Chiến Quốc Việt nghỉ ngờ nhìn ông ta: “Ông hai thực sự không biết thân phận của bà Vân?”
Chiến Đình Lê nói: “Ông làm sao biết được chứ”
Chiến Quốc Việt cười nhẹ: “Nhìn dáng vẻ của ông hai quả thật như là không biết.
Nhưng mà..”
Chiến Quốc Việt chuyển tầm mắt nhìn vào tầng hầm mới được sửa sang lại nói: “Những vách ngăn giữa mới được cải tạo lại ông hai cũng không biết sao?”
Chiến Đình Lê sững sờ một lúc, rồi đột ngột lắc đầu.
“Ông không biết”
Chiến Quốc Việt nói: “Biệt thự Ngọc Bích không cho phép tự ý thi công cải tạo, nếu như muốn thi công cải tạo buộc phải trải qua sự đồng ý của người cầm quyền.
Ông hai ở phía sau lén làm trái quy tắc, ông có biết sẽ chịu trừng phạt thế nào không?
“Ông biết, không phải chỉ là phạt tiền thôi sao? Tâng hâm cải tạo lại này sẽ bị phạt 1,5 tỷ..”
Chiến Quốc Việt bu môi chế nhạo nói: “Ông hai đối với gia quy rất quen thuộc sao? Chỉ là không biết ông hai còn có thể hay không vi phạm nhiều gia quy nào khác nữa không đây?”
Trong mắt Chiến Đình Lê thoáng qua một tia hoảng sợ.
Chiến Quốc Việt nở nụ cười rạng rỡ nói: “Ông hai.
Cẩn thận mấy cũng lúc có sai só: Chiến Đình Lê kinh ngạc.
Chiến Quốc Việt đây là đã biết chuyện nói dối của ông ta rồi sao?
“Quốc Việt, không giấu gì cháu, quả thực là ông có biết chuyện bà Vân cải tạo lại tầng hầm.
Chuyện này cũng là ông đồng ý, nhưng mà ông thực sự không biết dụng ý của bà ấy khi làm như vậy.
Ông chính là sủng bà ấy đối với yêu cầu của bà ấy đều đáp ứng..”
Chiến Quốc Việt lại trực tiếp ngất lời ông ta: “Ông hai có thể dẫn tôi đi gặp bà nội hai được không?”
Chiến Đình Lê lộ ra vẻ mặt khó xử: “Bà nội hai của cháu gần đây cơ thể có chút bệnh nhẹ”
Chiến Quốc Việt nói: “Hả? Mấy ngày trước không phải vẫn tốt sao?”
Chiến Đình Lê nói: “Cháu cũng biết đó, tính cách bà ấy mạnh mẽ.
Sau khi ông đưa phụ nữ ngoại thất tiến vào biệt thự Ngọc Bích, bà ấy liền tức giận với ông.
Đã nhiều ngày không để ý đến ông rồi”
Chiến Quốc Việt nói nội hai”
Chiến Đình Lê chỉ đành dẫn Chiến Quốc Việt đến trước cửa viện Yến Tuân.
Nơi bà hai đang ở.
lậy thì tôi càng nên đi hỏi thăm bà €ó một người giúp việc canh ở cửa, Chiến Đình Lê đối với cô ta nói: “Đi thông báo cho bà chủ nói Quốc Việt đến thăm bà ấy”
Nữ giúp việc cung kính nói: “Vâng.”
Chiến Quốc Việt nheo mắt lại, thái độ của người giúp việc này đối với Chiến Đình Lê quá mức cung kính, điều này khiến trong lòng Chiến Quốc Việt nổi lên nghỉ ngờ.
Các bà chủ trong biệt thự bên cạnh đều có mấy người thân cận.
Chiến Đình Lê và bà hai náo lớn đến như vậy, theo lý mà nói người giúp việc bên cạnh bà ta phái đối với Chiến Đình Lê oán giận mới đúng chứ.
Không lâu sau, người giúp việc đi ra.
Ngoan ngoãn nói: “Bà chủ nói cơ thể bà ấy cảm thấy mệt mỏi, không tiện tiếp khách.
Hôm khác đợi bà ấy khỏe lại rồi, nhất định sẽ đích thân đến hỏi thăm cậu chủ Quốc Việt: Chiến Quốc Việt gật đầu: “Tôi biết rồi” Sau đó xoay người rời đi.
Chiến Đình Lê trong mắt thoáng hiện lên sắc mặt nhẹ nhõm.
Sau khi Chiến Quốc Việt rời khỏi hợp viện Yến Tuân, lại đi đến tòa nhà nhỏ thuộc công trình kiến trúc của hợp viện Yến Tuân, Ánh Sao Tiểu Trúc.
Nơi đây là nhị phòng chỗ ở của cô ba Chiến Hàn Tam.
“Quốc Việt sao cháu lại đến đây vậy” Chiến Hàn Tam nhìn thấy Chiến Quốc Việt thì rất ngạc nhiên.
Quốc Việt đi qua đó, đứng trước mặt của Chiến Hàn Tam xem xét sắc mặt của cô ta, lại phát hiện biểu cảm của cô ta mang theo vài phần đau buồn.
“Cô có tâm sự sao?”
Chiến Hàn Tam ai oán liếc nhìn Chiến Quốc Việt than thở nói: “Quốc Việt, cháu không nên dẫn mấy người phụ nữ ngoại thất đó vào đây.
Làm hại nhị phòng chúng tôi không được yên bình”.