Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chiến Hàn Quân nhấp môi, môi khẽ nhếch lên.

Dư Sinh là giả bộ hồ đồ, liền tỏ vẻ không biết gì trước mặt Hàn Quân. Xem anh nói như thế nào?

“Chúc mừng chú, có tới hai tin vui.”

Dư Sinh chỉ nghe Dư Tiền đề cập tới chuyện Nghiêm Tranh Ngọc mang thai mà vui vẻ, ông ta có làm sao cũng không nghĩ ra được.

“Đâu ra tới hai tin vui?”

“Tin vui thứ nhất, chính là em họ cùng chị họ cháu muốn kết hôn” Chiến Hàn Quân vô cớ dừng lại.

Dư Sinh ngạc nhiên.

Ông ta thấy, Nghiêm Tranh Ngọc hèn mọn yếu đuối gả cho nhà họ Dư cũng không xem là tin vui gì.

Dư Sinh chờ đợi Chiến Hàn Quân nói ra tin vui thứ hai, bởi vì ông ta thầm nghĩ tin vui thứ hai là….

Chiến Hàn Quân lại không có nói tiếp.

Dư Sinh tò mò hỏi: “Vậy tin vui thứ hai thì sao?”

Chiến Hàn Quân nói: “Có tin vui thứ nhất, mới có được tin vui thứ hai. Nếu cậu muốn có tin vui thứ hai, thì phải đồng ý với cháu tin vui thứ nhất là cưới chị họ cho nhà họ Dư”

Dư Sinh âm thầm nghiến răng, Chiến Hàn Quân này, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt.

Nếu ông không thừa nhận cho Nghiêm Tranh Ngọc vào nhà họ Dự, thì ý của Chiến Hàn Quân sẽ không cho đứa trẻ trong bụng Nghiêm Tranh Ngọc nhận nhà họ Dư.

“Hàn Quân, cháu trăm phương ngàn kế muốn Nhân cưới Nghiêm Tranh Ngọc, rốt cuộc là có ý gì? Nếu là cháu lo lắng răng Nhân quấy rầy hạnh phúc của cháu cùng Linh Trang, chú đây liền quản giáo nó nhiều hơn. Cháu không cần ép Nhân phải cưới cô gái mà nó không thích được không?” Dư Sinh nhìn Chiến Hàn Quân thành thật nói.

Ánh mắt Chiến Hàn Quân đầy nghỉ hoặc, nghe nói trước kia là ông ta mong muốn Dư Nhân kết hôn và sinh con, thậm chí bắt anh ta tiếp xúc với con gái, không tiếc đem anh †a vào trong phòng những quả phụ đen.

Vì sao cậu lại phản đối chị hai?

Suy nghĩ của Chiến Hàn Quân có chút lung lay: “Cậu, đời này Dư Nhân đều không thể cưới cô gái mà anh ta thích được đâu.”

Chiến Hàn Quân nói xong, kéo Linh Trang ôm vào lòng, khẳng định chủ quyền của mình: “Có phải cậu không muốn cho anh ta được hạnh phúc?”

Dư Sinh chép chép miệng, cũng không thể cãi lại: “Có lẽ, về sau Nhân còn có thể gặp được một cô gái làm nó động lòng.”

“Cậu, anh ta còn không gặp được cô gái làm anh ta động lòng nữa, vậy hương khói nhà họ Dư liền bị chặt đứt. Cậu cần phải suy nghĩ cho Kĩ……”

Dư Sinh bị tài ăn nói của Chiến Hàn Quân làm cho lộ nguyên hình, mặt lộ vẻ khó xử nói: “Cho dù không thể cưới cô gái mà nó thích được, dù sao cũng phải cưới một cô gái môn đăng hộ đối?”

Chiến Hàn Quân hiểu rõ, đây chính là nguyên nhân chính mà nhà họ Dư từ chối chị họ.

“Xuất thân thật sự quan trọng như vậy hay sao? So với con cái còn quan trọng hơn?” Chiến Hàn Quân chất vấn Dư Sinh.

Dư Sinh nói: “Thân phận của Nghiêm Tranh Ngọc, chỉ có thể làm vợ nhỏ, nhất định không thể làm vợ cả được. Hàn Quân, cậu hy vọng cháu có thể hiểu cho nỗi khổ của cậu.

Mạt Thế trăm ngàn người, muốn làm được vợ cả phải có một chút mặt mũi”

Chiến Hàn Quân nhìn Linh Trang, chị Tranh Ngọc gan dạ sáng suốt cùng quyết đoán hay không, chỉ có Linh Trang có quyền šng nhất.

Linh Trang tiến về phía trước một bước, khen ngợi Nghiêm Tranh Ngọc, thao thao bất tuyệt nói: “Chị họ cháu tuy rằng xuất thân bần hàn, bị bố mẹ vứt bỏ. Nhưng đáng quý.

chính là, chị ấy không có oán trách trời đất, không có sa ngã. Chị ấy vẫn luôn tự nuôi sống mình”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui