Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chiến Hàn Quân nhìn Nghiêm Linh Trang bước vào trong công ty, mới quay đầu xe rời đi.

Anh đến chợ điêu khắc con dấu và tìm thấy một cửa hàng có công nghệ tiên tiến.

Sau đó đặt hai đơn hàng khẩn cấp.

Ông chủ nhanh chóng lấy con dấu đã được khắc xong, đưa cho anh và nói: “Chào anh, theo chỉ thị của anh, chúng tôi cố tình làm ra một khuyết điểm nhỏ trên con dấu mà mắt thường không thể nhìn thấy”

“Được, cám ơn” Chiến Hàn Quân nhận lấy con dấu. Nhìn thấy chữ âm dương cố tình mài mục trên con dấu cũ, khoé môi nở ra một nụ cười hài lòng.

Sau khi rời khỏi chợ điêu khäc con dấu, Chiến Hàn Quân đến nhà họ Chiến.

Bà cả và Nghiêm Hiểu Như biết được Chiến Hàn Quân đến, liền vui mừng ra chào đón.

“Con à, con có lấy được con dấu của Nghiêm Linh Trang không?” Bà cả khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân thì vội hỏi.

Chiến Hàn Quân gật đầu, bình thản hỏi: “Hợp đồng đâu?”

Bà cả đưa mắt ra hiệu cho Nghiêm Hiểu Như, Nghiêm Hiểu Như xoay người đi vào nhà. Chẳng mấy chốc, ôm một chồng tài liệu bước ra, xem ra đã chuẩn bị từ lâu.

Chiến Hàn Quân lấy ra hai con dấu, nhanh chóng đóng dấu vào chỗ Nghiêm Hiểu Như chỉ định.

Nghiêm Hiểu Như mừng thầm, vốn còn lo lắng Chiến Hàn Quân sẽ nghỉ ngờ, nếu như để anh phát hiện ra trong đó có một số tài là của công ty Bạch Thị, thì màn trình diễn này sẽ không thể tiếp tục nữa.

Chưa từng nghĩ rằng Chiến Hàn Quân còn nóng lòng hơn họ, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó trả lại con dấu.

Nghiêm Hiểu Như tin tưởng không chút nghi ngờ rằng con dấu này là thật.

Sau khi Chiến Hàn Quân đóng dấu hết tất cả tài liệu, bà cả mời anh ở lại ăn trưa.

Chiến Hàn Quân ngước nhìn đại sảnh trống trải, tò mò hỏi rằng: “Bố đâu?”

Bà cả thở dài: “Không biết đi loanh quanh đâu rồi”

Chiến Hàn Quân cười ranh mãnh, uyển chuyển từ chối: “Không cần đâu. Con phải nhanh chóng trả lại con dấu. Nếu bị nữ ma đầu phát hiện, thì chúng ta sẽ hỏng việc mất.”

Sau khi Chiến Hàn Quân rời khỏi, bà cả và Nghiêm Hiểu Như lộ rõ sự vui mừng.

Bà cả dặn dò: “Hiểu Như, con mau gửi tài liệu qua cho bố con”

Nghiêm Hiểu Như gật đầu: “Vâng”

Sau đó ôm tài liệu rời đi.

Sau khi rời khỏi biệt thự nhà họ Chiến, Chiến Hàn Quân lấy hai con dấu ra, ánh mắt thâm thuý khó lường.

“Hừ, đều muốn lợi dụng tôi, nhưng Chiến Hàn Quân tôi đây lại dễ dàng bị lợi dụng như vậy sao?”

Trên khuôn mặt điển trai của Chiến Hàn Quân nở ra một nụ cười lạnh lùng đắc chí: “Hai con dấu, tôi muốn xem coi có thể dẫn dụ ra bao nhiêu yêu ma quỷ quái.”

Sau đó, anh không thương tiếc ném con dấu vào thùng rác bên cạnh Bạch Thị, hợp.

Bạch Thư Ốc lật xem tài liệu mà Nghiêm Hiểu Như gửi đến, trong mắt không giấu được vẻ vui mừng.

“Hiểu Như, con dấu này đúng là do Chiến Hàn Quân lấy ra sao?” Bạch Thư Ốc suy cho cùng cũng là một con cáo già mưu mô, luôn cảm thấy kế hoạch lần này thành công quá dễ dàng, cảm thấy không chân thực lảm.

Nghiêm Hiểu Như chắc như đinh đóng cột nói răng: “Bố, bố yên tâm đi. Có mẹ ra mặt, Chiến Hàn Quân lại là người con hiếu thảo, bây giờ mối quan hệ của anh ấy với Nghiêm Linh Trang rạn nứt, chắc chăn sẽ không chùn bước để giúp mẹ mà”

Ánh mắt của Bạch Thư Ốc lộ mừng: “Đúng là trời giúp ta mà.”

“Người đâu.”

Người hầu của ông ta đi đến trước mặt ông ta: “Ông chủ, có gì căn dặn ạ?”

“Hacker của chúng ta, có thể ra tay làm giả thông tin nội bộ của Á Châu rồi. Khi đến thời cơ thích hợp, thì sẽ đào hết tiên vốn của Á Châu. Lúc đó, chúng ta có thể nhìn thấy vẻ vui Nghiêm Linh Trang đối mặt với phá sản và toàn thân tê liệt”

Trong mắt của Nghiêm Hiểu Như xuất hiện sự vui mừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui