Giới Thần

"Rầm...." cái bàn bị Dương Bão vỗ nát, ông ta một đầu tóc đỏ dựng ngược, mắt lớn trợn trừng

"Hoang đường....hừ, bất quá chỉ là một tiểu quốc gia không đáng nói, các ngươi dù công khai thân phận cũng chẳng ai dám cản bước huống chi là xâm nhập...hoang đường, Ám Tiệm các ngươi tiếp tục truy cho ta...không tìm ra...thì mang đầu về.."

"Khoan đã...để hắn nói hết" chợt lúc này giọng gia chủ lại vang lên dội tắt lửa giận của Dương Bão.

Tên sứ giả run run nói.

"Thưa....còn rất nhiều thứ huyền bí rất khó hiểu, ví như...như đại sâm lâm phía nam Lạc Quốc...vô số hung thú tựa như...tựa như thống nhất về một mối, chúng ta tiến vào từ phía đó tất cả...đều không còn một người đi về, còn nữa, mật thám có lần tiến được vào một ngôi làng hẻo lánh thô sơ nhưng mà bây giờ...tất cả đều đã bắt đầu tu luyện, sau đó chúng ta vừa vào liền lập tức bị phá ẩn thân thuật thậm chí..các thuật dịch dung, cải trang thậm chí là cả thần thông độn thổ..tất cả đều trong ngắn hạn bị bọn mạt dân đó truy ra sau đó lần lượt bị giết chết"

"Điểm đáng sợ đó là...dường như từ sáng ngày hôm nay trở đi mật thám bị giết càng ngày càng nhiều, phạm vi tựa như đang bị mở rộng, ngắn ngủi chỉ trong buổi sáng liền lan ra 3 tòa thành giáp biên tại Vĩnh Nhạn Quốc, phía nam giáp Vĩnh Nhạn, phía bắc giáp Thiên Vũ, phía tây giáp Tuyết Sơn và phía bắc chính là Tuyệt Uyên tội ác thành, thời gian này dù là Huyết Sát đệ nhất sát tông thượng thiên vực đều không dám tiến vào Lạc Quốc ah"

"Thậm chí còn nghe đồn, có một số nhân vật thần bí mang đặc điểm của Lạc Quốc đã ngang nhiên tiến vào khu trung tâm 12 nước liên minh Thần Thành, bọn chúng đều tu vi không cao nhưng thực lực mạnh đáng sợ vượt xa đồng cấp, số lượng tuy không nhiều bất quá rất nhiều thế lực đều vô pháp bắt được, mấy ngày này cả 11 nước liên minh đều trăm phương ngàn kế truy bắt gian tế Lạc Quốc, thậm chí là cả đại quân phạt Lạc đều điên đảo khó tiến"

Tên sứ giả nói xong, toàn trường liền im lặng ngay cả Dương Bão đều không nóng nẩy ngồi xuống 

"Rốt cuộc là một đám tiện nhân đó đã xảy ra chuyện gì, sao lại trở nên kỳ bí như vậy"

"Dùng thực lực một quốc để truy vài tên phản tặc lại không được, cho dù không được đi thì với sự kỳ bí này những thế lực thuộc thượng thiên vực nhất định sẽ ra tay bắt người khai thác thông tin, ngay cả họ cũng không bắt được người....không thể nào"

"Huyết sát môn nổi danh sát thủ, năng lực ẩn tức ám sát mạnh như vậy không lẽ cũng không làm được gì, Ngũ Độc lão ác bà kia quỷ kế đa đoan thủ đoạn phi thường không lẽ cũng vô phương...không thể nào"

"Không được...ta không tin, tự ta sẽ đi thử nghiệm...ta sẽ bắt một tên về đây sưu hồn đoạt phách hắn...ta không tin ngay cả vài con sâu con dế cũng không bắt được"

Dương Bão nóng giận định đi nhưng lúc này tên sứ giả kia liền sợ sệt nói.

"Đại trưởng lão...2 ngày trước, Dương Khánh, Dương Thiên nhị vị khánh gia đã đi thám thính, bất quá...đến bây giờ vẫn chưa về, ám vệ chủ suy đoán họ e rằng...."

Dương Bão lập tức liền dừng bước, cả người không nhịn được rung lên.

Dương khánh, Dương Thiên 2 tên này đều là thánh nhân tuy không mạnh bằng Dương Bão lão nhưng nếu cả 2 liên thủ thì cũng không kém lão bao nhiêu, 2 tên này đồng hành tiến bước lại không thể thoát thân, điều này nói lên cái gì

Rõ ràng là với thực lực thánh giai tứ trọng 14 vạn tinh lực lượng như lão là vẫn chưa đủ

Thứ 2, đó là thế lực thần bí này đến ngay cả thánh nhân của Dương gia mà cũng không ngoại lệ thu thập thì hiển nhiên đã không sợ cơn thịnh nộ của Dương gia nữa, thực lực của chúng đã đủ cao, lá gan cũng đủ lớn.

Phải biết rằng cực hạn nhân cảnh 8000 tinh, 

Địa cảnh: nhất trọng 8 vạn, nhị trọng 12 vạn, tam trọng 16 vạn, tứ trọng 20 vạn, ngũ trọng 24 vạn, lục trọng 28 vạn, thất trọng 32 vạn, bát trọng 36 Vạn, cửu trọng 40 vạn.

Chỉ có những siêu cường gia tộc như Dương gia mới có thể khiến một thánh giả nhất trọng đạt được một nửa cực hạn 4 vạn tinh.

Dương Bão là thánh nhân tứ trọng lại có được 14 vạn tinh chính là vô cùng mạnh mẽ, thiên phú ngút trời.

Tu vi lên cao, mỗi 1 ngàn tinh chênh lệch đều là thứ quyết định sinh tử trong chiến đấu, với thiên phú như lão đã là được phong siêu cấp thiên tài tại thượng thiên vực, ở Dương gia lão quyền uy chỉ dưới gia chủ, trong buổi nghị sự này cũng chỉ có mình lão là dám lớn tiếng hò hét.

Nhưng mà một người như vậy lại không có đủ tự tin khi tiến vào Lạc Quốc. 

Đừng xem Dương Bão này hung hăng nóng tính là thế, thực ra chỉ là do lão ở Dương gia này địa vị cao thượng mà thôi, trên thực tế lão càn quấy nhưng không có nghĩa là lão không sợ chết.

"Gia chủ, còn có một tin.."

"Nói!!!!"

"Thưa, tin này chỉ là do Ám Tiễn ta nghe được, cũng chưa từng minh xác nhưng tin này là truyền ra trước khi đại chiến diễn ra, là do một tên Huyết Sát Thánh vệ liều mạng đưa ra ngoài..."

"Tin gì...mau nói"

"Là....Dương Tiêu, hắn sở hữu...Vô Cấu Thần Thể!!"

"Cái gì!!"

"Là vô cấu thể sao?" Dương Bão hung hăng hỏi lại.

"Không...là vô cấu...thần thể" tên sứ giả khẳng định lại một lần.

Ngay lập tức toàn trường liền lặng ngắt như tờ, khí thế như cuồng phong bạo vũ mất khống chế từ mấy vị trưởng lão liền phún dũng đè ép tên sứ giả vỡ vụn thành trọng thương.

Vô cấu...Thần thể và vô cấu thể chỉ khác nhau có một chữ "thần" nhưng chênh lệch lại vô cùng to lớn, tại vì nếu vô cấu thể bình thường cũng chỉ đơn giản là thuộc bách thể, trong nhân loại cũng chỉ là một đỉnh cấp thiên phú người mà thôi.

Nhưng khi luyện tới cảnh giới cuối cùng đạt đến thần thể trong truyền thuyết thì lại khác, tại vì cảnh giới này đã khiến nhân loại dường như siêu thoát phạm trù phàm thể đạt đến một cảnh giới gần như Thần.

Mà thần thì không thể giết, không thể xâm phạm lại càng không phải nhân loại có thể kháng cự

Suốt 10 phút sau.

"Không thể nào...." một vị trưởng lão bột phát phun ra một câu phá vỡ bầu không khí.

"Đúng vậy..không thể nào..."

"Hắn mới bao nhiêu tuổi ah...quá lắm là 20, không lý nào..."

"Còn nhớ thần nhân Hạo Thiên năm đó thiên phú nghịch thiên khủng bố cỡ nào nhưng mà hắn sở hữu đệ nhị thần thể ah....hắn mất bao lâu....là hơn trăm năm, truyền kỳ có một không hai trong lịch sử phá vỡ hết mọi kỷ lục đó là trăm năm.....Dương Tiêu hắn...phế vật này là cái thá gì"

"Dùng mấy năm luyện ra thần thể...không thể nào, đây rõ ràng là thổi phồng..nhất định là vậy"

.......

Toàn trường lập tức xôn xao như cái chợ

"Im miệng cho ta..."

Không khí lập tức lạnh đi. 

Gia chủ trầm giọng nói tiếp

"Bất kể hắn là thần thể hay không thì bây giờ....đã không còn quan trọng nữa,....thần thể bất tử, không thể giết, không thể phạm lại càng không thể là địch"

Một đám lão giả liền trầm ngâm.

Không sai, thần thể mang cực đại khí vận gia thân đã là tồn tại viễn siêu thường nhân, kẻ như vậy không thể là địch chỉ thể kết giao.

Dương Tiêu trước kia trong mắt một đám người mắt cao quá trán này không khác gì hèn mọn đê tiện nhân loại, có rất nhiều người còn cảm thấy đưa hắn về Dương gia là sỉ nhục là ô uế.

Nhưng bây giờ thì không, đệ tam thần thể Vô Cấu Thể dù là chưa thuế biến thành thần thể thì cũng là cực đại trân bảo.

Một gia tộc chỉ cần sở hữu 1 người mang hạt giống bách thể đã là tài bảo không gì sánh nổi mà bây giờ lại là thiên địa khủng bố nhất xếp đệ tam thần thể.

Chỉ cần 1 người như vậy gia nhập, gia tộc lập tức sẽ nhận lấy vô tận khí vận gia thân trở thành đệ nhất gia tộc là chuyện nhỏ thậm chí xưng bá toàn Thiên Phù Giới còn dễ dàng.

Thần thể tọa trấn, vạn địch năng tồn.

"Thần thể này.....Dương gia ta, nhất định phải có, Dương Minh.."

"Có ta..." một vị lão đầu bước ra

"Ta nhớ được ở chỗ ngươi có 1 vật liên quan không nhỏ tới chúng đi.."

"Không sai, gia chủ...không biết.."

"Ngươi mang theo vật đó đi, nên nhớ...bất chấp mọi giá cũng phải mang thần thể về đây, nói với Dương Tiêu đó....dương gia những thứ tốt nhất đều chờ hắn,chỉ cần ngoan ngoãn tận trung thậm chí...ta còn có thể tự mình chỉ điểm hắn, chỉ có Dương gia ta mới có thể giúp được hắn trưởng thành"

4 chữ "tự mình chỉ điểm" vừa thốt ra lập tức liền chấn tỉnh mọi người.

Gia chủ người này, tu vi là cỡ nào khủng bố

Trăm năm trước hắn đã là thần cảnh ah, vậy thì trăm năm sau...không cần nói cũng khiến người sợ hãi.

Được người như vậy chỉ điểm tu luyện, thế gian này có ai mà không mơ ước.

Dương Minh có chút kích động hạ mình.

"Có lợi ích cỡ này còn sợ gì không lôi kéo được hắn, một tên tiểu sâu mọt bần cùng mà thôi, còn sợ hắn dám từ chối...hahahahahaha"

"Không sai....e rằng mấy ngày nữa hắn sẽ hấp tấp về đây dập đầu van xin gia nhập ah....hahahahhahahaa..."

Nói xong một đám trưởng lão khác cũng lần lượt cười vang rất hiển nhiên, họ nghĩ rằng với lợi ích như vậy sẽ không chút lo lắng Dương Tiêu không thuần phục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui