Nước mắt của Tô Cẩm rơi xuống, điều mà cô ta muốn chính là một hôn lễ lớn được truyền thông đưa tin, được hàng ngàn người đổ xô đến.
Cô ta vốn tưởng rằng cứ tìm Diệp Phong thì cô ta có thể có được quang vinh như vậy nhưng từ đầu đến cuối Diệp Phong chỉ nguyện ý cho cô ta một đám cưới nhỏ không đáng là gì như vậy.
Điều này khiến cho trong lòng Tô Cẩm vô cùng ngột ngạt, nhưng khi Tô Cẩm nhìn ánh mắt tràn ngập sự mất mác của Diệp Phong nhìn cô ta thì Tô Cẩm liền cảm thấy được cô ta không có tư cách gì để phản đối lại anh.
Dù sao thì đám cưới này cũng là do cô ta dùng một cách không tốt đẹp gì mà có được, nếu như Diệp Phong biết đêm đó bọn họ không xảy ra việc gì cả thì Diệp Phong nhất định sẽ rời bỏ cô ta.
Tô Cẩm tủi thân nói: “Được thôi”
Diệp Phong trịnh trọng nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ đối xử tốt với cô, thứ mà những người phụ nữ khác có được thì tôi cũng sẽ không bạc đãi cô.”
Tô Cẩm gật đầu, nhưng sự ghen tị và không cam lòng vẫn luôn mãnh liệt chiếm lấy trái tim của cô ta.
Dựa vào đâu mà bé An có thể nhận được sự quan tâm và yêu mến của tất cả mọi người như vậy còn cô ta thì luôn luôn phải sóng trong bóng tôi?
Cả đời này của cô ta vẫn luôn sống như một con kiến, cô ta nỗ lực làm việc như vậy chỉ để thoát khỏi sự coi thường của người khác.
Tô Cẩm vốn nghĩ rằng chỉ cần có được Diệp Phong thì cô ta sẽ bám vào được cây đại thụ này của nhà họ Chiến rồi từ này về sau sẽ có thể thu hút được sự chú ý và sống một cuộc sống khiến người khác phải ghen tị.
Nhưng thực tế lại đánh cho cô ta một cái thật mạnh, gả cho Diệp Phong ngay cả một đám cưới tử tế cũng không có, cô ta không cam lòng.
Ngày hôm sau tại trường trung học thực nghiệm Đế Hoàn, đây là kỳ nghỉ hàng tháng cuối cùng trước tết nguyên đán, được nghỉ ba ngày và đây cũng là kỳ nghĩ dài nhất trong học kỳ.
Bọn trẻ sau khi được nghỉ học liền vô cùng vui vẻ đổ xô đến trung tâm mua sắm.
Chị cả đề nghị: “Hiện tại mẹ đang mang thai, chúng ta hãy mua cho mẹ một món quà khiến mẹ vui đi”
Những chị em khác cũng bắt đầu sôi nổi phụ họa theo lời đề nghị của chị cả: “Em muốn mua quần áo chống bức xạ cho người mang thai cho mẹ.”
“Em muốn mua đồ chăm sóc da trong thời kỳ mang thai cho mẹ”
Nhưng vừa đến trung tâm mua sắm, khi nhìn thấy hàng loạt món đồ đạc rực rỡ đủ loại thì bọn trẻ liền trở nên hào phóng và cố gắng chọn những món đồ đắt tiên nhất.
Sau một hồi chọn lựa thì phí tiền của bọn trẻ cũng trống rỗng.
“Em hết tiền rồi, phải làm sao đây?”
Chiến Quốc Việt không muốn làm cho các chị em thất vọng liền cầm điện thoại lên chạy đến bên cạnh Quan Minh Vũ nhờ giúp đỡ.
Ởgóc đường có một bóng người đang bí mật theo dõi Chiến Quốc Việt.
Chiến Quốc Việt quay đầu lại thì bóng người kia liên trốn vào trong bóng tối.
Khóe môi Chiến Quốc Việt cong lên tạo ra ý cười lạnh lùng giễu cợt, trong năm mới cậu phải tiếp nhận nghi thức cầm quyền của nhà họ Chiến, xem ra đã có người không chờ được muốn ngăn cản cậu trở thành người kế vị của nhà họ Chiến rồi.
Chiến Quốc Việt liếc nhìn bé An và những người khác đang đứng ở phía xa.
Thanh Tùng nhìn ra được sự khác thường của Quốc ánh mắt cũng trở nên lo lắng nhìn Quốc Việt, Chiến Quốc Việt dùng tay ra hiệu cho cậu bé: “Bảo vệ bọn họ cho thật tốt” Rồi sau đó liền quay người đi đến một lối ra khác.
Thanh Tùng kinh ngạc: “Không hay rồi, Quốc Việt đang gặp rắc rối rồi”
Chị cả nghe thấy n biến sắc nói: “Thanh Tùng, em hãy chăm sóc tốt cho bé An, chị qua đó trợ giúp Quốc Việt.”
Thanh Tùng nói: “Vâng.”
Chị cả vội vàng đuổi theo Chiến Quốc Việt, bé An lo lắng nhìn về hướng Quốc Việt rời đi, cô bé căng thẳng nắm chặt lấy tay của Thanh Tùng rồi nói: “Anh Thanh Tùng, hay là anh cũng đi giúp anh Quốc Việt đi, em ở đây đợi mọi người”.