Giới Thần

"Tiêu ca ca....hình như Dương phủ đang gặp nguy hiểm đó, ngươi không lo lắng hay sao" giọng nói bình tĩnh mà băng hàn phát ra, Băng Nhi đã quen với tổ hợp này nhưng mà nàng vẫn không hiểu Thiên, sao hắn lại bình chân như vại trước trận đại chiến có thể hủy cả một nửa Kinh Châu này như vậy.

Nhưng không chờ Thiên trả lời thì người khác đã thay hắn giải thích.

"Băng Nhi nàng không cần lo, trước khi đi Tiêu ca đã dựng một tòa đại trận rất kiên cố, là lấy thiên mệnh trụ của 4 vị thánh giả mà luyện thành ah nha" Doãn Kế Anh có vẻ còn đắc ý hơn cả Thiên khi nói tới vấn đề này.

"Uhm,...thật không ngờ trận này lại còn có thể giúp 4 người họ thật sự tấn thánh, xem ra là thương thế đã lành hẳn rồi...Dương Đại thúc bị hủy đan điền và đôi chân không ngờ lại có ngày bình phục ah...thật..."

"Cái gì!!!

Băng Nhi lập tức bị loại sự thật này chấn cho ngốc nghếch

Bất chợt ánh mắt nàng lại một lần nữa khó tin nhìn tới Thiên đang ung dung đi trước, trong lòng tựa như làm ra quyết định gì đó

"Tiêu ca ca...bây giờ huynh về nhà phải không, ta thật muốn thăm đại thúc một chút" Doãn Kế Anh ôm cánh tay Thiên ngọt ngào

"Uhm...ta cũng muốn đi" Doãn Minh Anh cũng không chịu thua kém

"Oh, vậy còn..." Thiên vừa nhìn sang Doãn Lục Anh thì thấy ánh mắt kiên định của nàng hắn liền không nói tiếp đoạn sau.

"Được rồi, vài con rắn nhỏ vẫn chưa ra khỏi hang..." Thiên nhìn lên trời phía 4 đạo cột trụ chiếu rọi kia nói

"Thương thế của họ vẫn chưa hoàn toàn khang phục đâu, bây giờ ta về vẫn còn kịp, uhm....giờ tới Doãn Thiên Hội trước đi để xem cha các nàng tìm được cho ta những gì rồi..."

"Uhm, vậy đi..

4 cô gái lại một lần nữa đi theo Thiên tới Doãn Thiên Hội.

Không tới 10 phút sau.

"Cha, Nương...." Doãn Kế Anh vừa về liền vui vẻ gọi

"Ah...anh nhi, mấy ngày nay có cực khổ gì không?" Doãn phu nhân vừa gặp con gái liền hỏi han hiển nhiên chuyện mấy ngày nay bà đã biết hết.

"Tiêu nhi, chuyện Dương phủ con hẳn đã biết phải không, có cần chúng ta giúp một tay không?"

Doãn Thiên Quân vừa thấy Thiên liền hào sảng nói.

Việc lão hỗ trợ Dương gia cũng sẽ tương đương với việc trở thành kẻ thù của hoàng gia, cho nên lời này nói ra cũng đã biểu lộ thâm ý muốn kết minh giữa Doãn Gia và Dương gia rất rõ ràng.

"Không cần,...chỉ là một đám kắc ké mà thôi, có nhiều nữa cũng không đáng sợ"

"Uhm...vậy được, Tiêu nhi con lại đây xem ta tìm được những gì "

Doãn Thiên Quân mang tới một cái túi không gian sau đó đổ hết ra nhà những vật lóng lánh đủ kiểu.

Nhìn thấy chúng Thiên liền vui vẻ tiến lên chọn từng món cất đi.

"Uhm....đây là.."

Thiên chỉ một khối lớn sắt thép thắc mắc. 

"Đây là Oanh Thiên Pháo, dùng tinh hạch làm nhiên liệu, bất quá bây giờ đã tàn phá với lại nó tiêu tốn nhiên liệu quá nhiều chỉ thích hợp cho đại chiến...bất quá ta lấy nó cũng không phải vì lý do đó"

"Uhm....là vì bên trong chất thép có một ít Cuồng Hóa Ma Kim phải không?"

"Uhm....ta không biết con có thể tinh lọc tách rời hay không nhưng cũng bỏ vào đây"

"Được..."Thiên không nói nhiều tay hắn nắm cái khối sắt lớn này ném vào tiểu độn đỉnh phân giải sau đó lại cầm lên một khối ngọc thô.

"Tinh vân ngọc...không tệ"

"Đã đủ được 7 phần rồi, còn một vài thứ thiết yếu nữa"

"Mấy thứ đó, toàn là vật hi hữu quý giá e rằng hơi khó chút" Doãn Thiên Quân nói

"Không sao, từ từ tìm cũng được"

"Tiêu nhi, nghe nói 3 ngày nữa Thiên Minh Hội có bán đấu giá vài thứ, đặc biệt là còn có một nhánh Dương Quý Hoa và một gốc thiên địa bảo dược ah, con..."

"Thật sao, được vậy 3 ngày nữa ta sẽ đi, phải rồi sau này bá phụ giúp ta tiếp tục tìm thật nhiều hạt giống bảo môc, linh mộc, ta có việc cần"

Lúc này Doãn Thiên Nam chợt nói.

"Tiêu nhi, nghe nói con tu luyện Thần Mộc Công phải không, với trình độ trận đạo của con...bây giờ đã luyện tới tầng mấy"

"Ta chỉ là luyện chơi chơi cũng không vào đâu, không đáng nhắc tới, bất quá...cũng tạm đủ để khai tông lập phái, nghịch ngợm chơi đùa một chút"

"Ah, tiểu chất ngươi muốn lập một Thần Mộc Tông thứ 2 sao, ngươi không sợ...."

"Tiêu ca, huynh mà lấy thần mộc công đi lập Thần Mộc môn phái, e rằng sẽ bị chân chính Thần Mộc Tông thảo phạt ah....đây là vi phạm bản quyền"

"Xùy...bọn chúng dám quảng bá công pháp thì còn tư cách gì nói tới bản quyền, ta không có trộm công pháp từ tay chúng...có cái gì phải áy náy"

"Nhưng mà...Thần Mộc Tông này vô cùng cực đoan, xưa nay những người tu luyện công pháp chỉ cần có chút thành tựu là sẽ phải gia nhập tông, nếu không nhập thì giết, phản kháng sẽ giết sạch cả nhà....đó là lý do tại sao trong nhân gian lại chỉ có tàn phá công pháp mà không hề có người luyện ah, đơn giản là người ta không dám...là bị cách hành sự máu tanh cực đoan đó của họ mà không dám"

"Tiêu ca, chuyện này không ổn đâu"

"Cái này sao, ta không có hứng thú quan tâm, còn chuyện bọn chúng diệt ta cả nhà....buồn cười, ta chỉ sợ chúng không dám đến mà thôi"

.........

Lúc này tại Dương phủ.

Ông nội Thiên, Dương Bính thân thể cường tráng hung mãnh tựa như cửu thiên chiến thần, cửu dương hỏa vực phả ra sức hủy diệt kinh người đang nhốt lại một tên thánh giả bên trong.

Bên cạnh ông là nhị thúc Dương Tiến và cha hắn Dương Chí Vĩ.

Dương Tiến một thân như hỏa diễm chi thần, cánh tay phải vốn dĩ bị cắt đứt thì bây giờ thay vào đó là một bàn tay mầu đỏ rực như hỏa diễm, bên trong ẩn chứa lực lượng không gì sánh nổi. Ngay vị trí 5 ngón tay còn có một đạo hoa văn giống hệt long trảo đã từng bị 4 tên thánh giả thi triển. 

Tương tự là Dương Chí Vĩ cũng đứng trên một đôi bàn chân mầu đỏ chót bên trong vờn quanh một dấu ấn long hình ẩn chứa bên trong là nguyên cả 2 tòa thiên mệnh trụ phụ ra nuốt vào lôi điện mầu xanh chính là ất lôi lực đặc hữu của Vương gia cùng với long hoàng khí đặc hữu của Hoàng gia.

Đôi chân này dĩ nhiên lại được luyện thành từ 2 tòa thánh trụ mà thành, mỗi chân đều có được thực lực không thua gì thánh giả cùng với thần thông đặc hữu của 2 nhà.

Cảm giác liên thông máu thịt xa lạ mà quen thuộc này lập tức liền khiến Dương Chí Vĩ kích động đến run rẩy.

"Ah, cha...cha đứng được rồi..." Dương Tiểu Thanh vui sướng kêu lên.

"Hahahahahahahaha.....Tiêu nhi thật là giỏi, lấy thánh trụ Vương gia cùng với 7 thành lực lượng 4 tên thánh giả Hoàng gia để đúc thành cho ta đôi chân....thật là diệu, mạnh lắm....hhahahahahahahaha...."

"Cha, chúc mừng cha...oh, cha vậy còn đan điền..."

"Đan điền ta lấy lôi hệ 12 loại thần thông dựng lên nhân đan, lấy long hoàng đạo dựng lên địa đan, cửu dương lực làm cột trụ đã thành một mô hình đan điền mới....là song sinh đan ah, hahahahaha"

"Ah, ha...cha....vậy tốt quá.."

"Tiểu Thanh, con cũng tấn thánh rồi sao"

"Cha....con cũng tấn thánh rồi, từ khi vừa gặp Tiêu ca huynh ấy đã cho con cửu dương phù cùng với vô số bổ dược, đã sớm đủ tiêu chuẩn tấn thánh chỉ là huynh ấy bắt con củng cố tu vi thôi, bây giờ có phong thiên trụ nhập thể khắc phục đan điền căng nứt rồi con cũng nên tấn thánh thôi....cha, trong đan điền của con có tới 2 cái thiên mệnh trụ ah nha...một cái là mượn nhưng thực lực lại mạnh gấp đôi bình thường đó nha"

"Không sai....thì ra 4 tòa thiên mệnh trụ Tiêu nhi cố ý khắc lên đây là đều có dụng tâm từ trước ah, uhm....như vậy còn 4 tên thánh giả này không lẽ cũng là..."

"Không sai, chúng là tặng phẩm giúp 4 người chúng ta một mạch hoàn thành quá trình chữa trị, hẳn là do Tiêu nhi đã có tính toán từ trước....4 tên thánh giả, Hoàng gia này không ngờ ẩn dấu lại sâu như vậy"

"Ông nội, không phải 4 tên đâu....trên thời còn 2 tên và ẩn dấu còn 6 tên nữa...." Dương Tiểu Thanh nói

"Cái gì!!!!

"Tiểu Thanh, sao con biết?"

"Là Miêu Miêu nhìn thấy ah..."

Ánh mắt cả 3 người nhất loạt đổ về phía bầu trời.

Nếu là sự việc Dương Tiểu Thanh nhìn thấy thì họ có thể không tin nhưng nói đến Miêu Miêu thì ngay lập tức họ sẽ không chút nghi ngờ.

Tại vì Miêu Miêu là thế thân của Thiên, là sủng vật của Thiên và là niềm tin không thể xu đổ cũng giống như Thiên vậy.

Dương Tiêu bây giờ không khác gì trụ cột của gia đình, đã trở thành nơi trông cậy của cả nhà dù là ông nội hay cha đều tự xem hắn thành người làm chủ.

"8 thánh giả,...sao lại nhiều như vậy, Lạc Quốc từ khi nào lại nhiều cường giả như vậy, không thể nào "

Ngay lúc này, tại trên bầu trời vô số đạo khí áp cực mạnh chợt như thái sơn áp đỉnh không chút kiêng kỵ thả xuống.

"Không sai, tiểu nữu thật có mắt nhìn..." giọng nói này vang lên tựa như cao cao tại thượng, kẻ khác đều chỉ là nhỏ bé trong mắt hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui