Giới Thần

Rất hiển nhiên, ngay lúc này Quỳ Lôi Phiên đã đứng ra che mưa chắn gió nhận hết mọi lôi điện đánh xuống.

Quỷ Vương Ấn rời khỏi tay Thiên bay lên trời nhưng lại rất vô sỉ liền núp dưới Quỳ Lôi Phiên tránh bão.

Kiếp này đánh xuống có tên là Diệt Ma lôi, có tác dụng khắc chế cực mạnh với âm tà lực lượng, có thể mạt sát những dơ bẩn khí tức, trảm phá thần hồn tà ác.

Cho nên kiếp này xưa nay chỉ dành riêng cho những ma giả tu sĩ hoặc là ma hệ bảo vật. 

Kiếp này chỉ có thể kháng chứ không thể thu, không thể dùng để rèn luyện đánh bóng thân thể tu vi như những lôi kiếp khác.

Hay nói cách khác là kiếp này có thể tránh được thì tuyệt đối không nên kháng lại.

Chỉ có điều, đó là theo lẽ thường, còn đối với Quỳ Lôi Phiên thì khác hẳn, diệt ma lôi đối với nó cũng chẳng khác gì bổ vật, không khác gì món ăn ngon, một chút khó chịu cũng không có.

Quỷ lực từ Quỷ Vương Ấn tuy mang ý chí tốt đẹp thiện lương nhưng dù sao thì nó vẫn mang lực lượng âm tà cho nên vẫn bị ngộ nhận là tà vật và tất nhiên là cũng sẽ không thích loại lôi điện này.

Chỉ có điều Thiên lại không cho là như vậy, mặc dù xưa nay vạn vật đều sẽ tồn tại thiếu sót nhưng mà sợ hãi chính là một thiếu sót trí mạng nhất.

Quỷ Vương Ấn là tà nhưng cũng không phải ma, là âm hệ nhưng cũng không phải ác vật, nó có lý gì lại không dám kháng lại tà kiếp chứ.

Thiên xem ta là tà....ta không phục

Thiên muốn cứng rắn loại bỏ ta...ta phản kháng.

Bên dưới Quỳ Lôi Phiên, huyết sắc diệt ma lôi lại một lần nữa dọc theo 4 sợi tua rua mầu trắng mà rơi xuống Quỷ Vương Ấn phía dưới.

"Xẹt...xẹt...xẹt..." Quỷ Vương Ấn hơi run lên nhưng vẫn không hề buông bỏ, ý chí bên trong đó không những không bị diệt ma lôi này mài mòn mà còn kiên cường hứng chịu tất cả.

"Oành....oành..." đạo lôi kiếp thứ 2 phủ xuống, tất nhiên là vẫn không ngoại lệ bị Quỳ Lôi Phiên hấp đi.

Bên trong Quỷ Vương Ấn. Tam đại cự đầu Tống Thanh, Yến Vũ Thiên, Tô Yến Nhi sau khi xắp xếp cho quỷ quốc của mình an lạc liền chuyển toàn lực ra để độ lôi kiếp.


Chỉ thấy thế giới bên trong Quỷ Vương Ấn không ngừng lập lòe những tia huyết sắc lôi điện như giặc cướp tàn bạo phá hoại tan hoang.

Nhưng mà "ầm..ầm..." ngay lập tức ý chí của vô số quỷ dân được Tống Thanh hợp lại bắt đầu phản ngược lại mà phản kháng.

"Tích....xẹt..." lôi điện xả tới, mỗi một quỷ lệ đều ít nhiều gặp phải ảnh hưởng nhưng chúng lại kiên cường chống lại không buông.

Kế tiếp là Yến quốc của Yến Vũ Thiên gia nhập, sau đó là Tô Quốc của Tô Yến Nhi gia nhập.

Quỷ giới mấy chục triệu sinh linh cứ như vậy liền đồng tâm hiệp lực chống trả lại lôi điện

Một lần...2 lần...3 lần....

Không ngừng không nghỉ như vậy suốt cho đến lần thứ 200 sau, quỷ lệ bắt đầu sinh ra kháng tính với lôi điện.

Lần thứ 300 trở đi chúng gần như không hề có bất kỳ sợ hãi nào với diệt ma lôi.

Lần thứ 500, thậm chí còn có một số quỷ vật có thiên phú tuyệt đỉnh còn ngộ ra lôi hệ quỷ đạo mạnh mẽ vô cùng.

Bầu trời lôi kiếp sớm đã không còn, trời quang mây tạnh, ánh sáng chiếu rọi xuống thế gian như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Lúc này đây 2 món thiên bảo giống như bạn hữu vừa nhẹ rơi xuống vừa quấn lấy nhau truyện trò, khí thế hủy diệt thiên địa của chúng sớm đã được thu liễn lại không còn.

Nhưng mà một đám người bên dưới lại như ngớ người ra ngay cả tranh cướp cũng quên đi.

Bầu không khí nhất thời trở nên im ắng một cách kỳ lạ.

Tại vì tại thời điểm độ kiếp đó, một loại năng lực đáng sợ của Quỳ Lôi Phiên đã chấn họ mất đi tri giác.

Trợ kiếp....nó có thể trợ kiếp.

Có thể trợ giúp người khác độ lôi kiếp....là bảo vật có thể giúp nhân loại kháng kiếp.


100% độ kiếp, thậm chí sau đó còn có thể dùng lôi kiếp thu được giúp người rèn luyện thân thể củng cố tu vi, đánh bóng căn cơ.

Đến ngay cả 6 loại diệt thế hung kiếp trong truyền thuyết cũng có thể kháng.

Nội có thể trợ kiếp, ngoại có thể công phạt

Bảo vật như vậy, thử hỏi người nào có thể kháng cự lại được

"Ta...ta có nhìn nhầm hay không...không thể nào...không thể nào"

"Bảo vật này...bảo vật này không ngờ lại còn có thể...có thể trợ kiếp..."

"Nếu như năm xưa ta có được bảo vật này thì không phải đỡ mất cả trăm năm chữa thương hay sao..."

"Không sai...nếu năm xưa ta mà có được nó thì tu vi bây giờ cũng không phải chỉ là một tứ phẩm địa cảnh"

"...không...bây giờ có nó cũng còn chưa trễ, chỉ cần có được nó không phải tu vi ta sẽ một đường tiến nhanh hay sao...hahahaha...bảo vật này, ta nhất định phải có được..."

...........

Ngay lập tức mấy người Thiên Kiếm Môn giống như phát điên bất chấp tất cả xông lên trời tiến hành một trận giành giật mới.

....

Bên ngoài Giảng Sư Đài.

"Bảo vật bậc này...thật không thể tưởng nổi, Chiến Thần Đà ta lần này dù tổn thất có lớn đến đâu cũng phải lấy được nó"

.....


Ngoài Thiên Kiếm Môn.

"Hahahaha...các vị, bảo vật bậc này không thuộc về Thái Huyền Môn ta thì còn ai...các vị lập tức sử ra hết toàn lực cho ta..."

"Oành...oành"

......

Bên trong giảng sư đài.

Kiếm nguyên sa đại trận dần tán đi để lộ ra mấy vạn đệ tử thẳng tắp nghiêm chỉnh đứng đó.

đáng tiếc đập vào mắt họ đầu tiên lại là 300 thân hình cao to vạm vỡ.

2 hàng đệ tử chậm rãi tách ra để lộ ra thân ảnh đang ngồi ở giữa.

Đám đệ tử này sắc thái ai nấy đều nghiêm thần túc mục, ánh mắt mỗi lần nhìn tới thân ảnh đó đều không nhịn được 1 tia sùng kính và cuồng nhiệt trong mắt.

Đối diện với họ, Lã Mông chậm rãi nhếch lên một nụ cười chứa đầy tự tin giống như mọi chuyện đều không thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

Sắc thái của hắn kiêu ngạo mà cao thượng tựa như cửu thiên thần chi, như kẻ đứng trên vạn người, dưới mí mắt tất cả đều là giun đế hèn mọn.

Ánh mắt hắn nhìn qua Thiên vẫn ẩn chứa đầy một sự khinh miệt không tan.

Phía sau hắn, 300 vị trưởng lão ai nấy đều khí thế kinh người, thực lực thâm sâu, uy áp phóng lên trời trực diện không kiêng kỵ ai.

Dưới một mảnh khí tức kinh khủng này vờn quanh, Lã Mông như thần giữa vạn người, như chúa tể trong nhân loại, khí thế của hắn tự nhiên mà thành.

Đối diện hắn.

2 hàng đệ tử khí thế cao ngất đều đặn xếp dài nối tới chỗ đài cao nơi Thiên ngồi.

Đám đệ tử này tuy không có cái gì khí thế kinh người, không có thực lực kinh người nhưng lại có được khí chất không tầm thường, tâm cảnh không tầm thường và ánh mắt không tầm thường.

Chỉ riêng về khí chất của họ, thậm chí không hề thua kém Lã Mông một chút nào.

Ngồi ở giữa đó, Thiên vẫn bình đạm như vậy nhếch lên một nụ cười nhẹ tự nhiên, ánh mắt hắn thậm chí chẳng cả thèm nhìn về phía trước là ai.


Trên thân hắn không cố ý bộc lộ cái gì khí chất hơn người nhưng hắn cứ hồn nhiên thiên thành như vậy, một ánh mắt, một cử chỉ đều khiến ánh mắt người khác bị hấp dẫn.

Hắn không có cái gì tự tin như vạn vật đều nằm trong bàn tay, lại càng không có sự cao ngạo xem thường vạn vật như súc sinh, không có cái gì ngẩng đầu không trời, dưới mắt không người, chỉ tay 5 ngón - mắt trợn như lệnh.

Nhưng hắn ngồi ở đó, đồng dạng vẫn là như thần như thánh như long như phượng, tựa như vạn vật xung quanh đều sẽ vì một cử động, một lời nói của hắn mà thay đổi.

Dưới vô số cặp mắt sùng kính và tuyệt đối tôn thờ, hắn không mượn thế lớn vạn nhân để tô điểm cho mình nhưng vạn nhân vẫn tình nguyện vì hắn mà dựng thế.

Ở bên hắn, 2 mỹ nhân xinh đẹp như thi như họa( ờ 1 mỹ nhân rưỡi thôi nhé) nhẹ nhàng, dịu dàng kề vai bên hắn đưa ánh mắt mê li hướng tới hắn, như một bức họa tô lên vẻ đế vương.

Bất chợt Thiên ngước nhìn lên trời sau đó đưa tay lên như cầm cái gì đó miệng nhẹ nói.

"Uhm...các ngươi chơi đủ chưa.."

Quỷ Vương Ấn và Quỳ Lôi Phiên như nghe hiểu tiếng người, toàn thân tự nhiên nghiêm túc đi rồi hóa thành 2 đạo tia sáng lao vút đi.

Quỳ Lôi Phiên cọ cọ vào tay Thiên lãm nũng sau đó còn bay mấy vòng trên không trung rồi vui sướng đáp xuống.

Quỷ Vương Ấn lại lơ lửng trước ngực Thiên, ánh sáng mầu tro xanh lập lòe mấy cái rồi lao vào ngực hắn, nhập vào cưu vĩ huyệt hoàn mỹ dung làm một thể với huyệt đạo này.

Cưu vĩ huyệt vừa dung nhập Quỷ Ấn liền nhận được kinh người lực lượng từ đó, trong cơ thể Thiên lập tức ầm ầm bộc phát ra vô số thác lũ năng lượng khiến tiềm lực hàng trăm triệu tinh lần lượt được đào móc ra, quỷ khí thuộc âm hệ khiến khí chất trên người Thiên lập tức liền trở nên phiêu phù bất định, âm nhu, tà dị hơn...

Quỳ Lôi Phiên lại trực tiếp thông qua tay phải của Thiên mà đưa toàn bộ lực lượng và pháp tướng, ý chí đưa vào huyệt quan nguyên hoàn mỹ dung hợp vào đó.

Trong cơ thể Thiên lại một lần nữa bị khai thác ra mấy trăm triệu tinh lực lượng, mới mấy ngày trước hoàn thành luyện da bì chuyển sang luyện nhục nhưng bây giờ mới chỉ dung nhập 2 kiện thiên bảo liền suýt chút hoàn thiện giai đoạn luyện nhục.

Có điều, niềm vui bất ngờ này kéo tới lại khiến Thiên bất chợt nhíu mày.

Tại vì lúc này, 3 đại phân thân của hắn đã trở về tương đương với việc 63 tòa đại trận đã tập hợp đủ.

Chỉ là cũng ngay lúc đó, hơn trăm vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn lại đáp xuống.

Không chút kiêng kỵ, Tiết Trưởng Lão liền sẵng giọng quát lớn

"Hoàng Thanh Thiên...lập tức giao ra Thiên Bảo cho ta"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận