Linh Trang đau đớn đến cuộn mình lại: “Em không thể đi được”
Chiến Hàn Quân cảm thấy vô cùng đau lòng.
“Không phải em nói rằng sinh con rất dễ dàng sao? Không phải em nói có thể tập yoga trước khi sinh sao?”
Khuôn mặt đau khổ của Linh Trang tái đi: “Em vốn có thể dễ dàng đến bệnh viện, bởi vì em đau từng cơn có mấy tiếng đồng hồ, em không uốn quấy rầy anh ngủ cho nên mới không nói cho anh biết.
Em cho rằng có thể chờ đến bình minh cũng sẽ không có vấn đề gì, dù sao vẫn chưa đến ngày dự kiến sinh”
Như bình thường Linh Trang suy nghĩ đến Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân đương nhiên sẽ cảm động đến rơi nước mắt.
Nhưng bây giờ, Chiến Hàn Quân chỉ thấy ảo não vì cô quá chủ quan.
Anh oán giận nói: “Em, cái đầu này rốt cuộc đang chứa cái gì vậy? Em sắp sinh con vậy mà lại sợ quấy rầy anh ngủ…”
Linh Trang cầu xin tha thứ: “Anh Quân, xin anh đừng mắng em vào lúc này em”
Chiến Hàn Quân đau lòng: “Được được được, Anh Quân đã sai rồi.
Bây giờ, anh sẽ đưa em ra xe.
Em suy nghĩ một chút xem anh còn phải làm gì nữa không?”
Linh Trang nói: “Chỉ cần đưa em đến bệnh viện là được rồi”
Chiến Hàn Quân bế Linh Trang đi xuống cầu thang đến bãi đậu xe.
Thật vất vả lắm mới đưa Linh Trang đi đến bệnh viện Á Châu, bác sĩ đỡ đẻ làm kiểm tra cho Linh Trang nói: “Cổ tử cung đã mở năm phân rồi, nhanh lên mau đưa vào trong phòng sinh”
Chiến Hàn Quân đi theo Linh Trang đi thẳng một mạch đến phòng sinh, bác sĩ dò hỏi: “Tổng giám đốc, bà chủ sinh con, anh có muốn vào không?”
Linh Trang ngại ngùng và từ chối thẳng thừng: “Không cần đâu”
Chiến Hàn Tước nói: “Không, anh muốn vào trong.
Linh Trang, anh sẽ ở bên em”
Linh Trang không thể ngăn anh lại, chỉ có thể theo anh.
Sự thật đã chứng minh rằng Chiến Hàn Quân quyết định đi cùng Linh Trang là quyết định đúng đắn nhất mà anh ấy từng thực hiện trong đời.
Bởi vì khi Linh Trang đau đến chết đi sống lại, anh đã năm chặt tay cô và nói những lời ngọt ngào với Linh Trang, làm cho sự đau đớn của Linh Trang giảm đi rất nhiều.
“Linh Trang, kiếp sau anh sẽ làm vợ em, anh đến để gánh chịu những tội lỗi này”
Linh Trang khóc không được mà cười cũng không được.
“Kiếp sau, anh vẫn sẽ nguyện ý ở bên cạnh em chứ?” Linh Trang hỏi anh.
Chiến Hàn Quân giống như một đứa trẻ làm nũng nói: “Tất nhiên rồi.
Anh sẽ dựa vào em suốt đời”
A…
Nương theo tiếng khóc nỉ non, Linh Trang thành công sinh được đưa bé, là một công chúa vô cùng xinh đẹp.
Chiến Hàn Quân nhìn Linh Trang mồ hôi nhễ nhại, bởi vì sinh con đã tốn quá nhiều sức lực, ánh mắt lúc này có chút trống rỗng, yếu ớt khép hờ.
Chiến Hàn Quân nắm tay của cô, lau mồ hôi cho cô.
Nhẹ nhàng và tỉ mỉ, nhu che chở cho bảo bối của chính mình.
Bác sĩ bế đứa bé đến trước mặt anh và nói: “Tổng giám đốc, anh hãy ôm đứa trẻ một lúc.
Đứa bé đang khóc vô cùng thương tâm”
Chiến Hàn Quân bế lấy con gái của mình.
Anh đã từng nghĩ rằng mình có được người con gái mà mình mong muốn, trái tim tôi sẽ hạnh phúc vô bờ bến.
Tuy nhiên, nhìn thấy Linh Trang chật vật kiệt sức, Chiến Hàn Quân cảm thấy sinh con gái cũng không phải chuyện vui vẻ như vậy.
“Anh Quân, nhìn con gái của chúng ta đi.
Anh có thích không?” Cho.
đến khi Linh Trang yếu ớt nhắc nhở anh.
Cụm từ “con gái của chúng ta” như thể là một sự giác ngộ Chiến Hàn Quân.
Đúng, đây là con gái của anh và Linh Trang, là kết tinh tình yêu của hai người, làm sao anh có thể không yêu cho được?
Cuối cùng anh cũng nhìn xuống con gái của mình, nhìn thấy con lớn cỡ bàn tay, nhìn thấy khuôn mặt trái xoan, chiếc mũi cao ngất, lông mày thanh mảnh của cô bé.
“Linh Trang, con bé giống như em”
Linh Trang mỉm cười: “Như anh mong muốn”
Chiến Hàn Quân cúi đầu hôn lên trán con gái, nước mắt xúc động rơi xuống.
Đây là con của anh ấy với Linh Trang.
Đó là sự kết hợp giữa anh và Linh Trang, kết tinh của tình yêu được tạo ra.
Con bé khác với ba anh chị em Quốc Việt, bọn họ là mượn thể xác của Lạc Thanh Du.
“Linh Trang, anh rất thích con bé” Anh kích động nói..