Giường Anh Chia Em Một Nửa


Chương 346 TẦN KIẾT RẤT SÀNH SỎI
Đêm hôm đó, không biết có phải do Trần Ân Tứ mệt quá hay không mà sinh ra ảo giác, cô cứ cảm thấy hình như Tần Kiết uống nhầm thuốc tăng lực, coi cô không phải người.
Cô vẫn luôn biết Tần Kiết sành sỏi tất cả.

Sành sỏi việc dỗ gái, sành sỏi việc hôn, ngay cả phương diện đó cũng sành sỏi.
Nhưng cho tới tối hôm nay Trần Ân Tứ mới biết cô còn hiểu quá ít về anh.
Trước đây, ở phương diện đó, Tần Kiết nào có được gọi là sành sỏi, cùng lắm chỉ được gọi là biết, dù là sáu năm trước hay trong khoảng thời gian sau khi quay lại với nhau, nếu so với đêm nay thì đúng là đồ đệ gặp sư phụ.
Trần Ân Tứ chưa từng biết anh bạn trai từng chung chăn chung gối mấy tháng hóa ra còn biết nhiều kiểu như vậy.
Đối với anh, hình như chỉ cần là cô, bất cứ chỗ nào trên cơ thể cô anh đều có thể tận dụng được.
Trêu chọc làm người ta mất lý trí.
Trần Ân Tứ "đã vào quan tài nhưng chưa đổ lệ" vẫn cứng miệng đến cùng, thoi thóp: "Tần Kiết, anh nên đi đóng phim AV mới đúng."
Tần Kiết cầm điện thoại lên, khiến Trần Ân Tứ sợ đến nỗi suýt buột miệng gọi "bố".
Dù ở phương diện nào đó Trần Ân Tứ nhảy số chậm, nhưng cuối cùng cô cũng nhận ra điều không bình thường.

Trần Ân Tứ chỉ còn sót lại hơi tàn, ngay cả thở cũng không muốn thở, được Tần Kiết bế vào trong nhà tắm.
Ngâm mình trong làn nước nóng một lúc, cuối cùng Trần Ân Tứ cũng sống lại, bèn chọc tay vào ngực Tần Kiết: "Em đắc tội với anh à?"

Tần Kiết cúi xuống nhìn: "...!Không."
"Vậy thì...!anh không yêu em rồi."
"..."
"Nếu yêu em, chắc chắn anh sẽ không nỡ giày vò em đến chết thế này."
"..."
"Miệng lưỡi Tần Kiết chuyên đi lừa người."
"..."
"Anh làm gì thế...!Không cần...!Ưʍ..."
Nước trong bồn tắm tràn hết ra ngoài.
Trần Ân Tứ né tránh nụ hôn của Tần Kiết, nức nở, thút thít: "Tần Kiết, quả nhiên anh không yêu em nữa, quả nhiên anh thay lòng rồi, trước kia anh không như thế này..."
Tần Kiết mới hôn được một nửa thì bị cắt ngang, không vui, chau mày lại, nâng cằm cô lên, kéo khuôn mặt cô lại: "Chết tiệt, anh yêu em, nên mới muốn ‘yêu’ em thêm nhiều phút nữa."
...
Ngày hôm sau khi Tần Kiết tỉnh dậy, bạn gái nhà anh vẫn đang gối đầu lên vai anh ngủ ngon lành.
Ngón tay anh theo thói quen di chuyển trên xương quai xanh của cô hai vòng, thấy cô không có vẻ gì sắp tỉnh, anh kìm lòng không đặng mà bật cười thành tiếng.

Quả nhiên bạn gái nhà anh quen nhõng nhẽo rồi.

Sau khi được anh "dạy dỗ", cô ngoan ngoãn hơn nhiều.
Anh cầm điện thoại để bên giường lên xem giờ, thấy sắp đến giờ họp liền nhẹ nhàng nâng đầu Trần Ân Tứ lên, khẽ khàng rút cánh tay mình ra, chỉnh lại gối cho cô, rồi mới đứng dậy đi tắm.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Tần Kiết đi tới bên giường, vừa đeo đồng hồ vừa cúi đầu hôn lên khóe môi cô, rồi mới đứng dậy ra khỏi nhà.
Tần Kiết vừa mới vào bãi đỗ xe, chiếc điện thoại anh không thường dùng bất ngờ đổ chuông.
"Chào anh, căn hộ hồi trước tôi giúp anh trông chừng ấy, bên kia họ không chịu từ bỏ, hôm qua còn tăng giá thêm mười triệu nữa, xin hỏi anh muốn theo đến cùng hay thôi?"
Tần Kiết chau mày lại, đánh vô lăng cho xe ra khỏi bãi đỗ.
Ai muốn tranh giành căn hộ ở khu nhà Hoa Viên với anh vậy? Đúng là kỳ lạ, căn hộ đó cũng không quá tốt...!Giá đã tăng gấp đôi rồi, thế mà bên kia còn không từ bỏ.
"Thưa anh? Thưa anh? Có theo đến cùng không ạ?"
Tần Kiết hoàn hồn: "Theo."
...
Trần Ân Tứ ngủ đến ba giờ chiều mới tỉnh, cơ thể đau nhức.

Cô nằm lì trên giường cho đến khi không chịu nổi cơn đói nữa mới bò dậy đi lấp đầy bụng.

Tuy dạo này cô đang nghỉ ngơi, nhưng cũng không phải là nghỉ hoàn toàn, từ khi tỷ lệ người xem của phim "Sinh mệnh" lên đến đầu hai, kịch bản cứ tới tấp được đưa tới chỗ Lục Tinh.
Sau khi lấp đầu bụng, Trần Ân Tứ liền làm tổ trong phòng sách đọc kịch bản.
Dạo này hiếm có kịch bản hay, Trần Ân Tứ giở mười mấy kịch bản nhưng không có cái nào làm cô hứng thú.

Xem xong đống kịch bản không đâu vào đâu, Trần Ân Tứ nổi cáu.
Cô vứt kịch bản xuống, lướt điện thoại một lúc, nhớ ra hôm nay chưa vào topic Kiết Phong Tẩy trần, cô liền vội vàng đăng nhập vào nick phụ.
Hashtag #Người rất quan trọng với Trần Ân Tứ chỉ có một phút# vẫn chễm chệ trên bảng xếp hạng tìm kiếm, có điều số thứ tự không nằm trong top đầu.
Trần Ân Tứ bỗng nhiên nhớ lại khung cảnh điên cuồng với Tần Kiết tối qua, loáng thoáng hiểu ra tại sao lại vậy.
Đọc truyện tại truyendkm.com
Tên khốn đó trút tất cả lên người cô để trả thù mấy lời chế giễu của cư dân mạng ư?
Trần Ân Tứ tức tối mở WeChat, xổ ra một tràng mắng chửi trong nhóm chat Clang Rose.
Tần Một Phút: "Cái tên Tần Kiết đúng là không biết liêm sỉ."
Tần Một Phút: "Người chế giễu anh ta là cư dân mạng, chứ có phải em đâu."
Tần Một Phút: "Đồ đàn ông lòng dạ hẹp hòi."
Tần Một Phút: "..."
Trần Ân Tứ mắng đã đời rồi thì lại vào Weibo, nhờ chuyện này mà cô lại nảy ra một ý, ba phút sau, trong topic Kiết Phong Tẩy Trần có thêm một bài mới.
Lên mạng đặt bừa một cái tên: "Cư dân mạng chế nhạo Tần Kiết chỉ có một phút, tối hôm đó Trần Ân Tứ phải đỡ ba trăm cái một phút."
Bài đăng này nhanh chóng hot trong topic Kiết Phong Tẩy Trần.
"Người chị em giỏi quá, cập nhật kịp thời."
"Người chị em, tôi không phục ai, chỉ phục mỗi cô thôi."
"Người chị em, cô chính là món ăn tinh thần của tôi, mỗi ngày tôi vào topic chỉ để hóng bài đăng mới của cô, giữ vững phong độ, đừng dừng lại."

"Người chị em, cô chính là động lực để tôi lên mạng học."
"..."
Trần Ân Tứ đang hào hứng đọc bình luận thì điện thoại bỗng nhiên đổ chuông.

Là Lục Tinh gọi tới.

"Ân Ân, căn hộ của em ở Thượng Hải ấy, bên kia lại tăng giá, hai người cứ mỗi lần tăng mấy triệu như không cần tiền vậy, nếu cộng dồn vào là em có thể mua được một căn hộ lớn ở vị trí đẹp rồi đấy, em có cần suy nghĩ lại không?"
"Suy nghĩ lại? Không đời nào!" Trần Ân Tứ nổi cáu, "Từ trước đến giờ em chưa bao giờ muốn mua một thứ như vậy, chỉ là một căn hộ trong khu nhà Hoa Viên thôi cơ mà, kết quả chị lại khuyên em nhượng bộ, bảo em không theo nữa hả? Làm người quan trọng là khí phách! Không đời nào có chuyện em từ bỏ, không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có! Chị phải cướp bằng được cho em!"
"Bà cô của tôi ơi, em lý trí một chút được không hả? Dù bây giờ bên cạnh em có một ông bạn trai lắm tiền, em cũng không thể coi tiền như không khí vậy được! Nếu em cứ tiếp tục ra giá thì sắp bằng giá căn nhà của em ở Bắc Kinh hiện giờ rồi, em nhìn xem căn nhà ở Bắc Kinh nằm ở vị trí nào? Trang trí thế nào? Trị an ra sao? Căn nhà đó so được sao?"
"So được!" Trần Ân Tứ hùng hồn.

Vì trong tim cô, chỉ có nơi ấy mới là nhà.
...
Tục ngữ nói rất đúng, con người sợ nổi tiếng, lợn sợ béo, "Sinh Mệnh" nổi đình nổi đám, Trần Ân Tứ dựa vào diễn xuất của mình nên danh tiếng cũng thay đổi theo chiều hướng tích cực, đồng thời cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Sóng gió vừa mới lắng xuống, chưa đến mấy ngày, cô lại đón nhận một đợt sóng gió mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận