Chiến Hàn Quân tuyệt vọng nhắm mắt lại, sao Linh Trang ngày nào cũng túm lấy bé Tùng?
Bé Tùng vừa định mở miệng, Chiến Quốc Việt đã liếc mắt với Thanh An một cái.
Thanh An lập tức thay bố giải vây, lớn tiếng trả lời Linh Trang.
“Mẹ, mỗi tháng bố cho chúng con gần ba trăm triệu tiền sinh hoạt”
Linh Trang lo lắng nhìn chằm chằm mắt Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân chỉ có thể cười làm lành.
Ngay ở trước mặt bọn nhỏ, Linh Trang không tiện phát tác, nên không lộ ra vẻ gì, bảo bọn nhỏ vào trong nhà.
Chiến Hàn Quân lần đầu tiên mất phong độ, bỏ Linh Trang một bên xoay người rời đi.
Nhưng mà tay nhỏ của Linh Trang không dùng sức kéo anh lại, Chiến Hàn Quân chỉ có thể chờ đợi sau khi bọn nhỏ đi vào, anh vàLinh Trang đi cuối cùng.
Linh Trang cằn nhẳn nói: “Tại sao anh lại hà khắc tiền phí sinh hoạt với bọn nhỏ?”
Chiến Hàn Quân giả bộ làm ra một vẻ mặt vô tội nói: “Gần ba trăm triệu rất ít sao? Khi còn nhỏ tiền phí sinh hoạt của anh chỉ có mấy triệu đây.”
Linh Trang dở khóc dở cười: “Anh bớt giả bộ đi.
Lúc em đi học, mỗi tháng anh cho em tiền phí sinh hoạt cũng không ít như vậy”
Chiến Hàn Quân ôm lấy vai Linh Trang, nói: “Linh Trang, em và bọn nó không giống nhau.
Anh cho em nhiều tiền hơn nữa, anh cũng là yên tâm”
Linh Trang thở phì phò nói: “Nói tiếng người.”
Chiến Hàn Quân nói: “Bọn nhỏ ở trong Điện Quân Tình mấy.
năm.
Tuy rằng học được bản lĩnh đầy người, nhưng không hiểu sự đời, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế.
Anh thấy bọn trẻ đều đơn thuần, sợ hại bọn nhỏ bị những người có lòng bất chính lợi dụng con chúng ta.
Em cũng biết, con gái của ngài Chiến anh đều là những đứa trẻ trọng tình trọng nghĩa, nếu như một mực yêu một người đàn ông không tốt, đến lúc đó em lại phải đau lòng vì bọn nhỏ.”
Linh Trang mân mê miệng: “Nhưng mà bọn nhỏ học tại trường của con cháu quý tộc ở thủ đô, những đứa trẻ khác đều có sinh hoạt xa hoa, bọn chúng sẽ cảm thấy tự ti đúng không?”
Chiến Hàn Quân nói: “Anh sẽ cố gắng dạy bảo bọn nhỏ.”
Linh Trang lúc này mới coi như thôi.
Chiến Hàn Quân vừa mới thở ra một hơi, Linh Trang bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lại chất vấn: “Vậy còn bé An thì sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Yên tâm đi, anh sẽ không thiên vị bé An, cũng sẽ không thiên vị những đứa khác.
Đều là con gái của chúng ta, đương nhiên là đối xử bình đẳng”
Linh Trang cười nói: “Anh Hàn Quân, anh nghĩ rất chu đáo”
Chiến Hàn Quân nói: “Đó là đương nhiên, bảo bối của vợ anh, anh cũng chỉ có thể nâng đỡ”
Linh Trang vui mừng cười lên.
“Vậy thì Quốc Việt và bé Tùng thì sao?” Linh Trang đột nhiên không kịp chuẩn bị mà hỏi.
Chiến Hàn Quân suýt chút nữa liền quỳ xuống.
Còn tưởng rằng một câu đối xử bình đẳng của anh, là có thể lừa dối.
Linh Trang dừng bước đi, nhìn chằm chằm Chiến Hàn Quân, chờ đáp án của anh.
“Quốc Việt và bé Tùng là con trai, con trai mà, da dày thịt béo, nếm chải chút đắng cay cũng không tính là gì” Chiến Hàn Quân chột dạ nói.
Linh Trang hỏi tận cùng không buông: “Em muốn biết tiền phí sinh hoạt của chúng là bao nhiêu?”
Chiến Hàn Quân suy nghĩ một chút, nếu để cho Linh Trang biết phí sinh hoạt của Chiến Quốc Việt và bé Tùng chỉ bằng tiêu chuẩn của người bình thường.
Nhất định sẽ đau lòng phải không.
Đơn giản báo ra phí sinh hoạt của cả một học kỳ, nói: “Bọn nó à, một trăm năm mươi triệu mỗi đứa”
Linh Trang còn tưởng rằng đây là tiền phí sinh hoạt một tháng, oán giận nói: “Anh đối xử với Quốc Việt và bé Tùng đúng là nghiêm khắc”
Có điều Linh Trang rất nhanh thoải mái: “Có điều con trai có tiền sẽ phá, khống chế tiêu phí của bọn nhỏ là chính xác”
Bọn trẻ nấp sau cánh cửa nghe bố lừa dối mẹ bọn chúng mà lệ rơi đây mặt.
Chiến Quốc Việt và bé Tùng thì lại vô cùng khổ sở nhìn các cô: “Đừng khóc, rõ ràng người nên khóc là chúng ta”.