Giới Thần

Thời gian một đêm đối với 2 nàng Doãn Kế Anh, Dương Tiểu Thanh không tim không phổi thì quả thật là vô cùng bình yên và hạnh phúc nhưng đối với Thiên và một số người thì lại hoàn toàn không phải như vậy.

Trong một đêm, toàn bộ 108 trinh sát toàn bộ im hơi lặng tiếng chết đi, vấn đề này chỉ giữ được im lặng cho tới giữa khuya sau đó liền dồn dập dẫn phát tới sự phản ứng của các đại thế lực, kết quả là vì tránh bứt dây động rừng mà số lượng trinh sát nghiễm nhiên đã tăng lên gấp 3 lần.

Cách Tây Sơn Trấn 20 dặm bán kính khắp mọi nẻo đường đều bị bao vây chặt như nêm cối, nhóm 3 người Thiên cứ như vậy liền bị họ cường ngạnh biến thành chim trong lồng, cá trong chậu. 

Còn Thiên, hắn tại phòng riêng cũng chẳng thèm quản mấy chuyện không đâu này, tại vì hắn đanh có 1 cuộc gặp gỡ kỳ lạ.

"Aiii, ngươi giết người như vậy cũng không giải quyết được gì "

Giọng Thiên không lớn không nhỏ cứ như nói thầm trong miệng.

Nhưng không ngờ, từ trong không gian lại có một nhịp rung động vô ảnh vô tung, vô sắc vô âm đáp lại.

"Giết người là trách nhiệm của ta,....sau này ta sẽ từ trong bóng tối phụ trách việc này....nhưng với điều kiện...ngươi có đủ năng lực sai khiến ta hay không?"

Không sai, hành động giết người này của lão đã thể hiện rất nhiều thứ, giá trị và ý chí thuần phục nhưng lại là một sự cứng đầu đầy ngạo khí và bất tuân.

Rõ ràng, lão vừa là thuần phục nhưng lại vừa bất tuân ý chỉ, làm việc là đều tự dùng ngại khí bản thân mà làm không hỏi trước ý kiến chủ.

Rất hiển nhiên, đây là lão còn đang xem thường thực lực của Thiên.

"Không cần phải như vậy đi, tử vong lĩnh vực của ngươi đối với ta cũng không khác gì con muỗi cắn vào thấy ngứa thôi....còn ngươi đối với ta một chút tác dụng cũng không có ah"

Thiên nói tới tử vong lĩnh vực, tức là bây giờ hắn đang bị lĩnh vực này bao phủ hay nói chính xác hơn là nguyên cả tòa tiểu trấn này đang bị bao phủ và người triển khai nó ra chính là lão đầu khom khem này.

Không ngờ một lão đầu già nua như gần đất xa trời ban ngày bán hàng đó lại là 1 cường giả địa cảnh mạnh mẽ tới cỡ này.

"Ta không thể không thừa nhận Tử Vọng Vực của ta không thể làm gì được ngươi....nhưng ngươi vẫn quá yếu trong mắt ta, muốn ta đi theo ngươi...ngươi lấy tư cách gì sai khiến ta"

Địa thánh có ngạo khí

Địa cảnh như thánh - viễn siêu nhân thường

Địa thánh bình thường muốn để làm việc cho người khác đã khó, sai khiến được hắn lại càng khó, trong mắt họ chỉ có cường giả mạnh hơn mới xứng đáng.

Phàm nhân dưới mắt họ đều là giun dế hèn yếu, không có tư cách nói chuyện, lại càng không có tư cách sai khiến.

"Ngươi sai rồi, ta không muốn ngươi đi theo ta mà là muốn ngươi làm nô bộc của ta..."

"Hừ....ngươi đây là đang làm nhục ta"

"Không..không...ngươi sai rồi, ngươi đang dùng cặp mắt quá thiển cận để nhìn vấn đề....cũng giống như mấy món đồ rách của ngươi vậy, giá trị của nó đều giấu bên trong và cả ngươi nữa....ta cảm nhận được một luồng phạm nghịch chi mệnh trên cơ thể ngươi,...nhân loại đáng thương, có vẻ như là ngươi bị chính vận mệnh của mình lộng tàn ah"

"Ngươi...ngươi còn nhìn thấy cả điều này..."

"Ngươi yên tâm, khí số ngươi đã kiệt, mạng ngươi đã tàn nhưng mà người ta còn chưa chơi đủ, ngươi sẽ còn chưa chết được"

"Không sai....ta chính là đang tìm cho mình lối thoát...ta cứ tưởng rằng mình trăm phương ngàn kế thoát ra khỏi nơi đó thì đã xong nhưng ta thoát được nhân lại không thoát được Thiên..."

"Thoát,...sao lại không thoát, chỉ cần ngươi đi theo ta....dù Thiên có giết ngươi, ngươi cũng sẽ không chết..." nói xong, gian phòng tối liền lập lòe lên một đạo ánh sáng mầu tím quỷ dị, khí tức tử vong mềm mại kết dính bắt đầu kết tụ, tử vong lĩnh vực liền rung mạnh lên, ánh mắt lão đầu này từ trong bóng tối cũng mở lớn lên.

"Ngươi....đây là vật gì.." giọng lão nói bằng ngôn ngữ nhân loại run run nói.

Thiên hơi nhếch lên nụ cười nói

"Đại sinh mệnh bất tử phù..."

"Là thứ vừa vặn có thể thôn phệ sinh mệnh, tử vong lực, cơ thể ngươi chủ tu tử vong nhưng cơ thể sống lại chứa đầy sinh mệnh....một tấm phù này sẽ không chỉ vừa vặn khắc chế được thứ đó trong cơ thể ngươi mà còn có thể giúp ngươi có được tấm thân.....bất tử, bất diệt"

"Ngươi...đây là ngươi chuẩn bị sẵn từ lâu rồi sao, đạo phù chú này...không sai, đúng là thứ phù hợp với ta nhất bây giờ, nhưng ngươi đừng quên, ta còn có thể giúp ngươi để cướp phù mà không cần phải làm thân trâu ngựa cúi đầu với bất kỳ ai"

"Không không, ngươi lại sai rồi...ngươi cũng có tư cách cướp đồ trên tay ta sao, quá tự đề cao mình rồi...."

"Với lại....dù là ngươi cướp được đi, thì sao...ngươi sẽ có thể thoát khỏi Thiên Mệnh bị khống chế của mình sao"

"Oh, ý ngươi nói là nếu ta đi theo ngươi sẽ thoát khỏi được xiềng xích thiên mệnh"

"Không sai..."

"Ngươi lấy gì chứng minh.."

Bên dưới, Thiên chợt nhếch lên 1 nụ cười khiến thế gian vạn vật đều lâm vào tịch mịch, ngón tay hắn nhẹ đưa ra không trung.

Không gian lập tức như bị vô hạn cô đọng lại, tử vong lĩnh vực lập tức mất đi khống chế bắt đầu vỡ tan

"Tạch...uynh...." ngón tay Thiên nhẹ búng ra 1 cái, toàn bộ lĩnh vực liền cấp tốc tan rã như bọt nước, hàng trăm triệu tinh kinh khủng lực lượng bộc phát, lão đầu từ trong bóng tối lập tức như gặp phải trọng kích không khống chế nổi cơ thể.

"Ầm...bịch..."rớt xuống mặt đất, lão ta lê tấm thân già cả hom hem về cách xa Thiên một chút, ánh mắt không thể nhịn nổi vô tận khiếp sợ, sóng lưng lạnh toát.

"Chủ...chủ nhân, lão nô....nguyện thần phục"

Bây giờ, trong thâm tâm lão đã không còn bất kỳ ngạo khí của tuyệt thế cường giả nữa mà ngược lại chỉ còn vô tận sợ hãi, vô tận kính nể.

Chỉ 1 cái búng tay phát ra lực lượng đủ mạt sát một địa thánh, nhận một vị chủ nhân đáng sợ như vậy sẽ không phải là nhục nhã mà là vinh hạnh.

Nhìn kỹ lại chủ nhân mình, tu vi chỉ vẻn vẹn là luyện thể cảnh, nếu như hắn có tu vi nhân cảnh hay thậm chí là địa cảnh thì thực lực sẽ càng kinh khủng đến mức nào.

Càng đáng sợ đó là hắn chỉ tay là lấy ra một tấm địa phù như bất tử phù, nhẹ nhàng mà tùy ý như vậy, nội hàm thật không thể tưởng nổi.

Nhận 1 vị chủ nhân như vậy, nêu như hắn làm việc tốt thi tất sẽ nhận được lợi ích to lớn, nêu như hắn mà ra tay chỉ điểm một chút tu hành thì lại càng thêm quý giá ah.

"Tốt rồi, lời thừa ta sẽ không nói nhiều...tấm thân thể này của ngươi đã tàn tạ không còn giá trị gì, thiên mệnh trụ của nguoi lại càng không dùng được nữa"

"Chủ nhân, khẩn cầu ngài giải thoát cho ta"

"Không cần, tuy là một tấm tàn thể nhưng vẫn còn giá tri của mình"

Noi xong, từ ngực Thiên lấp lóe một cái, Quỷ Vương Ấn liền hiện ra.

"Ta không biết tên của ngươi là gì, nhưng từ bây giờ trở đi ta sẽ gọi ngươi à...Diêm"

"Cám ơn chủ nhân ban tên"

Thiên không nhiều lời nữa, trở tay liền thu Diêm vao Quỷ Vương Ấn

Vừa tiên vào trong, nhục thân và thần hồn của hắn liền bị quỷ lực và tử vong lực phân tách luyện hóa.

Nhục thân bị tử vong lực triệt để luyện hóa, nhân đan, thiên trụ và địa đan thiên mệnh trụ, thậm chi cả huyết mạch Atula cũng bị triệt để luyện hóa.

Trong đầu được Thiên mở ra thức hải sau đó dưới Dưỡng Hồn Sa tác dụng bắt đầu phân tách xé rời linh hồn ra làm 2, để lại toàn bộ phụ hồn và thiên mệnh ở lại nhục thân, đưa chủ hồn vào hạch tâm Quỷ Vương Ấn dung hợp nhập vào quỷ vương pháp tướng

Trên đỉnh ấn luyện thành quỷ vương chân hình trở thành khí linh cho món pháp bảo này.

Lúc đó phần nhục thân mang theo phụ hồn, thiên mệnh và toàn bộ lực lượng thì chưởng khống tử vong chi vực hóa thành 1 cỗ phân thân mang nguyền rủa.

Trùng hợp đó là địa cảnh trùng luyện thiên mệnh trụ, Diêm lão lại cố ý không dung nhập huyết mạch Atula vào trong, khiến cho loại lực lượng này vẫn là nằm ngoài thiên đạo, lúc dung nhập vào Quỷ Vương Ấn huyết mạch ẩn chứa hoàng giả trong tử vong hệ lực lượng này lại phù hợp với Quỷ Vương Ấn, sau đó lấy huyết mạch Atula này làm chủ hóa thành một trung niên có lỗ tai hơi nhọn, cặp mắt sắc bén, khí tức băng lạnh. Hợp với chủ hồn quỷ vương, Atula này chưởng khống tử vong hệ trong đây hoàn mỹ nhập vào làm một với Quỷ Vương luyện thành pháp tướng Atula Quỷ vương hợp nhất thể.

Thiên lấy đại sinh mệnh bất tử phù nhập vào thiên trụ của hắn giúp hắn luyện ra bất tử thân, thu toàn bộ tử vong lực vào trong thuận lợi giải quyết toàn bộ mầm họa trong cơ thể, có điều sau đó Diêm lão vẫn giữ lại thân thể già nua như trước, thiên mệnh vẫn giữ như trước không có một tia biến chuyển.

Chỉ có 1 điểm khác đó là trong tấm túi thịt già nua như sắp chết này lại ẩn chứa vô vàn những đạo bất tử phù văn lập lòe, sức mạnh ẩn hàm không phát, tròng mắt như mờ đục lại ẩn chứa tinh quang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui