Sau cùng Thanh Tùng gửi một tin nhắn đến, cậu bé không nói một lời nào mà chỉ một hàng chấm lửng dài.
Linh Trang dường như nghe thấy được tiếng thở dài bất lực của đứa trẻ đang ngửa đầu nhìn lên bầu trời.
Với tư cách là một vị phụ huynh sáng suốt, Linh Trang liền cẩn thận thảo luận với Chiến Hàn Quân: “Hay là để cho thằng bé thử xem sao?”
Khuôn mặt anh tuấn của Chiến Hàn Quân ngay lập tức như bị phủ một lớp mây đen, trong đầu anh bây giờ chỉ toàn là những bím tóc bẩn không theo một xu hướng nào cả, tóc hai bím hình tia chớp… toàn là những kiểu tóc lung tung.
Linh Trang nhíu mày thở dài nói: “Chúng ta đều là những người nghiêm túc đứng đắn, tại sao thẳng bé này lại có cái tư tưởng không theo một xu hướng nào như vậy chứ?”
Chiến Hàn Quân nói: “Có lẽ là lúc ở Điện Quân Tình thường xuyên cải trang rồi lạc mất chính mình rồi.”
Linh Trang nhìn hàng chấm lửng dài mà Thanh Tùng gửi đến rồi nói: “Anh Hàn Quân, em nghĩ kỹ rồi, dù sao thì Thanh Tùng cũng là con của chúng ta nhưng dù sao nó cũng là một cá thể độc lập, thằng bé có sở thích riêng của mình, chúng ta cũng không thể cứ một mực phản đối như vậy được, việc này cũng không phải là vấn đề bại hoại đạo đức gì cả vậy nên không bằng cứ để thằng bé tự quyết định đi.”
Chiến Hàn Quân kinh ngạc nhìn Linh Trang, theo quan điểm của anh con hư tại mẹ chính là đang nói đến người mẹ: chiều chuộng con cái vô bờ bến như Linh Trang.
Chỉ có điều Chiến Hàn Quân là thê nô, anh biết sức khỏe của Linh Trang không tốt nên cũng không dám thẳng thắn phản đối cô mà chỉ trầm ngâm một lát rồi gật đầu nhưng trong lòng lại vô cùng băn khoăn không biết phải làm thế nào để khiến cho Thanh Tùng trở thành một chàng trai căn chính miêu hồng*.
*Chỉ những người có xuất thân gia đình tốt, là một cách nói trong thời kỳ cách mạng văn hóa.
“Căn chính” nghĩa là xuất thân tốt, ví dụ như công nhân, bần nông và hạ trung nông, con em của quân nhân hoặc liệt sĩ, cho rằng con cháu của những gia đình như vậy nhất định sẽ tốt, nhất định sẽ theo cách mạng.
“Miêu hồng” nghĩa là “sinh ra trong thời kỳ nhà nước mới, lớn lên dưới lá cờ đỏ”, không chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng cũ.
Ngày hôm sau Linh Trang đến đoàn làm phim như thường đạo diễn nhìn thấy Linh Trang liền gọi cô sang một bên và ói: “Cô Quân Linh, biên kịch đột nhiên thay đổi kịch bản, hôm nay cô sẽ quay một cảnh hôn với Trường Xuân Hòa”
Linh Trang nghe thấy vậy đại não nháy mắt liền giống như bị sấm sét oanh tạc, qua hơn nữa ngày vẫn không thể hoàn hồn trở lại được, cô chỉ hôn mỗi chồng của mình nên việc tiếp xúc da thịt với người đàn ông khác khiến cô cảm thấy có chút buồn nôn.
Linh Trang cố gắng trao đổi lại với đạo diễn: “Đạo diễn, tôi thấy cảnh hôn này có lẽ tôi không thể đảm nhiệm được, hay là tìm diễn viên đóng thế giúp tôi quay cảnh này đi được không?”
Đạo diễn ngay lập tức thay đổi sắc mặt rồi vô cùng nghiêm túc phê bình cô: “Hàn Quân Linh cô chỉ là một diễn viên mới nên cô không đừng tự cho mình là giỏi ở đây”
Linh Trang khổ sở nói: “Tôi không có tự cho mình là giỏi, tôi chỉ cảm thấy mình không thể hôn được”
Lời này vừa nói ra liền khiến cho nam chình Trường Xuân Hòa cao cao tại thượng nổi giận, anh ta cảm thấy bản thân đang bị sỉ nhục liền đen mặt nhìn Linh Trang nói: “Sao nào, cô không muốn đóng cảnh hôn với tôi à?”
Linh Trang nói: “Xin lỗi”
Trường Xuân Hòa vênh váo hung hăng nói: “Thân là một diễn viên thì lúc nào cũng nên có tinh thần cống hiến, tôi đã nói với biên kịch rồi, sau này sẽ thêm vào một vài cảnh nóng nữa, cô có quay hay không?”
Linh Trang đột nhiên tức giận: “Là anh yêu cầu sửa kịch bản sao?”
Trương An nhìn khuôn mặt băng thanh ngọc khiết của Linh Trang, thật ra anh ta đã sớm nảy sinh thiện cảm với cô rồi, chỉ có điều Linh Trang giống như một đóa hoa cao lãnh không vướng bụi trần, mỗi ngay đến đoàn làm phim thì ngoại trừ lúc quay phim nói một vài lời thoại ra thì cô đều không để ý đến những người khác trong đoàn làm phim, điều này khiến cho Trường Xuân Hòa không tìm được lý do để tiếp cận cô cho nên mới nghĩ ra cách này.
Tất nhiên đối với yêu cầu không hợp lý này Linh Trang sẽ nhất quyết bảo vệ quyền lợi của mình: “Tôi sẽ không quay đâu”.
||||| Truyện đề cử: Sự Hấp Dẫn Của Tổng Tài (Công Lược Trái Tim) |||||
Đạo diễn vô cùng tức giận nói: “Mỗi đoàn phim đều sẽ có chuyện thay đổi kịch bản, nam nữ chính của bộ phim này vốn đĩ là một đôi tình nhân sống chết yêu nhau không thể tách rời, cảnh hôn là cảnh không thể tránh được, không lẽ cô muốn khán giả xem một màn tình yêu tinh thần của Plato à?”
Linh Trang nói: “Kịch bản gốc vốn không có cảnh hôn trần trụi nhưng vẫn hot như vậy nên có thể thấy rằng điểm sáng của cuốn sách này nằm ở tình tiết, chúng ta cần phải tôn trọng nguyên tác”
Vì Linh Trang không chịu phối hợp nên đoàn làm phim đã phải dừng quay, điều này khiến cho đạo diễn vô cùng tức giận.
Trường Xuân Hòa thậm chí còn cảnh cáo Linh Trang: “Nếu cô không hợp tác với đoàn làm phim vậy thì đoàn làm phim có quyền chấm dứt hợp đồng với cô, đến lúc đó cô sẽ phải bồi thường thiệt hại tiền vi phạm hợp đồng cao ngất trời, cô có tiền để bồi thường không?”
Vốn trưởng rằng diễn viên mới sẽ rất lo lắng về chuyện chấm dứt hợp đồng, nên Linh Trang nghe thấy việc này nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời nhưng ai biết được cô vốn không hề sợ chút nào, chỉ có điều lúc này một số diễn viên nhỏ nghe thấy vậy liền bắt đầu xì xào bàn tán: “A, nếu như thay diễn viên chính vậy thì có khả năng chúng ta phải phối hợp với nữ chính mới quay lại từ đầu….
làm người thật khó quá đi!”
Linh Trang cảm thấy vô cùng áy náy vì những diễn viên nhỏ này mỗi ngày đều phải thức khuya dậy sớm để trang điểm, buổi tối cũng không ngủ được mấy tiếng, giờ lại vì cô mà khiến cho tất cả mọi cố gắng đều đổ sông đổ biển cả, điều này khiến cho cô cảm thấy rất có lỗi với bọn họ nên cuối cùng cô chọn cách thỏa hiệp.
Cô nói với đạo diễn: “Mọi người cho tôi chút thời gian để tôi điều chỉnh lại cảm xúc”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Nụ cười xấu xa tràn ngập trong mắt của Trường Xuân Hòa, ánh mắt không ngừng nhìn về phía đôi môi quyến rũ kia của Linh Trang, dục vọng trong lòng liền bắt đầu rục rịch nổi lên..