Chiến Hàn Quân lại cảm thấy vui, ôm Linh Trang cười nói: “Có em ở bên cạnh anh cho dù bị bệnh cũng cảm thấy hạnh phúc.”
Nói cũng lạ, sau khi ho ra đờm, cơn ho của Chiến Hàn Quân biến mất.
Linh Trang tự lẩm bẩm
Bác Danh đúng thật là có hi nên kiên trì uống thêm vài ngà người đi vào phòng bếp.
Sắc mặt Chiến Hàn Quân thay đổi, yếu ớt thở dài.
Nghiêm Mặc Hàn trêu chọc anh ta: “Đừng nói với tôi anh sợ uống thuốc đông y nha?”
Anh Nguyệt thay Chiến Hàn Quần giải thích nói: “Anh hai có thói quen sạch sẽ, những thứ có mùi vị không tốt sẽ khiến anh ấy buồn nôn”
Nghiêm Mặc Hàn nói thầm: “Quái đản”
Chiến Hàn Quân trừng mắt nhìn anh ta.
Linh Trang mang chén thuốc ra, múc một “Đơn thuốc của bà quả, anh vẫn là “ Sau đó quay muỗng canh thuốc đưa cho anh, Chiến Hàn Quân nhíu mày uống cạn.
Sau khi uống xong, Anh Nguyệt nhìn quần áo trên người Linh Trang, đề nghị nói: “Chị Linh Trang, chị hẳn là nên mua một ít quần áo mới!”
Linh Trang nhìn Anh Nguyệt đầy ngạc nhiên nói: “Là em muốn mua quần áo cho bà bầu đi”
Anh Nguyệt nhắc nhở cô nói: “Chị Linh Trang, hiện tại chị so với trước đây gầy hơn nhiều, quần áo trước đây không vừa với chị nữa”
Ánh mắt nhàn nhạt của Chiến Hàn Quân rơi vào đôi chân thon thả của cô, ngập tràn đau lòng nói: “Linh Trang sẽ không ốm như vậy nữa, rất nhanh sẽ hồi phục cơ thể vốn có”
Nghiêm Mặc Hàn chế nhạo Chiến Hàn Quân nói: “Em gái tôi chỉ là mua vài bộ quần áo mới, sao nhìn đáng vẻ anh giống như tiếc tiền vậy”
Chiến Hàn Quân tức giận trừng mắt nhìn Nghiêm Mặc Hàn: “Không phải là tiếc tiền”
Nghiêm Mặc Hàn nói: “Rõ ràng là vậy, Anh Nguyệt nói em ấy quần áo không vừa, anh lập tức liền nói em ấy sẽ mập lên, đó không phải là không tiếc tiền sao?”
Chiến Hàn Quân trầm mặt không nói.
Anh làm sao có thể không nỡ bỏ tiền ra mua quần áo mới cho cô chứ, Linh Trang nếu đồng ý, anh sẽ rất vui lòng đem trung tâm thương mại ở Hà Nội đều mua hết tặng cho cô.
Chỉ là anh không muốn người khác nói Linh Trang gầy.
Linh Trang nhìn hai người đàn ông đang tức giận.
Rõ ràng đều là vì muốn tốt cho cô, nhưng cách suy nghĩ của họ lại không giống nhau, cho nên dễ dàng xảy ra mâu thuẫn.
Anh Nguyệt mắng Nghiêm Mặc Hàn: “Ông xã, anh trai em không phải tiếc tiền, mà là không nỡ nhìn thấy chị Linh Trang vẫn luôn gầy như vậy”
Nghiêm Mặc Hàn trợn mắt, rất ủy khuất nói: “Có thế biếu đạt rõ hơn xíu Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Rố ràng là cậu ngu xuẩn, nghe không hiểu tiếng người”
Nghiêm Mặc Hàn: “..”
Nghiêm Mặc Hàn tức giận Chiến Hàn Quân: “Thẩm mỹ của anh có bệnh, sau khi em gái tôi gầy đi, cơ thế hoàn toàn không có bóng dáng của Lạc Thanh Du, như vậy không tốt hơn sao? Nghiêm Linh Trang mà anh thích đã hoàn toàn trở về rồi, anh xem em gái tôi đi hiện tại xinh đẹp biết bao? Thân hình này cùng trước khi xảy ra tai nạn xe giống nhau y đúc, không tốt sao?”
Chiến Hàn Quân tức giận nói: “Mạnh khỏe mới là tiêu chuẩn tốt nhất của thẩm mỹ”
Nghiêm Mặc Hàn không nói nên lời.
Bọn họ đang cãi nhau, một mình Linh Trang rơi vào trầm tư.
Cô đột nhiên nghĩ tới giấc mơ kia, trong mơ Lạc Thanh Du muốn trả lại thân thể cho cô, còn nói với cô rằng cơ thể của cô đã hồi phục tốt rồi.
Sau khi tỉnh mộng, cô liền bắt đầu phát triển theo hướng gầy đi.
Ngay cả cân nặng cũng như trước, tựa như không biến về cái bộ dạng Lạc Thanh Du tròn trịa nữa.
“Anh Quân, em nghĩ có thể em sẽ không mập” Linh Trang lẩm bẩm nói Chiến Hàn Quân không hiểu nhìn cô: “Tại sao?”
Anh cho rằng Linh Trang thích đẹp, cho nên mới từ chối.
Linh Trang đem mọi chuyện xảy ra trong giấc mơ đều nói cho Chiến Hàn Quân nghe.
Nghe thấy vậy, Chiến Hàn Quân ngẩn người, sau đó ôm Linh Trang vào lòng, kích động khó tả.
Anh thật sự tin rằng Linh Trang của anh đã trở ví Bất luận là linh hồn hay thể xác..