Giường Đơn

Sau này, cô đến nhà hàng vài lần nữa, cũng chạm mặt Phàn Dực Á.

Anh hoàn toàn không lộ ra cảm xúc gì, dáng vẻ lạnh lùng thản nhiên.

Cô từng mời anh ăn cơm.

Bị anh từ chối một lần, cô không mở miệng nhắc lại nữa.

Cô không có kinh nghiệm chủ động theo đuổi đàn ông,

Cũng không phải kiểu người mặt dày mặt dạn,

Hôm nay lại là lễ tình nhân.

Trong trí nhớ, lễ tình nhân duy nhất anh và cô bên nhau, giương cung bạt kiếm, giống như một trò cười.

Thật ra cô cảm thấy nữ đại diện của mình luôn táo bạo, dáng vẻ tức giận còn rất đáng yêu, có điểm giống người nào đó.

"Đa dạng năm tử 2" đã chính thức bắt đầu, tất cả mọi người đều quan tâm Sam Thái và Đạo Minh Tự phát triển như thế nào, lúc này, nếu tin xấu về cô và một "người đàn ông bình thường" truyền ra đúng là không khôn ngoan, đương nhiên, chuyện với Phàn Dực Á giả lại là chuyện khác.

Người đại diện lo lắng là chính xác, lần trước đã bị quần chúng chụp ảnh, phải dùng quan hệ mới ép xuống được,

Đương nhiên, quan hệ ấy cũng có một phần "lực" của Phàn gia.

Nhưng hôm nay là một ngày lễ đặc biệt.

Cô không muốn thực sự vượt qua với "Đạo Minh Tự", cho dù 'Đạo Minh Tự" đúng là luôn theo đuổi cô, mời cô đi chơi ngày này.

Nhưng cô lại tới nhà hàng...

"A Á hả? Anh ấy xin nghỉ rồi!" Nữ phục vụ cười, "Bà chủ à, người ta còn có bạn gái mà, không thể gánh việc công nặng nề được!"

"Đúng rồi! Dù sao đêm nay cũng không có người nào vào nhà hàng này trải qua lễ tình nhân, cứ để đây cho lão Vương chống đỡ đi!" Phụ bếp vô cùng tức giận vỗ ngực.

Nửa tháng làm việc cùng, tuy cô và nhân viên nhà hàng không quá thân thiết nhưng quan hệ cũng không tệ.

Kinh ngạc ngồi trong nhà hàng, nhìn không chớp mắt vào vị trí trống kia, cô cảm thấy lo lắng.

Vì sao lại như vậy?!

Hôm nay hẳn là ngày lễ tình nhân, sao anh lại đi cùng Tình Không?

Có phải cô tính toán sai lầm rồi không?

Ngày đó, những lời kia không ngăn cản được bọn họ, ngược lại còn biến thành chất xúc tác cho bọn họ sao?

Không!

Lần đầu tiên, cô luống chuống tay chân.

Đối với Phàn Dực Á, cô không có nửa phần chắc chắn.

Cho nên cô biết, kế hoạch kia không thể tiếp tục kéo dài.

Cô phải lập tức hiến thân cho Phàn Dực Á!

Nhưng anh bây giờ, trái tim đã khóa nặng ngàn vạn chiếc, muốn tấn công nói dễ hơn làm.

Đôi mắt lạnh lùng hơi nhíu lại.

"Dù sao ngày kia cũng phải trang hoàng lại khoảng nửa tháng, hay là tối mai cũng làm một bữa tiệc đi!" Cô đề nghị với các nhân viên.

Ngày mai là sinh nhật A Á.

Bỏ lỡ lễ tình nhân, cô tuyệt đối không thể bỏ qua cả sinh nhật anh!

"Tôi mời mọi người đi "Florida', đây là câu lạc bộ tư nhân không phục vụ người ngoài đâu, rất thoải mái, thế được không?" Cô cười chế giễu.

Florida từng là ác mộng của cô.

Nhưng bây giờ, nơi đó đã là địa bàn của anh Đinh.

"Bà.. bà chủ, chị, chị không nói đùa chứ?" Các nhân viên lắp bắp.

Florida là câu lạc bộ cao cấp đấy! Không phải người nhiều tiền chắc chắn không được vào đấy! Nghe nói chỉ một buổi tối ở đây thôi cũng mất cả trăm vạn!

Bọn họ thì ngay cả câu lạc bộ bình thường đều không vào nổi, huống chi câu lạc bộ cao cấp như thế!

Đề nghị này thật sự là cung cấp máu vào trái tim đang thiếu máu nghiêm trọng.

"Một người cũng không được thiếu, không cho phép làm ai mất hứng, không được mang người nhà, tận tình vui chơi! Tôi sẽ OK ngay!" Cô tươi cười không đổi.

"Ya!" Nhân viên trên dưới đều vui vẻ.

"Yên tâm! Ai dám không đi, ai dám mang người nhà, tôi sẽ là người đầu tiên đánh đòn!" Phụ bếp Vương Lão Ngũ rống lên.

"Được rồi! Tối ngày mai, mọi người gặp nhau ở "Florida" lúc bảy giờ!"

Để không khí vui sướng lại cho mọi người, cô yên lặng rời đi. Cô biết, sau ngày mai, vận mệnh của anh sẽ không như thế này nữa.

Sau bảy năm, Phàn Dực Á, em nhất định phải trở thành người phụ nữ của anh!

Ở trong lòng, cô âm thầm tuyên thệ.

Nói thực ra, anh không muốn đi, cảm thấy rất phiền.

Chẳng khác gì đêm hôm qua, rõ ràng là lễ Tình nhân, người đông chết đi được, Tiểu Niệm vẫn kêu gào không ngừng, bắt anh xin nghỉ, đưa cô bé và Tình Không ra ngoài dạo chơi.

Anh không hiểu nổi, sao nhiều người lại thấy vui vẻ như thế chứ, anh chỉ thấy đông đúc đến bực mình.

Nhưng là năm nào cũng vậy, thân bất do kỷ.

Giống như sinh nhật trước đây của anh.

Ai bảo anh sinh ngày nào không sinh, lại là ngày 15 tháng 2! Là ngày sau của lễ Tình nhân, người khác vừa nghe đã nhớ kỹ!

Trước kia, mỗi năm đến ngày này, bạn bè đều có ý tốt, anh không thể để họ mất hứng, dù sao sau này anh cũng phải tiếp quản công việc của gia đình, không thể khép kín được.

Hôm nay, lại là vì không muốn người khác mất hứng!

Không thể bỏ qua đám khỉ nhảy nhót trong này.

Còn may là không ai biết hôm nay là sinh nhật của anh.

Còn có Tình Không.

Đút tay trong túi, anh khác mọi người, không có hứng thú.

Câu lạc bộ cao cấp Florida? Anh rất quen thuộc, quen đến mức nhắm mắt lại cũng có thể tìm được từng phòng dành cho khách hàng "tiêu khiển" ở đây.

Nói trắng ra, đây là chỗ kẻ có tiền mất hồn!

Anh thậm chí còn liên tục tham gia "trao đổi tình ái" ở đây.

Có lẽ sự chán ghét đối với phụ nữ cũng tích lại từ quá trình trao đổi ái tình này.

Cơ thể trần truồng thật ghê tởm, bộ ngực giống như quả đu đủ va chạm với đám đàn ông dã thú, không ngừng lay động.

Thân thể phụ nữ, chỉ có cô là ngoại lệ. Khi cô 18 tuổi, thân thể đã đẹp như một pho tượng nữ thần.

...

Đám khỉ kia lại bắt đầu la hét chói tai.

Xông về phía cuộc sống xa hoa mình chưa từng tiếp xúc.

Hát hò vui vẻ, hưng phấn gõ bàn phím dương cầm như bàn phím máy tính, kéo đàn violong như giết heo.

Mọi người đều rất hưng phấn.

Nhìn những khuôn mặt vui vẻ đơn giản này, anh mỉm cười, anh thích cuộc sống bình thường, bọn họ thật đơn giản, ít nhất cũng không kín đáo, thật ra đàn violong này cũng chẳng phải là biểu tượng cao quý gì, khi anh còn ở trong cái vòng luẩn quẩn kia, đây là đạo cụ tình ái.

Nhưng rất nhanh, nụ cười của anh cứng lại.

Gần chín giờ, cửa thủy tinh bị đẩy ra.

Một khuôn mặt vuông khôi ngô, nét mặt vui vẻ, nhìn qua đúng là một người đàn ông cao lớn, ôm Hạ Vũ Mạt ăn mặc sang trọng, đang cười yếu ớt.

"Mọi người vui vẻ tận tình đi!" Anh Đinh hào sảng nói, "Là bạn bè của Mạt Mạt nhà tôi thì cũng là bạn bè của Đinh Hữu Lực này! Đêm này, tất cả chi phí, Mạt Mạt nhà tôi nói một câu, cho dù là hơn một ngàn vạn Anh Đinh tôi cũng gánh!"

Đám khỉ lại hét chói cả tai, thậm chí còn huýt sáo.

Đôi mắt anh giống như báo hoang, đồng tử co rút lại.

Bàn tay tráng kiện của người đàn ông khoác lên eo cô, cực kỳ chướng mắt.

"Còn chưa uống rượu đã mượn rượu làm càn." Cô liếc mắt với anh Đinh, trong giọng nói có vẻ rất quen thuộc, giống như làm nũng.

Làm nũng như thế, trước đây rất hiếm khi cô bằng lòng tỏ ra với anh.

Nắm ly rượu, anh phải cố gắng mới kiềm chế không phát điên lên.

Hiện giờ cô đã không còn thuộc về một mình anh nữa.

Anh nhớ tới cái đêm chia tay kia, anh cầu hôn lại biến thành một trò cười, cô và người đàn ông khác ôm hôn ở đầu đường.

Mạch máu đóng băng, trái tim bị thương nghiêm trọng, anh phải kiềm chế thế nào mới giữ được sự tôn nghiêm của một người đàn ông.

Chỉ có một đấm cuối cùng đập vỡ thủy tinh, máu chảy đầm đìa trên vết thương mới biểu lộ trái tim bị dập nát của anh.

Không sao cả, Phàn Dực Á, cô ta đã không phải là người phụ nữ của mày, đi theo người đàn ông nào cũng không liên quan đến mày.

Phải rất cố gắng anh mới tỉnh táo lại.

27 tuổi, anh không muốn lại trở nên thê thảm như trước kia nữa, trái tim để người ta thao túng.

Nhưng chẳng lẽ vì không thể có được nên anh mới bị ảnh hưởng như vậy sao?

Phàn Dực Á, mày điên rồi nên mới hận đến nỗi muốn chặt tay gã đàn ông kia!

...

Rượu vang được đưa lên đầy một bàn, toàn bộ đều là Lafite loại cao cấp nhất.

Anh Đinh không phải cao thủ bình thường, rất nhanh đã hòa mình với mọi người, một đám khỉ thay nhau ép uống nhưng Anh Đinh vẫn mặt không đổi sắc, cợt nhả với họ.

Cô "không nhìn được", tự nhiên "đau lòng" đi cản vài ly thay anh Đinh.

Anh Đinh mừng rỡ, ôm vai cô vô cùng thân thiết, "Mạt Mạt thân yêu, tôi biết là em không nhẫn tâm với tôi được mà!" Rõ ràng là người đàn ông tráng kiện đã ba mươi mấy, uống mấy ly rượu tự nhiên lại trở nên đáng yêu.

Nhưng cô bị Anh Đinh đánh một tiếng sấm nhắc nhở! Phải diễn một màn kịch với hắn, không cần nhập tâm như thế chứ?!

"Đúng đúng đúng! Đau lòng vì anh, đau lòng vì anh! Tôi giúp anh uống thêm vài ly nữa!" Tiện thể, Anh Đinh cợt nhả, ánh mắt trở nên ảm đạm, lại kêu thêm vài ly.

Bọn họ là đồng nghiệp tốt nhất, trước kia có đại gia hoặc đạo diễn nào dựa vào tiệc tùng động chạm cô, đều là anh Đinh diễn một màn kịch hay!

Cô và Anh Đinh chỉ cần một ánh mắt cũng có thể phối hợp rất tốt.

Vài năm nay, vẫn là Anh Đinh dùng thế lực của mình ngầm che chở cho cô, cô mới là Hạ Vũ Mạt như bây giờ.

Vừa uống cô vừa lén nhìn anh.

Anh vẫn giống như cũ, mặt không biểu lộ gì, một mình uống rượu trong ly.

Lạnh nhạt giống như mọi thứ xung quanh chẳng liên quan gì đến anh.

Cô đẩy Anh Đinh, không muốn diễn trò nữa.

Anh Đinh thân thiết ghé vào tai cô, giống như lưu manh cười cợt, nhưng hỏi rất nghiêm túc, "Tiểu Mạt, cô đã hiểu rõ chưa? Trái chín ép thì không ngọt đâu!"

Đêm nay Anh Đinh có gì đó kỳ quái.

Trước đây, mặc kệ cô làm gì hắn cũng không nhiều lời một câu!

"Hình như tôi hơi say rồi..." Cô cười thân thiết, cả người rúc vào lòng Anh Đinh.

Nụ cười của cô có vẻ tùy tiện.

Nhưng Anh Đinh hiểu cô.

Bởi vì ánh mắt cô vô cùng kiên định.

Tất cả làm như kịch bản đi!

"Mọi người tiếp tục chơi nhé, tôi về nhà trước." Cô lắc lư đứng dậy.

Cô nhận ra đôi mắt tối đen của anh lạnh lùng nhìn lên.

"Quay về nhà nào chứ? Địa bàn của tôi mới là nhà của em!" Anh Đinh kéo lấy tay cô, dùng sức rất mạnh, thậm chí có phần tức giận.

Ấy, kịch bản làm gì có câu này...

"Đến phòng VIP 2 ngủ một giấc, khi nào tôi xong sẽ đưa em về nhà." Hiện giờ mới là lời thoại đúng trong kịch bản.

"À... Được rồi..." Cô nhận chìa khóa, nâng trán, "say" rượu bước đi trên giày cao gót, vào bên trong.

Cô vừa đi, đám khỉ kia liền có vẻ im lặng, không khí dần trở nên nhạt nhẽo.

Nhưng Phàn Dực Á lại không nhận ra, chính mình trong lúc không để ý đã uống rất nhiều rượu.

Khi cô rời đi, anh cảm thấy giống như mình bị người ta tát một cái.

Không có người đàn ông nào lại không nhận ra cô và anh Đinh có mờ ám!

"Ha ha, tôi thấy cũng muộn rồi, chúng ta nên về đi." Một nhân viên nhà hàng nhìn đồng hồ mở miệng.

Sắp 12 giờ rồi.

"Đúng rồi! Nên về nhà thôi!" Có người lập tức tiếp lời.

Phàn Dực Á cũng đứng lên, chỗ này, một giây anh cũng không muốn ở lại thêm!

"Phải về sao? Được rồi!" Anh Đinh nhíu mày, "Vì mọi người quen biết; hôm nay, uống một ly cuối cùng nào!"

Phía sau, nhân viên phục vụ đã nâng từng khay rượu đến. Anh Đinh và Phàn Dực Á cùng đưa tay về một ly rượu trước mặt.

"Cậu trước đi!" Anh Đinh buông tay, ai cũng không phát hiện ra một viên thuốc đã chìm vào trong ly rượu.

Lạnh lùng uống cạn ly rượu kia, Phàn Dực Á vội vàng rời đi.

Đêm nay, ngực anh nặng nề đến mức không thở nổi.

Nếu không đi khỏi đây, anh không biết liệu dục vọng chiếm giữ quá mạnh của mình có khiến anh mất khống chế làm ra chuyện gì không!

Anh uống quá nhanh, viên thuốc chưa tan hết rơi vào trong họng.

Khi anh phát hiện đã quá muộn.

Trừng mắt! Anh lập tức biết không ổn.

"Sao thế?" Tất cả mọi người đều nhận ra anh không ổn, buông cái ly không trên tay xuống.

"Trong rượu có thuốc." Anh cố hết sức bình tĩnh nói.

Loại thuốc này, cho dù nôn ra cũng vô ích.

"Mẹ nó! Không thể nào!" Anh Đinh tức giận mắng, trừng mắt với người phục vụ, "Có chuyện gì?"

Nhân viên phục vụ kia đã ném cả cái khay, sợ tới mức quỳ xuống, "Anh Đinh, là Lệ Lệ bảo em cho anh uống! Cô ta nói vài ngày nay anh không tìm cô ta... Cô ta cam đoan, anh sẽ rất vui vẻ..."

"Mẹ kiếp, cái thứ lẳng lơ đó nói mà mày cũng tin!" Một đá vô cùng ác độc vào nhân viên phục vụ.

Đau đến nỗi người đó ôm bụng lăn lộn.

"Bỏ đi!" Phàn Dực Á lạnh lùng ngăn lại.

Anh không thể phát hỏa, máu chảy nhanh hơn sẽ làm tăng tác dụng của thuốc.

Ở trong cái vòng luẩn quẩn này đã lâu, loại thuốc này là hàng quý nhập khẩu từ nước ngoài, anh đã quen thuộc.

Không thể chết được, nhưng chắc chắn sẽ ép điên một người đàn ông.

Trước kia, khi chơi mấy trò ái tình, rất nhiều bạn bè anh muốn kích thích sẽ ăn loại thuốc này.

Hơn nữa, đêm nay anh uống nhiều rượu như thế, vốn dĩ không ngăn cản được.

Anh không thể về nhà.

Anh không muốn làm tổn thương Tình Không!

"Anh bạn, thật xin lỗi cậu! Hay là thế này đi, tôi sắp xếp một cô đến cho cậu?" Anh Đinh "áy náy" nói.

Lửa nóng toàn thân, đã không thể kiềm chế được nhằm về phía hạ thể, không có phụ nữ để tiết hỏa, đêm nay anh chắc rất khó qua được.

"Không cần đâu, cho tôi một phòng, tôi nghỉ ngơi một lúc là được!" Cố gắng hít thở bình thường, anh kéo lấy một chút bình tĩnh còn lại.

Không thể cứ thế ra ngoài được!

Anh không thể giống như Thánh Kiệm, sau khi bị người ta "làm liều", chưa đi tới cửa đã tóm luôn một nữ nhân viên phục vụ, làm chuyện kia ngay tại hành lang.

Một chiếc chìa khóa được đưa vào tay anh.

"Nghỉ ngơi cho tốt đi!" Anh Đinh vui vẻ nói, một tia đau khổ thoáng qua trong mắt.

Người phục vụ nói anh đang cầm chìa khóa phòng VIP 1.

Phòng này ở Florida là phòng cao cấp, bình thường sẽ không khóa, bởi vì không đặt trước thì sẽ không mở ra.

Cũng là tại căn phòng này, lần đầu tiên anh động tình, lần đầu tiên rung động.

Vì một cô gái bán thân.

Không nghĩ nữa, anh vội vàng đi vào.

Nếu không tắm nước lạnh ngay, anh sẽ biến thành cầm thú!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui