Giữa Thế Giới Rộng Lớn Tôi Vớ Phải Tên Đần


Tên Truyện: Giữa thế giới rộng lớn, tôi vớ phải tên đần.

  Ngày ra mắt: 17/9/2023
  Ngày kết thúc: ??/??/202?

  Thể Loại: Thanh xuân vườn trường Việt Nam, Lãng mạn, Hài hước, Học đường.

  Bối Cảnh: Chưa nêu rõ.
 
  Số chương: Dự kiến 40-70 chương.

* Lưu ý:

- Bộ truyện " Giữa thế giới rộng lớn tôi vớ phải tên đần " thuộc quyền sở hữu của @thienbachz các việc làm như reup,chuyển ver đều là trái phép.

- Có chứa yếu tố LGBT.

- Được viết dựa trên trải nghiệm thật của tác giả đan xen cùng một vài tình tiết mới, nếu không hợp gu cậu, xin đừng buông lời chê.

-Có góp ý xin hãy để lại ở bình luận, mong được các cậu góp ý để hoàn thiện chuyện tình gà bông của Bảo Yến hơn.

- Văn tác giả còn nhiều thiếu sót, mong độc giả thông cảm bỏ qua.

Mở Đầu

Lúc này, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ cách nhau chưa đầy 10cm, mặt đối mặt.

Tôi hậm hực trưng ra cái vẻ khó ở, lông mày nhăn nhó.

-Thế thì không cần đến nữa, mày về đi.

-Bảo Yến, tao...!không cố ý.

Đôi mắt giờ đây nhìn tôi không rời, tôi đảo mắt sang nơi khác cố ý tránh né.

Trong phút chốc Tấn Khang cầm tay tôi.


Dường như cố gắng nói điều gì đó để níu tôi lại.

Vùng vằn thoát khỏi tay cậu ấy thật sự rất khó khăn.

Như vậy một lúc lâu, hoàn cảnh lúc này không được tốt cho lắm.

-The world is dull, but it has you.

Tôi đưa ánh mắt phức tạp nhìn Tấn Khang.

-Ý của mày là sao?

-Ý tao là tao thích em.


-Chương 1: -

"Ve-eeeeeeeee......!ve-v-eeeee"
Tiếng ve kêu inh ỏi giữa tiết trời oi bức vô cùng, năm nào kì thi ác mộng này cũng đến - Thi Tuyển Sinh vào 10.

Tôi mệt mỏi nằm dài trên bàn học:

"Cầu phật tổ phù hộ con đậu trường Chuyên, con hứa đi chùa cúng hàng tuần ạ." - vừa nói nó vừa chấp tay lạy tứ phía.

Khấn vái vậy thôi chứ ai đâu nhờ vào may mắn trời ban vẫn phải dựa sức mình, đã bỏ công sức ôn chuẩn bị thi Tuyển Sinh sớm hẳn một năm.

Tôi ôn kể từ nghỉ hè lớp 8 đến cả chương trình lớp 9 cũng đã học qua.

Giờ đây chỉ toàn ôn Toán, Văn, Anh lặp lại hằng ngày.

Dày công khổ luyện giải đề Toán trường Chuyên cơ.

Ngày nào cũng ngồi giải đề Toán, không giải được thì qua luyện viết văn, dở nhất ở mảng viết nghị luận xã hội nếu cho nghị luận văn học thì tôi viết trơn tru khác hẳn, ở nghị luận xã hội lúc viết thêm vào bài những câu từ khiến thầy cô chấm thi cũng đặt dấu hỏi to đùng.

Tôi bị "liệt văn".

Điểm trung bình môn văn là con số 8.0 tròn trĩnh, các môn còn lại đều trên 9.5, Toán khá khẩm 10.0.

Đứng nhất khối 9 năm nay.

Tôi "liệt văn" trong khi đã đọc 7749 bộ tiểu thuyết ngôn tình tổng tài, thanh xuân vườn trường mà câu chữ vẫn chấp vá.

Giờ phải vật vã mà viết văn nghị luận, mùa hè đã nóng gặp văn tôi còn nóng hơn.
Mới viết được vài chữ lại vò giấy thành cục rồi ném vào sọt rác, lúc này ý tưởng cạn kiệt không chút gì tưởng tượng ra được.

Tôi thở dài.

Những ngày cuối khi đi học, bạn cùng bàn tôi là Thục Khuê cùng hứa vào trường Chuyên của tỉnh.

Nói nào ngay, mây tầng nào gặp gió tầng đó, Khuê so kè một chính một mười với tôi.

Trong kì thi học sinh giỏi môn Toán cấp huyện: Khuê giải nhất, tôi giải nhì ( thua điểm Khuê 0.75 ); Thi cấp Tỉnh: tôi giải Nhất, Khuê giải nhì ( thua điểm tôi 0.75 ).

Hôm đó là một ngày gió lộng, từng gợn gió khẽ qua mái tóc bay bay nhẹ tựa mây trời, hàng mi rung rung bất giác hé ra.
Vẫn là cái thói quen khó bỏ- nằm dài trên bàn.

-Thi trường Chuyên nếu tao không Thủ Khoa thì phải là mày đó Khuê, tin tưởng mày hết nấc.

Nhớ giành lấy vị trí thủ khoa năm nay, tao tin mày mà người anh em." - tôi cất tiếng.

Sau đó kèm theo hành động vỗ ngực tự hào với Khuê.

-Có cái nịt." -Khuê đáp.
-Mày không Thủ Khoa chắc tao ở xó nào rồi chứ làm gì có chuyện tao Thủ Khoa.

- Khuê nhìn tôi trừng trừng.


- Đồng Thủ Khoa thì sao?

-Không đời nào, mày không thủ khoa tao cắt mái mày thành mái ngang.

- Mặt Khuê giờ đây có chút gian xảo.

-Để xem nhất khối cắt mái ngang thì đ--ẹ-p" - Khuê ngưỡng cao đầu mà nói.

-Chấp.

- tôi hùng hổ nói lớn.
-Nhất khối mà để mái ngang chắc nổi lắm đây.

Bao anh lại như điếu đổ.

-Khùng tới.

- Khuê quay người rời đi với vẻ mặt ngán ngẩm.

Thật tự có thành Thủ Khoa sao? Nếu là vậy điểm phải cao, tôi bắt buộc điểm chuyên Toán phải từ 9 điểm trở lên, Văn, Anh cũng trên 9 nốt.

Xem ra hơi khó nuốt.

Tôi ơi cố lên, nản chí là bị Khuê nó cắt mái ngang ngay.

Đáng lẽ không nên chọc Khuê thì hơn, giờ nhỏ đang nóng vì tôi đã nói lỡ xui rủi không trở thành Thủ Khoa, mặc dù biết nó rất kì vọng vào tôi nhưng điều này khó thành hiện thật đây.

Thủ Khoa cái gì chứ, làm Toán thì dở.

Ngốc quá ngốc rồi Yến ơi, cứ kiểu này mày chết sớm với ước mơ Chuyên.

Gác lại hồi tưởng về ngày hôm đó, tôi lấy tay vớ chiếc điện thoại trên xấp đề cương.

Vào Messenger, nhấp vào cuộc trò chuyện với Khuê, các ngón tay lộp cộp gõ bàn phím:

-Khuê, chiều nay ra công viên chơi với tao,
kiếm chút gì đó khuây khoả trước khi thi??

Không lâu sau, Khuê liền trả lời tin nhắn:

-Ok, sẵn chiều nay tao rảnh, ra công viên ăn xiên bẩn thì ngon hết nấc.
-Mày nhớ mang tiền hộ tao, lần nào cũng lấy cớ quên ví ở nhà, bố lạy mày.

Nhỏ bảo tôi mang tiền, mà quên tôi làm gì còn tiền chứ, dâng hiến cho Shopee hết cả rồi.

Cả tuần nay anh giao hàng gọi tôi hơn 10 cuộc điện thoại.


Bà đây còn mỗi 5 nghìn.

Tôi và Khuê thống nhất 4 giờ 45 phút chiều nay có mặt ở công viên.

Trước đó tôi phải tìm cách để có tiền đi chung với người đẹp Thục Khuê mới được.

Suy nghĩ đến người giàu có đầu liền nhảy số đến người bố yêu dấu của tôi.
Tôi ve vãn gần chỗ bố đang ngồi xem tivi, cất giọng ngọt ngào:

-Bố ơi, hôm nay con nhổ tóc bạc cho bố nhé.

-Xin cái gì thì nói mau, đừng làm như cô yêu thương tôi lắm ấy cô Bảo Yến." -Bố cắt ngang lời tôi đang nịnh bợ.

-T-thật ra, chiều nay con hẹn bạn Khuê ra công viên chơi, mà người rủ rê là con nhưng mà lại không còn tiền nữa nên bố cho con xin một "ít" ạ" -nói tới đây mắt tôi sáng long lanh nhìn bố, vẻ mặt nũng nịu làm bố sợ khiếp vía.

Thấy thế bố tôi liền lấy bóp ra, dí vào tay tôi tờ 100 nghìn đồng.

và vẫy tay xua đuổi.

- 100 nghìn thôi nhé cô gái.

-Bố cho con tiền là ân huệ lớn nhất rồi, cảm ơn bố yêu nhiều nhá! - Tôi gửi bố nụ hôn gió từ con gái yêu của ông ấy.

" Con với chả cái, haizz." -Bố tôi thở dài.

[ Thói quen của Yến là nằm dài trên bàn học mặc sự đời vạn biến ]

_____________________________________________

Cảm ơn các vì tinh tú đã đọc chương 1: .

Mong chúng ta sẽ đồng hành cùng nhau dài lâu.

Nếu cậu thích truyện tôi viết, hãy bình chọn nhé!





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận