Vào lúc anh đang chuẩn bị giúp Nghiêm Linh Trang, ai biết được cánh tay nam minh tỉnh kia lại sờ mó vòng eo Nghiêm Linh Trang, một bàn tay Nghiêm Linh Trang mạnh mẽ cho anh ta một cái tát.
Trong không khí phát ra một tiếng nổ vang.
Ánh mắt mọi người đều tập trung tới đây.
Sau đó nhìn thấy đám người di chuyển tới phía bên này, mấy người phụ nữ phát ra thét chói tai: ‘A, thiên vương Huân bị đánh?”
Lập tức nóng như gà nướng, Lý Huân, chưa đến 30 tuổi, đã ba lân giành được vòng nguyệt quế của Vua màn ảnh. Fans gọi anh †a là thiên vương Huân.
Loại ngôi sao lớn chạm tay vào là bỏng đi đến đâu cũng được thổi phồng này, bữa tiệc chúc mừng hôm nay cũng là do đạo diễn rất vất vả mới mời được anh ta tới tham dự.
Phí xuất hiện cực kỳ cao.
Không ngờ, thiên vương Huân lại bị một cô gái vô danh đánh?
Thiên vương Huân lập tức che gương mặt nóng rát lại, chỉ vào Nghiêm Linh Trang tức giận quát: “Cô là ai? Dám đánh tôi? Biết tôi là ai không?”
Trong đám người phát ra tiếng nghỉ ngờ: “Cô gái này là ai mời đến? Không biết trời cao đất dày như vậy”
Anh Nguyệt quả thực không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Thiên vương Huân bị đánh trước mặt mọi người, mặt mũi mất hết sạch. Nhưng mà nhìn thấy Nghiêm Linh Trang xinh đẹp, lại là fans của anh ta, lửa giận tiêu tan một nửa.
“Cô là fans của tôi?”
“Đúng vậy, mỗi một bộ phim của anh tôi đều xem. Tôi còn biết hết các bài hát của anh”
Ban đầu là đánh người nghiêm trọng, vậy mà lại biến thành buổi họp mặt fan. Mọi người đều có chút mơ màng, “Vậy cô thích nhân vật nào của tôi nhất?”
Nghiêm Linh Trang vắt hết óc suy ngỊ “Cái này… Huyền Minh Thần Để? Tiêu Tước, hay là Bảo Nhĩ?”
Sắc mặt thiên vương Huân càng lúc càng khó coi: “Tôi cũng không diễn bộ phim” Quốc Y Cưồng Phi “này”
Nghiêm Linh Trang có chút suy sụp: “Tôi uống quá nhiều rồi, có chút không nhớ được.
Một lát nữa tôi sẽ nói với anh, tôi sẽ nói hết cả lời thoại của mỗi một nhân vật cho anh nghe, anh phải tin tưởng tôi, tôi thật sự là fans của anh?”
“Thiên vương Huân, anh còn chưa nhìn ra sao, cô ta đang trêu đùa anh” Có người phụ nữ ác độc nhắc nhở anh ta.
Thiên vương Huân sầm mặt: “Đây là người của ai mời đến?”
Chiến Anh Nguyệt rất không tình nguyện đi ra: “Là tôi”
“Hừ, nữ chính mới mà đã bành trướng như vậy? Cút ra ngoài” Thiên vương Huân đưa mắt ra hiệu cho vệ sĩ của anh ta.
Vệ sĩ lập tức vây xung quanh Anh Nguyệt và Nghiêm Linh Trang.
Chiến Hàn Quân đứng lên, lạnh lùng đảo mắt nhìn mọi người, nói: “Ai dám?”
Chiến Anh Nguyệt bất đắc dĩ thở dài: “Tổng giám đốc Á Châu Nghiêm Linh Trang”
Thân phận này lộ ra, giống như chưởng hàng ma lập tức trấn trụ tất cả các yêu ma ở đây.
Xung quanh trở nên lặng ngắt như tờ.
Nghiêm Linh Trang say khướt nói: “Mọi người yên tâm, tôi sẽ không làm khó dễ mọi người. Chỉ cần mọi người tốt với Anh Nguyệt nhà tôi là được.”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi, đột nhiên cảm thấy nữ tổng giám đốc này cũng không đáng sợ giống như trong truyền thuyết.
Ai ngờ, nửa câu sau, Nghiêm Linh Trang lại đầy sát khí nói: “Nếu như ai cố ý làm khó dễ cô ấy, tôi sẽ khiến cho người đó vĩnh viễn không thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc ở Hà Nội”