Từ cái phản ứng khó xử của chị hai, Linh Trang cảm thấy bất lực khi thấy cô bé cố tình che giấu thân thế của mình.
Chị hai nước mắt lòe nhòe nói: “Con là đứa trẻ mồ côi trong cô nhỉ viện… Từ nhỏ đã bị bố mẹ ruột bỏ rơi, sau đó, lúc con đang ăn trộm đồ ở một cửa hàng ăn uống, bị người khác truy đuổi, bố nuôi thấy con chạy được nhanh cho nên đã nuôi nhận con”
Linh Trang đi tới nhẹ nhàng ôm chị hai vào lòng, chị hai tuy chỉ nói vài ba câu, nhưng lại đem sự chua xót cuộc sống trước đây bất lực diễn tả một cách chân thật.
Linh Trang đau lòng đứa nhỏ, rơi lệ nói: “Sau này, con sẽ ở lại bên cạnh mẹ, ai cũng không thể bắt nạt con, từ nay về sau, con chính là con gái lớn của nhà họ Chiến chúng ta”
Chiến Hàn Quân nói: “Vậy con sẽ đổi tên thành Chiến Oai Phong, thấy thế nào?”
Chị hai lau nước mắt, nín khóc mỉm cười nói: “Dạ, con rất thích”
Linh Trang giải thích: “Lúc bố đặt tên này cho con là hy vọng con mãi mãi giống như cái người khi giả nam trang vậy, uy phong đem những đàn ông trên thế giới này đều không bằng Oai Song con đây: “Dạ”
Những đứa trẻ khác đi đến trước mặt Chiến Hàn Quân: “Bố, chúng con cũng muốn có cái tên đẹp giống như chị Oai Song vậy”
Chiến Hàn Quân nói: “Các con đều có.”
Linh Trang giải thích nói: “Khi ở chỗ Chu Anh Huy, bố đã đặt cho mỗi đứa một cái tên mới”
Linh Trang nói: “Chị ba gọi là Chiến Tiêu Thị, chị bốn tên là Chiến Nhi Ưu, chị sáu là Chiến Chu Khuê, chị bảy là Chiến Tiên Ly, chị tám là Chiến Ngọc Ngoan, em gái thứ mười tên là Chiến Vân Hiên, em gái thứ mười một tên là Chiến Vân Anh, em gái thứ mười hai là Chiến Vân Linh, em gái thứ mười ba gọi là Chiến Vân Long, tên của các chị là bố dựa theo mệnh cách mà đặt một cái tên phù hợp với tính cách của mỗi người, còn các em gái vẫn còn nhỏ, cho nên đã thêm chữ Vân vào trong đó, hy vọng các con làm anh chị có thế bảo vệ tốt cho mấy đứa em”
“Con thích cái tên mới này” Những đứa trẻ kích động đến bật khóc.
Chị sáu nói: “Hải nạp trăm xuyên, có dung nãi lớn.
Chu Khuê là có ý nghĩa như vậy sao?”
Chiến Hàn Quân gật đầu cười: “Chị sáu tấm lòng cao cả, Chu Khuê thích hợp với con nhất”
Chị sáu nhẹ nhàng cúi đầu cảm ơn: “Con cảm ơn bố”
Linh Trang hai mắt đắm lệ nói: “Hãy nhớ kỹ tên của các con, cho dù có một ngày, các.
con đến chân trời góc bể cũng phải nhớ các.
con và nhà họ Chiến còn có mối duyên phận trời cho.”
“Mẹ, chúng con mãi mãi cũng sẽ không quên nhà họ Chiến”
Cảm xúc nổi lên, Linh Trang cùng các con ôm nhau khóc.
Trong vườn hoa Vô Ưu truyền đến một trận tiếng khóc.
Chiến Hàn Quân nhìn bà xã và các con…Trợn tròn mắt.
Lại không phải là sinh ly tử biệt, chỉ ban những cái tên thôi, có đến nỗi khóc đến đau lòng vậy không?
Bé Tùng ngồi ở trước mặt bố, liền thở dài nói: “Con dám đánh cược, không bao lâu nữa, đám sát thủ máu lạnh vô tình sẽ bị sự lương thiện của mẹ làm cho đồng hóa, đến lúc đó nhà họ Chiến chúng ta sẽ thành một tổ ấm của những người phụ nữ mảnh mai”
Chiến Quốc Việt trời sinh thì đã có ý nghĩa lớn muốn bảo vệ những người con gái ở nhà họ Chiến, chỉ cần là đứa con mà bố nhận định, là những đứa trẻ mà mẹ yêu thương, thì cậu bé đều cảm thấy bản thân có trách nhiệm bảo vệ bọn họ, lạnh lùng nói: “Đây chẳng phải là rất tốt sao.”
Bé Tùng lè lưỡi: “Sau này sẽ không có ai giúp con đánh nhau rồi”
Linh Trang nghẹn ngào chỉ trích bé Tùng: “Thăng nhóc này, sau này con muốn đánh nhau, tự đi mà đánh, đừng có rủ rê chị em gái của con đi cùng, con gái nhà họ Chiến chúng ta, sau này theo con đường phim truyền hình nổi tiếng”
Bé Tùng đột nhiên cảm thấy nhàm chán Anh Nguyệt và Nghiêm Mặc Hàn vừa mới bước vào vườn hoa Vô Ưu thì đã nghe thấy tiếng ồn ào ở bên trong, khí thế hùng hồn, đến mức mặt đất cũng rung chuyển.
“Chết tiệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trong lòng của Nghiêm Mặc Hàn hoảng hốt, đẩy cửa xe ra liền đi tới cửa biệt thự.
Anh Nguyệt cũng bị dọa sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn.
Liên tưởng đến Chiến Hàn Quân bị bệnh nặng, lại nghe thấy tiếng khóc thê thảm của Linh Trang, cô ấy không thể không nghĩ đến trường hợp xấu nhất..