Quan Minh Vũ nhìn lên nhìn xuống đánh giá Quốc Việt, dáng vẻ của Quốc Việt bây giờ, đã sắp cao bằng Quan Minh Vũ.
Tính cách lạnh lùng của cậu ấy tăng thêm, thoạt nhìn trông rất là trưởng thành.
Quan Minh Vũ căn cứ vào sức khỏe thể chất và tinh thần của Quốc Việt, lấy hết sự can đảm của người anh lớn kiên nhẫn nghiêm túc thuyết phục Chiến Quốc Việt: “Tổng giám đốc, cháu đừng ngại mà.
Khi con trai mười lăm, sáu tuổi, đó là thời kì trưởng thành phát triển sinh lí, có hứng thú đối với con gái là chuyện bình thường.
Đừng có kìm lại …”
Chiến Quốc Việt tức giận.
Đối với người tính toán chỉ li như Chiến Quốc Việt, hậu quả của việc đắc tội cậu ấy vô cùng nghiêm trọng.
Chiến Quốc Việt lạnh lùng nhìn chăm chằm Quan Minh Vũ, trong đôi đồng tử tuấn mỹ kia nhìn có chút hả hê cười lạnh.
Quan Minh Vũ ôm hai vai, toàn thân co rúm lại.
“Quốc Việt, cháu muốn như thế nào?”
Chiến Quốc Việt nói: “Chú đã ngoài 30 tuổi rồi.
Vẫn còn chưa nắm bàn tay nhỏ bé của con gái, huống chỉ là hôn môi.
Vào đêm tối cô đơn lạnh lẽo khó nhịn, tôi rất muốn biết chú đã giải quyết nó như thế nào?”
Quan Minh Vũ đỏ mặt xấu hổ tía tai: “A a a a, Quốc Việt.
Cháu trở nên xấu xa rồi.”
Chiến Quốc Việt nói: “Vì phòng ngừa chú nhịn quá nhiều mà hỏng mất, vì vậy tôi quyết định tìm cho chú một người bạn gái.
Nói đi, chú thích kiểu phụ nữ như nào, hay là những người phụ nữ trong đó, chú cảm thấy như thế nào? Tôi có thể làm mối mai giúp chú?”
Quan Minh Vũ vốn là muốn trêu chọc Quốc Việt, không ngờ tới trộm gà không được còn mất thêm nắm thóc.
Lật ngược thế cờ kéo chính mình vào.
Phong Mang nhìn hả hê đều cười vui vẻ.
Quan Minh Vũ nghiêm túc nói: “Chú không thích phụ nữ”.
||||| Truyện đề cử: Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn (Đoạt Lại Vợ Yêu) |||||
Quốc Việt nâng cấp trò đùa dai: “Vậy chú có thích đàn ông không? Mà cũng không quan trọng.
dù bố tôi cư xử bảo thủ nhưng tư tưởng ông ấy rất cởi mởi.
Ông ấy có thể chấp nhận”
Quan Minh Vũ lo lắng đến nỗi trên lưng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
“Tổng giám đốc, cháu đừng đùa giỡn nữa”
Ánh mắt của Chiến Quốc Việt nhìn chăm chằm vào một thiếu nữ ăn mặc giản dị, mộc mạc khuôn mặt trắng trong thuần khiết, cậu ấy chỉ về phía cô ấy và nói với Quan Minh Vũ: “Chú thấy cô ấy như thế nào?”
Quan Minh Vũ nhìn sang, thì thấy người phụ nữ mặc áo tơ trắng như tuyết giống như tiên nữ giáng trần.
Khí chất xuất thần, nhạt như ngọc lan.
“Tổng giám đốc, ánh mắt không tồi nha”
Chiến Quốc Việt nói: “Chú thích là tốt rồi”
“ý cháu là gì?” Quan Minh Vũ nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Chú đi tiếp cận cô ấy.
Thử tìm cách khiến cô ấy yêu chú đi” Chiến Quốc Việt nói.
Quan Minh Vũ nói: “Quốc Việt, cháu đang đùa với chú nữa”
“Tôi không có đùa với chú, trên người người phụ nữ này có một câu chuyện.
Tôi muốn chú tìm hiểu câu chuyện xưa của cô ấy”
Quan Minh Vũ nói: “Cháu làm thế nào mà nhìn thấy trên người cô ấy có câu chuyện?”
Chiến Quốc Việt nói: “Trực giác”
Quan Minh Vũ: “…”
Lúc này Lâm Miên buồn bực nói: “Người phụ nữ này lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu như là người phụ nữ của Chiến Đình Lê, cô ấy nhất định sẽ được Chiến Đình Lê sủng ái.
Nhưng mà anh có thể thấy cô ấy ăn mặc đơn giản, trên mặt không có ánh mắt ảm đạm u sầu của những người phụ nữ khác, hiển nhiên không có bao nhiêu cảm tình với Chiến Đình Lê.
Chiến Đình Lê không lẽ là dùng sức mạnh với người ta đó chứ?”
Quan Minh Vũ kinh ngạc đến mức ngây người nhìn Lâm Miên: “Trời đất, cậu là người đọc tâm tư à?”
Quan Minh Vũ suy nghĩ một chút, kiên trì đi lên.
Móc nối với người phụ nữ xinh đẹp đó.
“Cô gái, tôi có thể ngồi nói chuyện với cô một chút được không?
Người phụ nữ nhìn Quan Minh Vũ, sau khi suy nghĩ một chút liền gật đầu.
Lúc này, Chiến Quốc Việt cuối cùng cũng rời mắt khỏi những người phụ nữ ở bên ngoài.
Mà chuyển đến chỗ Quan Minh Vũ và người phụ nữ xinh đẹp đó.
Quan Minh Vũ giữ khoảng cách với người phụ nữ, điều này khiến cho Chiến Quốc Việt cau mày.
“Chú ta chưa từng giao tiếp với phụ nữ bao giờ à?” Chiến Quốc Việt hỏi..