Tại thần ma chiến trường hắn một thân thực lực mạnh mẽ giết vô số cùng hung cực ác ma nhân, ma quái, chỉ là đáng tiếc hắn ngã xuống lại không phải trong tay ma vật mà là trong tay một thanh niên chánh phái.

Một thanh niên có thái độ coi trời bằng vung, kiêu ngạo không ai bằng.

Một thanh niên thiên phú thực lực đáng sợ, là người mạnh nhất đương thời mà giới trẻ biết đến.

Vũ Đương Không.

Trong lần đó, Tây Môn Khánh Tuyết bị nhục mạ khiêu khích sau đó chiến bại thảm hại dưới tay Vũ Đương Không chỉ vì 1 lý do đơn giản "vì ta nhìn ngươi không hợp mắt"

Chỉ vì 1 lý do như vậy mà siêu cấp thiên tài đại môn chánh phái xếp thứ nhất Thiên Phù Giới này ra tay hạ độc thủ với Tây Môn Khánh Tuyết một cách rợn người, sau đó ngay cả nhân đan cũng bị phá nát, thiên mệnh chi trụ vỡ vụn.

Tây Môn Khánh Tuyết kể từ đó trở thành phế nhân, tu vi cực khổ tu luyện mấy mươi năm mất sạch, thân thể mang theo vô số thương tích ngầm, trong vị trí nhân đan còn có một đạo lôi điện chi ý vẫn còn hoành hành không ngừng phá vỡ gân mạch hắn đau đớn, ngày ngày Tây Môn Khánh Tuyết hắn không chỉ không cách nào ngưng lại phù lực chấn áp thương thế mà còn không ngừng bị lôi điện ác độc này dày vò.

Không thù không oán, nhưng Vũ Đương không hắn lại ra tay độc ác đến mức độ này, loại thù hận khắc cốt minh tâm này sao có thể không nhớ.

"2 vị thượng xứ, chính là chỗ này"

"Ngài xem, chính là bên đó, mấy hôm trước là ta cảm nhận được hơi thở đáng sợ phát ra từ bên đó"

Độc Mễ Thiên Tầm chỉ vào một gian phòng lớn cách đó mấy chục mét.


Nhìn vào trong đó, không có một chút động tịnh, ngay cả một chút dao động năng lượng cũng không có, Tuyết trưởng lão hơi nhíu mày.

Bằng trực giác nhậy cảm của lão cho thấy, bên trong đó có một hơi thở sự sống rất tầm thường diễn ra, nhưng mà một chút hơi tức bảo khí cũng không có bất kỳ ý chí sinh mạng nào khác sinh tồn cũng không có.

Thứ lão cảm nhận được duy nhất là chỉ có một luồng hỏa hệ nóng cháy phù lực đang ấp ủ, nếu như không phải trời sinh thiên mệnh lão có được sự tương hợp với đại địa thì cũng không cảm nhận thấy được điều này.

Hỏa mạch này vô cùng lớn nhưng lại được cái gì đó phong kín thậm chí tiếp tục dưỡng dục, hỏa lực không tiết không một chút bỏ phí...thật là đáng sợ phương pháp ah.

"Hoàng Thanh Thiên...." Tuyết lão vận lên lực lượng thả ra cực đại âm ba chi lực quát lớn.

"Ta lệnh cho ngươi nội trong 5 nhịp thở phải trình diện trước mặt bổn tọa, nếu không...hậu quả tự gánh"

Hàng vạn tinh âm ba lực lượng quét qua, nguyên dãy nhà ở đây đều bị thổi tung chỉ chừa lại gian nhà kiên cố duy nhất mà Thiên ở.

Sau đó uy áp khủng bố từ thân Tuyết trưởng lão phủ tới lại càng khiến một mảnh trời đất này lâm vào hủy diệt, trọng áp này lướt qua nguyên căn nhà duy nhất Thiên đang ở lập tức liền ầm ầm lún xuống.

Sau đó nóc nhà bằng kim tinh đúc thành cũng kẽo kẹt cong xuống. Ở bên mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn ai nấy đều hoảng sợ lui lại.

Tuyết trưởng lão hẳn là một người tu thổ trọng chi đạo cho nên trong uy áp lão phả ra lại chứa sự điều khống cực mạnh với mặt đất cùng với siêu cấp trọng lực nặng gấp mấy lần cường giả đồng cấp.

Mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn lại một lần nữa hoảng sợ trước thực lực của Tuyết trưởng lão.

]

"Không đúng rồi, Tuyết lão này thực lực chí ít cũng phải bằng được địa cấp tầng 9 cường giả bình thường khác ah...Thái Huyền Môn quả thật là đáng sợ"

Loại sức mạnh này không phát ra thì thôi, vừa bộc phát là liền kinh thiên động địa, nhân loại dưới trận áp lực này yếu ớt chẳng khác gì giun dế


Một mảnh trời đất bị dày vò tan nát, không khí như đặc sệt lại, những tiếng gầm gừ sinh ra do ma sát khiến người gê răng, cấm kỵ chi lực như bão lũ táp tới.

Uy hiếp.

Đây rõ ràng là một loại uy hiếp trắng trợn.

Các vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn ở đây ai nấy đều có được tu vi thâm hậu nhưng dưới trận uy thế này vẫn phải nghiêng ngả chống đỡ, thực lực lập tức phân biệt, thái độ của họ lập tức chứa đầy hoảng sợ.

"Hộc...." Tây Môn Khánh Tuyết leo lên tới nửa ngọn núi đã bị áp lực này từ xa áp tới cho hộc máu, thương thế nặng dần.

Nhưng mà ở trung tâm, Thiên vẫn lẳng lặng bất động.

1 giây....

2 giây..

3 giây...

Thời gian kéo càng dài, ánh mắt Tuyết trưởng lão càng hung hăng nóng giận, các vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn càng lo lắng mà 2 lão đầu Âu Thành, Độc Mễ Thiên Tầm thì lại càng vui sướng khi người gặp họa.

"Hoàng Thanh Thiên... bổn xứ cho ngươi cơ hội cuối, nếu còn không biết trân trọng...chớ trách ta hạ thủ vô tình"

Một câu nói cuối cùng này của Tuyết trưởng lão tựa như 1 loại ban ơn to lớn nhưng uy thế khủng bố phả ra lại trắng trợn là một loại uy hiếp.

"Hộc..." lúc này Tây Môn Khánh Tuyết đã bò lên tới gần đỉnh núi Luyện Khí Phong, cả người hắn một thân máu tươi thấm đỏ, sắc mặt nghiêm trọng nhưng thù hận trong mắt lại hừng hực như lửa đỏ.

Nhìn thấy hắn, Vũ Đương Không khinh thường nhếch miệng cười đấy tàn nhẫn.


Thời gian lắng động cứ như vậy liền trôi qua, nhưng sự nhẫn nại của Tuyết Trưởng lão cũng dần mất đi, thay vào đó là một sự tức giận.

"Khốn nạn, tiện nhân ngu xuẩn...ngươi là đang thách thức bổn xứ sao...."

"Ta nói lại lần cuối, thần phục...hoặc,...chết"

"3..."

"2..."

Tuyết trưởng lão trợn mắt lên hung tợn quát.

"1..."

"Hừ....ti tiện ngu xuẩn, chết đi cho ta...."

"Ầm...ầm..." khí thế khủng bố trên thân Tuyết trưởng lão bộc phát, một mảnh không gian tức thì chấn động.

"Tạch...tạch...tạch..."lôi điện đáng sợ bùng nổ, bàn tay Tuyết trưởng lão vờn quanh một đầu lôi long hung ác.

Tay phải vừa cử liền hóa thành một diệt thế lôi thủ che trời kín đất phủ tới hư không chộp vào tòa nhà mà Thiên đang ở.

"Trời đất...lại là cửu thiên diệt thần lôi, Tuyết Lão này đây là muốn giết người sao...hắn đây là quá ngông cuồng rồi"

"Hừ...đáng chết, một chiêu này phủ xuống dù là ta cũng khó lòng chống đỡ, Hoàng Thanh Thiên...ngươi tốt nhất là nên bị bóp chết đi"

"Hừ, cửu thế diệt thần lôi là trấn môn tuyệt học Thái Huyền môn, Hoàng Thanh Thiên....ngươi cứ chậm rãi mà hưởng thụ đi...khặc..."

Trảo này còn chưa tới nhưng mọi người ở đây kẻ vui người buồn, trong lòng thỏa mãn khi người gặp họa.

"Ầm...ầm...ầm..." trảo này mang theo uy thế như hủy thiên diệt địa phủ tới, mạnh mẽ không thể tả.


Trước uy thế một trảo này giáng xuống, nguyên căn nhà rộng 50m2 liền trở nên nhỏ bé và yếu ớt đến cực điểm.

Nhưng mà ngay lúc này đây, khi mà mọi người ai nấy đều đang hồi hộp chờ đợi kết quả một trảo này hạ xuống thì ngay lúc này, vị trí nơi Thiên ngồi đó bất chợt sinh phản ứng.

Từ trong gian phòng đó, một loại màng ngăn kỳ lạ bất chợt dựng ngược lên thiên không ngăn đôi không gian gian nhà đó với thế giới bên ngoài.

Màng ngăn này vừa hiện liền khiến thời gian, không gian như đặc sệt lại mà trở nên chậm rãi đến kỳ lạ, màng ngăn đó trong suốt bất chợt cố hóa rồi hóa thành một mặt gương lớn chắn ngang giữa trời đất, ánh sáng thiên không tức thì bị vô tận phản chiếu mà phản ngược lại, một vùng trời lúc đó cũng bất chợt trở nên sáng chói lên như đèn pha.

Tấm gương này, trong sáng mịn màng chiếu rọi phản ngược hết mọi hoàn cảnh đối diện ghi vào gương thành một loại kính tượng huyễn hóa.

Một tấm gương này vừa ra, cho dù là Tây Môn khánh Tuyết hay Vũ Đương Không, hay tuyết trưởng lão hay 12 vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn.

Thậm chí cả cự đại lôi long trảo đang chộp tới cũng đều bị nó ghi lại sau đó phản chiếu lại bằng 1 hình ảnh giống hệt.

Cảm nhận được hư ảnh của mình trong gương, không hiểu sao tất cả mọi người ở đây đều nhất loạt cảm thấy rùng mình.

Gương này không có đường viền rõ nét cũng không có bảo quang sáng ngời, lại càng không có uy thế thông thiên.

Nhưng 1 kính vừa ra, thời gian trong trời đất lập tức liền bị kéo chậm đi 1 nửa, sâu trong linh hồn mọi người đều cảm thấy một trận khó chịu như vừa bị soi xét, thiên mệnh trong địa đan liền rung rung sợ hãi, khí vận trong nhân đan cũng rung lên, lực lượng thân thể giống như toàn bộ đều không còn chút bí mật, tại trong thân thể mỗi một lỗ chân lông đều giống như bị kính hiển vi soi kỹ.

Loại cảm giác này vừa hiện lên liền khiến mọi người toát mồ hôi lạnh, cảm giác bản thân mình giống như con chim đã bị bỏ vào lồng, tự do liền mất đi.

Điều đáng sợ đó là một trảo như nộ long gầm thét đang che trời phủ đất kéo tới kia.

Dưới một kính này soi xét, một hư ảnh giống hệt đã hiện ra sau đó sao....

1 trảo có thể tê thiên liệt địa này cứ như vậy liền im hơi lặng tiếng sáp nhập vào kính tượng trong kính giống như 2 thứ này chính là một cặp song sinh thuộc về nhau vậy.

1 trảo uy thế khủng bố cứ như vậy liền tiêu tán thành hư vô không gây nên chút nào khói lửa.

Mọi người ở đây ngay lập tức liền trợn mắt ngoác mồm trước cảnh này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận