Giới Thần

Bàn tay Thiên thò ra tựa như một động tác đơn giản đến cực điểm.

Nhưng mà chỉ 1 cái vươn tay này lại là một chuỗi mang theo hơn 1 vạn đạo tàn ảnh trùng điệp lên nhau, loại tốc độ này thậm chí còn nhanh đến độ không cả hiện ra được tàn ảnh.

Chỉ 1 cái vươn tay nhưng lại như quỷ thần khó lường, vừa vươn tay liền mang theo thần dị lực lượng nhanh như chớp điểm vào 365 huyệt vị, phong bế hết mọi kinh mạch, xảo diệu mang theo không gian lực ngăn cách hoàn toàn linh hồn, khí huyết trên thân 2 cô gái với trứng phệ thiên tằm.

"Tách....tách..." bị cắt đứt nguồn dinh dưỡng, 2 cái trứng này lập tức giống như bạo phát.

Một lực hút kinh người từ bề mặt trứng sinh ra, lập tức mọi năng lượng phù lực bên ngoài đều dẫn đến bạo động.

Đáng tiếc năng lượng ở bên ngoài lại chỉ có kinh khủng phản nghịch hủy diệt năng lượng, khắc tinh của nó bây giờ.

"Tạch....rít..." những âm thanh rít gào bắt đầu vang lên.

Lúc này Thiên lại 1 lần nữa vươn tay, lần này quả thật chính là một cái đưa tay bình thường, bình thường nhất không có chút nào bất phàm.

Tay hắn đưa ra chỉ vừa đưa tới gần liền tự động gặp lực hút mạnh mẽ trên trứng, trứng này liền vụt một cái bám lên tay Thiên sau đó cật lực muốn hấp thu huyết khí lực lượng trên người hắn, thậm chí còn muốn độn huyết xuyên qua bàn tay nhập vào thể nội hắn chọn hắn làm ký chủ thứ 2.

Đáng tiếc, da của Thiên đâu phải là một con trùng còn chưa nở có thể đột phá, và máu huyết của hắn...lại càng không phải thứ nó có năng lực hấp thu.

Tay phải Thiên phẩy lên một cái, ngũ hành trận liền theo chỉ lệnh mà thuận dòng vận chuyển.

Kinh khủng áp lực mất đi cũng là lúc ánh mắt mọi người ngạc nhiên sợ hãi nhìn về 2 quả trứng nhỏ đang nằm trên tay Thiên không ngừng nhúc nhích.

"Quả nhiên là một hung vật không chịu an phận ah..." Thiên nghịch ngợm đánh giá.

"Bịch...bịch" Thanh Xà, Tri Chu sau khi bị giải khai phong cấm liền xụi lơ ngã xuống, ánh mắt khiếp đảm nhìn tới 2 quả trứng ác mộng trên tay Thiên.

"Uhm...cũng nên làm chuyện chính rồi..." Thiên lại phất tay một cái thu 2 cô gái này vào trong song tu giới điệp sau đó tay phải lại họa xuất lên không trung những đạo ký tự kỳ lạ, tốc độ nhanh đến không thể tin.

Những ký tự này tựa như có trí khôn, sau khi được họa thành liền mang theo một dòng yêu lực tự bay về phía ngũ hành trận sáp nhập vào đó.

Từng dòng phù trận sáp nhập khiến ngũ hành trận này tựa như sinh ra thuế biến kinh người, một mảnh cấm kỵ chi lực không ngừng dâng tràn lên báo hiệu cho phẩm cấp của nó đang không ngừng tăng lên.

Ngũ hành lực lượng mang theo địa chi vĩnh hằng lực lượng dâng trào không ngừng thuận dòng ngũ hành mà tái sinh chẳng mấy chốc liền trở nên to lớn như thao thiên cự lãng ầm ầm đập vào không gian.

"Đây là....không lẽ..." Doãn Minh Anh tựa như nhận ra cái gì, nàng vừa sợ hãi vừa kích động.

"Ah...đây, hơi thở này sao lại giống vật kia như vậy..." Dịch Kiến Hành hiểu biết sự vật rất nhiều nhưng lại không dám tin vào phán đoán của mình.

Tại vì thứ mà Thiên làm ra....lại có uy lực quá mức lớn lao

"Không sai...đó chính là ngũ hành bổ thiên trận" Doãn Lục Anh khẳng định

"Không thể nào...ngũ hành bổ thiên trận tuy mạnh nhưng không có đáng sợ tới như vậy" Dịch Kiến Hành khó tin.

Nhưng Doãn Kế Anh lập tức vùi lấp hắn.

"Ngươi nghĩ Dương Tiêu ca ca là người gì, tuyệt đối không được dùng lẽ thường để đánh giá hắn....cho nên ta nói, ngươi mà được về dưới trướng của hắn chính là phúc 18 đời đó" nàng không quên nước đục thả câu răn dậy hắn một cái.

Dịch Kiến Hành quả thật không thể khống chế nổi sự rung động trong mắt.

Ở trong trận pháp, nhận được năng lượng lớn lao 5 đầu độc vật khống trận đã hồi lại sinh khí sau đó điên cuồng sinh trưởng tu vi, trong đầu tự kết thành một viên tinh hạch mới.

Tinh hạch này thuần khiết trong suốt không có bất kỳ lực lượng, không có bất kỳ thần thông và hiển nhiên là cũng không hề có Khống Hồn Phù.

Hiện giờ nó chỉ mang theo thuộc tính thuần túy trong ngũ hành còn thần thông độc hệ trước đây đã dung nhập vào trận hóa thành một phần của phù văn trong trận.

Cùng lúc đó, trong nhân đan của Dịch Kiến Hành cũng dần dần dựng lên một tòa nhân trụ trong suốt.

Sau đó tòa thứ 2, thứ 3...thứ 4...và thứ 5.

5 tòa nhân trụ này không hề có thần thông bám vào, nó mang theo khí vận lực kinh người cùng với thuộc tính ngũ hành lực và vô số phù văn kỳ dị dung chứa vào trong.

Phù văn này kỳ dị mà đáng sợ, một luồng hơi tức tà dị, hoang dã mà tự nhiên từ trên đó phả ra khiến cả Dịch Kiến Hành lẫn Khí Vận Hồ Lô đều rung lên.

"Tinh...tinh...tinh...ầm..." vô số âm thanh báo hiệu khắc phù thành công vang lên.

Kinh người cấm kỵ chi lực tựa như đã được tích xúc đến đỉnh điểm, áp lực phủ ra bên ngoài khiến một mảnh không gian móp méo rung động, mặt đất sinh ra chấn động muốn tan vỡ.

Một chút khí áp tản ra đã khiến 3 vị mỹ nữ cùng với Dịch Kiến Hành bị ép đến khó thở.

"Tiêu ca đây là....không lẽ huynh ấy còn muốn đưa trận pháp này lên....lên.." Doãn Minh Anh sợ hãi.

"Lên thiên phẩm....không lẽ huynh ấy còn có năng lực bậc này sao..." Doãn Lục Anh tiếp lời

Bên cạnh là Doãn Kế Anh cũng sung sướng hướng mắt đẹp nhìn tới.

Nhưng không, khi luyện tới giai đoạn mấu chốt này Thiên lại tự nhiên dừng tay.

"Cạch..." một đạo phù văn cuối cùng lấp vào ngay vị trí hành thủy để khuyết ra một lỗ hổng nhỏ tại vị trí hành mộc.

Cái lỗ hổng này tựa như một viên gạch bị thiếu trên bức tường, nhưng lại trở thành điểm mấu chốt của toàn trận, vô tình nó lại trở thành trung tâm của toàn bộ trận pháp.

Vết hổng này sau khi sinh ra liền bị ngũ hành vận chuyển dần đẩy ra vị trí trung tâm, sau đó Độc Hồ Lô tung tăng vui vẻ liền nhảy vào, vừa vặn lắp khít vào đây như một cái khuôn có sẵn.

"Ầm...ầm..." Độc Hồ Lô nhẹ vận chuyển liền khiến ngũ hành lực xoay quanh thu 5 đầu độc vật vào trong bình.

Ngũ hành trận mang theo một mảnh thiên địa bị nhập vào lô biến mất chỉ để lại 1 cái hồ lô mầu xanh nằm đó.

Mầu trên thân nó cũng đang dần chuyển từ mầu xanh thành trong suốt.

Thiên xòe tay, hồ lô này liền ngoan ngoãn rơi vào tay hắn.

Thiên lật xem nó một chút sau đó đứng ra một khoảng cách, ngửa cổ tay vung lên một cái.

Trên hồ lô lập tức phóng ra một đạo hủy diệt khí thể nhỏ bé quét qua mặt đất một cái...

"Vút...xẹt..." mặt đất nơi nó đi qua liền yên lặng bị đánh tan thành hư vô để lộ ra một cái khe rãnh sâu ngay ngắn.

Không hề có bất kỳ dấu hiệu báo trước, cũng không hề có bất kỳ năng lượng phát tán nào, cứ lặng lẽ như vậy hủy diệt một mảnh thổ địa một cách yên ắng.

Thiên vừa lòng buông cổ tay, hồ lô này lại rơi xuống mặt đất hình thành một đạo ngũ hành lĩnh vực.

Thiên ngồi xuống đưa mắt nhìn sau đó chọn một nhánh cỏ Quỷ Linh Thảo ném vào hồ lô.

Ngay lập tức, ngọn cỏ này liền bị ngũ hành lực này nuôi dưỡng khiến tốc độ sinh trưởng nhanh chóng mặt.

Thoáng chốc đã có 10 năm tu vi, cùng với yêu đạo dung nhập ngọn cỏ này liền sinh ra linh trí, sau đó 100 năm tu vi vừa đạt đến nó liền hóa thành một tiểu nam hài trên người toàn gai nhọn sắc bén, một đạo thần thông nữa sinh ra.

Một ngàn năm tu vi sau, tiểu nam hài này đã lớn bằng một người trưởng thành bình thường, tu vi nhân cảnh, chủ tu độc hệ, kim hệ sau đó lại thêm một đạo thần thông kim hệ nữa sinh ra biến hắn thành một nhân thể Quỷ Linh Thảo sắc nhọn như kiếm.

2 ngàn năm tu vi...3000...5000...1 vạn...

Khi đạt đến vạn năm tu vi cũng là lúc cây quỷ linh thảo hoàn toàn hóa thành nhân hình, trên thân không còn bất kỳ khí tức tán lạc chỉ có một loại yêu dị khí tức phả ra, báo hiệu cho yêu đạo hình thành, kim hành mộc hành lực lượng đã luyện tới tình trạng đỉnh cao.

Vạn năm yêu thảo, tu vi đã tương đương với địa cảnh, tự thành một đạo, tự sinh lĩnh vực.

"Oanh....oanh..." quả nhiên kiếp vân kéo tới ùn ùn.

Yêu đạo là quy tắc tương trợ cho những loại sinh linh nhỏ yếu tu luyện, nói rõ hơn thì nó là phản nghịch, thiên đạo xưa nay đều không thích những vật hèn mọn tiến bộ cho nên kiếp vân này, đặc biệt khủng bố.

Bầu trời tích chứa một loại hủy diệt lôi vân cường độ kinh người.

"Oanh..." lôi điện mang theo khí thế hủy thiên diệt địa đánh xuống, cũng ngay lúc này Thiên ra tay.

Quỳ Lôi Phiên thoáng hiện liền hóa thành một Quỳ Lôi Thú mở miệng lệ minh.

Bên dưới, một đám người đều khiếp sợ nhìn cảnh tượng này.

"Ah...thì ra là nó, thì ra là nó..." Doãn Kế Anh hét lên

"Tiểu muội, chuyện gì vậy..."

"Là nó, mấy bữa trước Bá Chương ca độ kiếp nhất định là nó ra tay..."

Lúc này mọi người mới sợ hãi nhìn lại.

Bảo vật này, thậm chí ngay cả lôi kiếp cũng có thể kháng...cái này thì không còn gọi là bảo vật được, mà phải gọi là chí bảo.

Đồ vật nghịch thiên như vậy...có thể tồn tại trên đời sao.

Nếu như có nó, lại cộng thêm hồ lô của Dịch Kiến Hành thì không phải có thể tùy ý chế tạo cả một quân đoàn toàn địa thánh sao.

Vừa nghĩ tới đây, cả đám liền hấp một hơi khí lạnh sợ hãi nhìn tới Thiên.

Người này...quá đáng sợ.

Mở miệng vài câu liền vạch trần âm mưu hoàn mỹ của Dịch phu nhân.

Trở tay lập trận, móc phệ thiên tằm, diệt Khống Hồn phù.

Bây giờ hắn lại lộ ra năng lực có thể tùy ý chế tạo địa thánh, dễ như trở bàn tay.

Kẻ này, nếu như hắn muốn xưng bá thiên hạ, thậm chí nhất thống cả trung thiên vực đều sẽ là chuyện cỏn con.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui