Bỗng nhiên Linh Trang đặt cược tính mạng, cô căn bị thương cổ tay của mình.
Chết là tốt rồi.
Chết là kết thúc.
Chiến Hàn Quân nghe thấy trong phòng ngủ truyền đến tiếng động lạ, mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng anh vần cảnh giác đi vào phòng ngủ.
Cửa sổ trong phòng đều được đóng kín, tất cả các góc nhọn đều được bọc lại.
Theo lý bên trong đó cực kỳ an toàn.
Cho nên lòng của Chiến Hàn Quân ăn vẫn rất bình tĩnh Chỉ là khi đẩy cửa phòng ngủ ra, đã ngửi thấy một mùi máu tươi, lòng của Chiến Hàn Quân trong nháy mắt liền căng thẳng.
Anh chạy nhanh tới trước giường, vạch chăn của Linh Trang ra, thì thấy cổ tay của cô đã bị cắn đến máu thịt lân lộn.
Chiến Hàn Quân cảm thấy trái tìm mình như rơi vào vực sâu không đáy, giống như liều mạng leo lên nhưng không được.
Ngoan cố chống cự, tuyệt vọng vô cùng.
Anh ôm Linh Trang vào ngực, tỉ mi kiểm tra vết thương của cô ấy, cũng may răng của cô ấy không sc, vết thương chỉ ở bên ngoài da thịt, không bị thương đến động mạch chủ Cố họng Chiến Hàn Quân như cứng lại, đôi mắt đỏ ngầu vì nước mắt, anh tự trách: “Em cứ không thích được anh ôm em như vậy sao? Linh Trang, anh phải làm sao bây giờ, làm sao thì em mới tha thứ cho anh?”
Anh cho rằng, Linh Trang tự sát là vì cô bị kích thích bởi sự gần gũi của anh.
Anh nhớ rõ bác sĩ đã nói: Anh là nhân tố rất nguy hiểm đối với cô ấy.
Chiến Hàn Quân chưa từng tuyệt vọng như bây giờ: “Anh biết em hận anh, thế nhưng Linh Trang à, cuộc đời này, nếu anh đưa em vào tay người khác, anh sẽ rất lo lẳng.
Em hãy đồng ý với anh, ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, cả đời này anh Quân chỉ yêu mình em, chỉ nghe lời của em.
Cầu xin em đừng rời khỏi anh.
Có được hay không?”
Linh Trang gục vào ngực anh, chắng biết đã yên bình đi vào giấc ngủ từ lúc nào.
Chiến Hàn Quân tìm một hòm thuốc, nhẹ nhàng bôi nước thuốc lên vết thương của cô.
Lại là một ngày sợ hãi Sau khi Linh Trang tỉnh lại, Chiến Hàn Quần đã làm xong cơm trưa Anh liền ôm cô tới bàn ăn, nhìn bữa cơm trưa phong phú, nhưng Linh Trang lại không biểu hiện ra một chút thích thú nào.
Thật ra từ sau khi cô bị chứng uất ức làm phiền, dạ dày của cô ấy sẽ xảy ra phản ứng kén ăn.
Bất luận ăn cái gì, đều sẽ nổ ra.
Cho nên cân nặng của cô nhẹ như én Chiến Hàn Quân vì để cho cô có thể ăn nhiều thêm vài miếng cơm, mỗi bữa đều không ngại làm rất nhiều món ngon mà không ngán.
Còn lên Google để học các món ăn mới, nhưng không thành công lắm.
Linh Trang cản một miếng thịt viên, liền cảm thấy buồn nôn mắc ói.
Chiến Hàn Quân ảo não thở dài bài, hận mình trước đây không hiểu rõ Linh Trang, anh không biết nhiều về những món mà cô ấy thích Linh Trang đặt đũa xuống, Chiến Hàn Quân liền dụ dỗ nói: “Bảo bối, ăn thêm vài miếng nữa, có được hay không?”
Linh Trang lắc đầu.
Chiến Hàn Quân múc cháo củ từ ra, dụ dỗ cô ăn vài miếng, thấy bộ dạng Linh Giang đau khổ, như vậy, Chiến Hàn Quân không đành lòng ép buộc cô, cũng liền thôi.
Mà chính anh, cũng bởi vì lo lắng cho sức khỏe của Linh Trang, nên không có muốn ăn.
Món ăn đầy bàn, nhưng hầu như chưa hề động qua.
Tình huống như vậy mỗi ngày đều diễn ra.
Trong lòng của Chiến Hàn Quân khó chịu thực sự không biết hình dung như thế nào.