**********
“Phản Dục Nam, anh đã sớm nói với em rồi, anh không có khả năng giao cả trái tim cho em, em không thỏa mãn được anh em biết không? Có điều anh cũng không ngại tình một đêm với em..."
Ảnh mặt Đường Kiêu mập mờ nhìn trước ngực Phàn Dục Nam vài vòng, như đang đánh giá một món hàng.
"Vóc dáng rất tốt, đẹp hơn Lý Nhã Hàm nhiều, dù sao trước đó em cũng quyến rũ anh mấy lần, hay là tối nay chúng ta đi khách sạn thuê phòng đi? Vừa khéo buổi trưa anh hẹn một ngôi sao, ban tối chúng ta dẫn theo Lý Nhã Hàm tạo thành nhóm chơi đùa với nhau nhé?"
Tên đáng chết này, tự mà diễn đi, còn lôi tôi vào làm gì?
Tôi luôn ở bên cạnh yên lặng làm phông nền đột nhiên bị mấy ảnh mắt sắc bén nhằm vào, tôi thầmcan rằng, lập tức liên phối hợp khoác cánh tay Đường Kiêu, vẻ mặt hon ho.
"Em không ngại đầu, kích thích như thế mà
Thật ra tôi đã sớm nhìn ra Đường Kiêu đang cố ý chọc tức hai người họ, nhưng dù sao diễn xuất của anh cũng online, tôi vẫn đảm chìm trong kỹ thuật diễn phong phú của anh, không cách nào tự kiềm chế được.
Phản Dục Nam như bị sét đánh, biểu cảm đó khá phong phú, rất có tiềm năng đi làm diễn viên, dù sao khuôn mặt cô ta hoàn toàn tự nhiên, không động vào dao kéo cũng không tiêm HA, biểu cảm thái quá cũng không lo bị lệch mũi, rơi silicon.
Có điều tôi không biết tâm trạng của mẹ Đường Kiêu như thế nào, biểu cảm đó như điềm báo trúng gió, tôi nhìn mà rất lo lắng.
"Kiêu...!Con, con đúng là đồ bất hiểu l
Đường Kiêu mất kiên nhẫn ngắt lời bà ta.
"Mẹ, đối với cuộc sống riêng tư của con, mẹ nên duy trì tâm trạng làm người đứng xem từ đầu tới cuối như ba thì tốt hơn đấy."
"Nếu mẹ muốn được ôm cháu trai sớm thì cứ nói sớm, ngày nào đó con sẽ sinh bên ngoài cho mẹ, hơn nữa tuyệt đối cam đoan là con cháu của nhà họ Đường chúng ta, mẹ thấy được không?”
Mẹ của Đường Kiêu nghe câu này xong, lao đạo sắp đổ, được Phần Dục Nam dìu mới miễn cưỡng đứng vững gót chân.
"Kiêu, sao con lại chà đạp bản thân như vậy...!Sac mặt bà Đường hơi tái, có lẽ không ngờ Đường Kiêu đã cặn bã đến mức độ này, Phần Dục Nam ở bên cạnh cũng ngạc nhiên, có lẽ qua hồi lâu vẫn chưa rõ chuyện gì xảy ra.
"Không, mẹ, tư tưởng của mẹ đã lạc hậu rồi, giải tỏa tình dục là chuyện cực kỳ bình thường.
"Cuộc đời ngắn ngủi, nên tận hưởng lạc thủ trước mắt, mẹ thích Nam Nam, con liên giao quyền của công ty cho cô ấy, vậy hai người cũng đừng quản chuyện con trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài...!Dù sao sau này vị trí vợ cả mãi là của cô ấy, mẹ nói xem đúng không?”
Bà Đường không nói gì hồi lâu, có lẽ đã lựa chọn tha thứ cho Đường Kiêu.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ dáng vẻ Đường Kiêu thay đổi thất thường lúc trước, dù bà ta có thiên vi Phản Dục Nam, chắc chắn cũng sẽ giải vây cho Đường Kiêu
Dù sao làm một người mẹ, người bà thiên vị nhất trong lòng chắc chắn là con mình.
Thấy bà ta do dự, khỏe môi Đường Kiêu nhếch lên cười kỳ lạ, vì để anh không bị lộ, tôi đưa tay âm thầm nhéo hông anh, anh bị đau, lập tức thu bớt lại khuôn mặt tươi cười.
Phần Dục Nam có thể một mực duy trì tư thế rơi nước mắt bên cạnh, tôi rất bội phục tinh thần chuyên nghiệp này, loại con gái như cô ta, làm diễn viên tuyệt đối có thể đánh bại đám mặt đơ trên TV...!
“A Kiêu, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Em hi sinh vì anh nhiều như vậy, tại sao anh có thể bỏ mặc em ở nhà không quan tâm hả? Em sống vậy có khác gì phụ nữ không chồng đâu chứ?”
Tiếng hét bị phần của Phần Dục Nam cắt ngang suy nghĩ của tôi, tôi nghiêng đầu nhìn sang, cô ta giống mẹ Đường Kiêu, sắc mặt như quả cân.
"Em có thể chuyển tới sống cùng bọn anh, hay là như này đi, chúng ta làm giống Hoàng đế thời cổ, hôm nay ở nhà em, ngày mai ở nhà cô ấy, còn có Mạc Ly, Lucy, Vivian, có muốn cuối tuần chúng ta chơi liên hoan lớn không?
Nghe thấy Đường Kiêu nói như vậy, não tôi co lại, thuận miệng phụ họa: “Được được, em thích cô gái ngực to như Mạc Lỵ, hay là em mở party cá tính nhé."
Hai người đối diện không ngồi yên được nữa, Phản Dục Nam đứng dậy, ôm mặt bỏ chạy, bà Đường đuổi theo sau, vừa đuổi vừa kêu: “Nam Nam, con chở mẹ với
Trong phòng chỉ còn lại hai chúng tôi, Đường Kiêu khoan thai ôm eo tôi, "chắc chắc" lắc đầu: "Anh còn chưa nói chơi đàn ông đầu, mà bọn họ đã không chịu nổi rồi à?”
Tôi cũng lắc đầu: "Nếu anh nói anh chơi đàn ông, chắc tim mẹ anh sẽ nổ tung mất."
Có điều tôi đột nhiên nhớ lại chuyện quan trọng nhất: "Đường Kiêu, anh nói xem, liệu Phàn Dục Nam có chia tay với anh không?”
Đường Kiêu cười khẩy: “Còn chưa vơ được đủ tài chính, em cho rằng cô ta sẽ cam lòng chia tay sao? Chia tay rồi ai nuôi sống gia đình thổi nát của cô ta? Ai cho cô ta tiền đi làm đẹp?
Tôi nghĩ thầm cũng đúng, Đường Kiêu tiếp tục nói sâu xa bên tại tôi: chung 274 Outil
"Có điều như này cũng thú vị, hôm này anh cho một đòn như vậy, cô ta sẽ muốn động vào quỹ ngân sách của công ty, chỉ cần cô ta vừa ra tay cũng đủ để cô ta ngôi tù mấy đời.”
Tôi không khỏi chặc lưỡi, lá gan của Phần Dục Nam lớn thật đấy, có câu trộm đồ sẽ nghiện, chắc cô ta nghiện thật.
"Vậy có phải sau khi trở về Phần Dục Nam lại muốn bắt đầu làm vợ hiền không?”
Đường Kiêu bĩu môi: "Chỉ mong vậy, có điều mẹ anh bị anh cho một cú này, chắc chắn bà không quản anh đầu, dù sao năm đó ba anh cũng lăng nhăng, mẹ anh phải dốc hết tất cả vốn liếng mới không ly hôn với ba anh.”
Tôi hơi ngạc nhiên, không ngờ ba mẹ Đường Kiêu cũng như thế này, vậy bọn họ lại càng không có tư cách tới yêu cầu hai chúng tôi.
Chờ sau khi phản ứng lại, tôi đột nhiên ý thức được điều không đúng trong câu nói của anh.
"ỷ của anh là lăng nhăng cũng di truyền?”
Đường Kiêu vội lắc đầu: "Không không không, thật ra Nhã Hàm, em sai rồi, anh thật sự không lăng những chút nào, anh rất kiềm chế
“Xì! Có ma mới tin lời anh nói, Đường Kiêu, vừa rồi anh còn nói gì cơ? Lập nhóm chơi? Đồ khốn này.
rốt cuộc anh chơi tập thể lúc nào hả? Anh mau nói đi! Nếu không em đánh chết anh đấy!”
Đường Kiêu yếu ớt trả lời: “Sao có thế chứ? Con người anh truyền thống lại si tình, sao lại làm những chuyện được?" Tên miệng lưỡi trơn tru này, chỉ mong anh đừng có lừa tôi
May chính là, cuối cùng sau đó không ai đến ngăn cản tôi và Đường Kiêu nữa, như vậy, cuộc sống mỗi ngày của tôi cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nghỉ ngơi ở nhà nửa tháng, vết dao trên đùi tôi đã khỏi, buổi tối tôi năm nỉ Đường Kiêu đưa tôi về công ty đi làm, anh vẫn từ chối, nói nhìn vết sẹo trên đùi tôi vẫn hơi mới, bảo tôi ở nhà thêm hai ngày.
Tôi đầu cần nghỉ nữa chứ, còn muốn về công ty chăm sóc” Phần Dục Nam đấy, thế là tôi vì chứng minh với Đường Kiêu tôi đã khỏi, chủ động hiến thân một lần, anh mềm lòng, liền đồng ý.
Hôm sau anh bảo tôi chiều hãy đến công ty, nói có trò hay cho tôi xem, tôi không biết vì sao, nhưng vẫn img