Giới Thần

Đóa băng hoa này nhìn thì có vẻ mạnh mẽ, nhưng thực tế lại âm dương không đủ, tiềm lực bị hạn chế rất nhiều đến độ mà bị giáng chức từ trung phẩm thành hạ phẩm Bảo Mộc.

"Haiiii...thật là đáng tiếc một đóa Bảo hoa..." giọng nói tiếc nuối của Thiên vọng ra lập tức đánh thức Hàn Cốc Chủ từ kích động trở lại.

Thu lại ngọc bình, Hàn cốc chủ có vẻ không vừa lòng nhìn Thiên nói.

"Đáng tiếc, Tiêu công tử biết gì về Băng Minh Hoa mà dám ngạo mạn chê bai nó"

Lời này của lão thể hiện rõ sự không vừa lòng.

Mấy trăm năm qua lão tỉ mỉ chăm sóc đóa băng hoa này còn hơn cả người yêu, cần bảo vật gì đều không tiếc, mặc dù vẫn chưa hoàn mỹ luyện thành bản mệnh thần mộc nhưng lại hoàn mỹ dung hợp với thần thông trong cơ thể lão, đóa băng hoa này một bên giúp lão đạt được hữu dụng vô cùng và chính nó cũng từ cơ thể lão đạt được cung dưỡng tốt nhất.

Bây giờ nghe Thiên nói vậy lão liền như phát hỏa, thái độ hiện rõ sự xem thường lẫn khó chịu.

Thấy thái độ của lão rất vô lễ với chủ nhân mình, một đám thủ hạ của Thiên ở phía sau liền sát khí ngùn ngụt.

Thế gian này chủ nhân họ là thần thánh nhất dù là bất cứ ai cũng không thể xâm phạm lăng nhục.

Trước sự khó chịu của Hàn Lão, Thiên chỉ cười không nói, hắn là khinh thường nhìn lão một cái sau đó liếc nhìn đóa Băng Hoa trên tay, ý chí phát ra hòa với một tia giới thần lực nhập vào hoa nhanh chóng luyện hóa nó.

Quy Nguyên Thụ mở một mảnh thổ địa trong Băng chi giới điệp sau đó lấy Băng Tuyết Minh Hoa này nhập vào trung tâm bên cạnh băng hồ sau đó tự tổng hợp ra một loại năng lượng băng hệ tối thượng lại dọc theo cánh tay truyền vào thân hoa.

Băng chi lực lượng này không chỉ ẩn chứa năng lượng cấp độ bổn nguyên vô cùng tinh khiết mà còn ẩn chứa cả cương nhu thủy hàn, huyền băng chi lực, chính là loại dinh dưỡng tốt nhất phù hợp nhất cho Băng Tuyết Minh Hoa.

Ngay lập tức đóa băng hoa trên tay Thiên nhận được năng lượng liền tỏa phát ra ánh hào quang long lanh đầy sức sống, cành lá lập tức như sống dậy từ cơn đói khổ, sinh mệnh lực tuôn trào, băng linh lực phún dũng.

"Cách...cách..." kinh khủng băng hệ lực lượng tràn ra lập tức liền khiến 1 mảnh không gian xung quanh tức thì bị đống kết, một loại mờ nhạt băng hàn chi ý dâng lên khiến mọi người ở đây ai nấy đều sinh ra cảm giác lạnh run đến tận cả cốt tủy, dù thực lực có mạnh đến đâu cũng không thể kháng cự lại được.

Bị loại băng ý này ập đến, Hàn Cốc Chủ liền trợn lớn mắt, băng ý này....đây không phải là thứ lão dùng hết trăm phương vạn cách để tìm kiếm đó sao, không phải thứ suốt mấy trăm năm nay lão điên cuồng bỏ hết đại giá để kích phát trên Minh Hoa đó sao.

"Cách....cách...." băng ý không ngừng lớn mạnh bành trướng, phạm vi không ngừng lớn mạnh, uy lực càng ngày càng khủng khiếp.

Trên đóa Băng Hoa, sức sống càng ngày càng bộc phát dữ dội, thậm chí cả một tia linh tính cũng dần sinh ra sau đó cành lá dần mập mạp mũm mĩm vươn lên cao phát triển với tốc độ nhanh không thể tưởng.

"Ah, đây là...Huyền Băng...Hàn Thủy, không thể nào..."

"Sao lại không thể, Băng hoa này sở dĩ được gọi là Băng Minh Hoa đó là do nó một âm một dương, lấy hàn thủy và huyền băng làm lực lượng bổn nguyên để sinh trưởng, cương nhu hợp nhất - băng hàn tương dung - băng ý tự sinh"

"Hàn cốc chủ ah, ngài thật có chút thiếu kiến thức ah, làm súy nữa là hại chết một đóa Minh Hoa tuyệt phẩm"

Giọng Thiên rất khinh thường nhưng cái cách nói của hắn lại kỳ lạ không hề khiến người cảm thấy hắn đang chê bai.

Cũng ngay lúc này

"Tinh...tinh...cách..." băng ý đột phá tới 5 thành sau đó nguyên đóa băng hoa liền tự phân nhánh thành 2 cái mầm nhỏ đang lớn dần lên.

Cùng lúc 2 cái mầm này lớn lên đó là một loại Huyền Băng Chi Ý chí cương chí cường sinh ra cùng với một loại Cực Hàn chi ý chí âm chí nhu cũng dần sinh ra khiến cả một mảnh không gian lập tức sinh ra nhộn nhạo.

Ngay cả Hàn cốc chủ bản thân quanh năm trầm mình hàn đàm tu luyện băng công cũng không nhịn được lạnh run vì loại băng ý này, chỉ có điều bây giờ cái lạnh của lão lại không phải tới từ Băng Ý mà tới từ sự khiếp sợ lẫn tiếc nuối.

Băng ý và hàn ý lan tràn ra ngoài dần thay thế cho băng ý trước đây sau đó hoàn toàn không còn, lúc này đóa băng hoa lớn trước kia cũng chậm rãi nhú lên 1 cái mầm hoa cao cao lên trên, cái nụ hoa dần lớn ra, chậm rãi sinh trưởng sau đó nở ra một bông hoa trắng tinh như mọng huyễn, trang nhã mà thánh khiết tựa sương mai, ngạo tuyết như đông hạ, xinh đẹp đến rạng rỡ.

Đặc biệt đó là trên hoa tựa như ẩn chứa một loại ý cảnh của băng tuyết vô cùng huyền diệu cao thâm.

"Cực....cực phẩm...đây là, cực phẩm Băng Minh Hoa....không thể nào..." Hàn Cốc Chủ run run hét lên.

"Đóa hoa thật là đẹp,..." Thiên nhẹ xòe tay phải ra, bông hoa tựa như liên tựa như hồng xinh đẹp liền chậm rãi rụng xuống bàn tay hắn.

Chân Thiên tiến về phía Băng nhi đưa hoa tới trước mặt nàng.

"....và cũng rất hợp với nàng...xinh đẹp,...thánh khiết và...lãnh ngạo"

Thiên đưa tới rõ ràng chính là tặng cho nàng, phải biết rằng cả đóa Băng Hoa giá trị nhất là hoa của nó, đó là do nó tích tụ lực lượng hàng ngàn năm mà kết thành là chân chính bảo vật trong thiên địa.

"Không thể....Tiêu công tử, ngươi...ngươi...."

Hàn cốc chủ trợn trắng mắt hét lên, phải biết rằng đó là mấy trăm năm công sức và hi vọng của lão ah, tuy là đã vô vọng đạt được thứ lão muốn cho nên mới cam nguyện đem đi giao dịch nhưng mà.

Bây giờ Thiên vừa nhận lấy nó liền mang thứ giá trị nhất đi tặng một cô gái, trời ơi...đó là thứ mà mấy trăm năm nay lão khát cầu nhất ah, là báu vật từng có địa vị không gì có thể so sánh trong lòng lão....con mẹ nó, cứ như vậy liền giao cho 1 nữ nhi.

"Ngươi...ngươi thật sự muốn tặng cho ta sao?"

"Uhm, vật này vô cùng phù hợp với nàng...không đưa nàng thì đưa ai ah"

"Nhưng..ngươi có biết là nó giá trị tới cỡ nào hay không?, ta không xứng đáng với nó "

Băng hoa này ẩn chứa băng hệ lực lượng vô cùng đáng sợ, chỉ cần luyện hóa là có thể tấn cấp nhanh như cưỡi tên lửa thừa sức đủ để nàng một mạch đạt đến Cửu Thánh, thậm chí có 8 thành ngộ được băng ý, sau đó băng hoa này luyện thành bản mạng bảo vật sẽ có thể vô hạn tiền hóa theo chủ nhân, có thể công thủ song toàn, tăng phúc đến 200 lần băng hệ thần thông.

Vật giá trị to lớn đến như vậy thế gian có được mấy vật ah, nói cho liền cho...thật khiến người...

"Đối với nữ nhân đi bên người, chỉ cần là chân tâm thật ý ta đều muốn dành thứ tốt nhất cho họ....trên bước đường đi tới đại đạo, sẽ chẳng biết ngày nào ta ngã xuống cho nên....khi còn có thể, ta muốn được dành giật tất cả, bảo vệ tất cả, mang yêu thương để cho đi....không cầu gì cả, chỉ cầu lúc ta chết đi....Băng sương trên mặt nàng sẽ tan đi, để rơi cho ta một giọt nước mắt"

Vừa nói, Thiên lại vừa đặt đóa hoa cài lên mái tóc nàng, bông hoa xinh đẹp ngạo tuyết cài lên mái tóc một nữ nhân băng lạnh quả thật chính là tuyệt phối.

"Uhm...đẹp lắm"

Nghe thấy lời hắn, bông Băng hoa trên mái tóc tựa như có linh tính chợt rung nhẹ sau đó chậm rãi rủ xuống băng ý băng lực quán thông từ bách hội huyệt dung nhập vào cơ thể nàng.

Cũng là câu nói đó, cũng là sự rung động đó, Băng Nhi tựa như bị dòng nước ấm chảy qua, con tim không ngừng đập lên từng hồi.

Thiên trở về chỗ cũ mắt hơi liếc qua Hàn cốc chủ rồi gọi.

"Bá Chương.."

"Có thuộc hạ.."

"Băng Vô Cương..."

"Có thuộc hạ.."

Tay Thiên bấm nhẹ, 2 mầm Băng Minh Hoa một cái ẩn chứa Băng ý, một cái ẩn chứa Hàn ý liền bị chia ra sau đó phân biệt rơi vào tay Băng Vô Cương, Bá Chương.

"Chủ nhân, ngài đây là..."

"Luyện hóa đi..."

"Tạ chủ nhân..." giọng cả 2 người đó đều run run lên đầy kích động

Nhìn thấy họ, mấy nữ nhân Lục Hàn, Vương Yến Nhi, Yến Tương Tư, Lục Anh Kỳ và cả Vương Ái Ngữ đều vô cùng hâm mộ.

Bảo vật như vậy mà không ngờ chủ nhân họ, nói cho liền cho không một cái chớp mắt, làm kẻ thuộc hạ như họ thật sự không hâm mộ không được.

Ngược lại với thái độ hâm mộ đó, đó là Hàn cốc chủ...lão chỉ có tức giận muốn phát điên, chỉ có tiếc nuối đến ngứa ngáy.

"Tiêu công tử....ngươi,...ngươi đây là thái độ gì, là xem thường ta sao"

Giọng lão có chút bạo phát, quả thật lão quá giận giữ, giận đến gần như không thể khống chế được.

Nếu như không phải đã nhìn thấy thực lực khủng khiếp của Thiên thì e rằng ngay lúc này lão sẽ 1 chưởng bóp chết Thiên từ lâu.

"Ý ngài là sao ah, trong giao dịch của chúng ta cũng không có nói tới việc ta phải sử dụng nó như thế nào, đồ vật ta đã giao ngài, giao dịch của chúng ta sớm đã hoàn thành"

"Hừ, ngụy biện...ngươi lấy tuyệt đỉnh bảo vật như vậy giao cho thuộc hạ và mỹ nữ rõ ràng là đang xem thường ta...thật sự là ngang ngược không biết nặng nhẹ...trận đại chiến kế tiếp của ngươi, lúc đó chớ trách Băng Tuyết Cốc ta...bàng quan đứng nhìn"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui