Chiến Quốc Việt nói: “Tình trạng bây giờ còn tồi tệ hơn trong tưởng tượng của chúng ta nữa, vật thể sống trong cơ thể của Oai Phong và Quan Minh Vũ đang sinh sôi rất nhanh chóng, vả lại cho dù là con người có phá vỡ kết cấu của nó thì nó cũng có thể hồi phục lại trạng thái ban đầu”
Bé Tùng chìm vào trong suy tư.
Cậu nhớ lại câu nói của Tú Hòa nói với cậu trước khi chết: Muốn giải độc của Đơn Thúy Vân thì phải có huyết liên của Thiên Lũng.
Lúc đó cậu cũng cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao Tú Hòa lại đột nhiên nói với cậu những lời vô duyên vô cớ như thế, bây giờ xem ra Tú Hòa dường như đã sớm đoán ra được Đơn Thúy Vân sẽ gây họa cho xã hội nên trước khi chết đã nói cho cậu nghe manh mối quan trọng này.
Vì vậy bây giờ muốn hóa giải vật thể sống trong cơ thể của Quan Minh Vũ và chị Oai Phong thì phải đi Thiên Lũng hái huyết liên sao?
“Bố, Quốc Việt, Đơn Thúy Vân đã vượt ngục rồi, bây giờ muốn cứu chị Oai Phong và Quan Minh Vũ chỉ còn có một cách cuối cùng thôi”
Chiến Hàn Quân và Quốc Việt lập tức nhìn bé Tùng: “Nói mau lên”
Bé Tùng nói: “Đi Thiên Lũng hái tuyết liên”
“Thiên Lũng sao?” Chị hai Tiêu Thi nói một cách đầy nghỉ ngờ: “Đó là nơi nào thế?”
Thân là đặc công của Điện Quân Tình thì cũng là một người từng gặp nhiều sóng gió nhưng nơi này họ thật sự là đến nghe cũng chưa từng nghe nói đến.
Chiến Hàn Quân nói: “Bé Tùng, những lời này là ai nói với con thế?”
“Trước khi chết thì Tú Hòa đã lén lén nói cho con biết”
Chiến Hàn Quân ngơ ngác.
“Nếu như là những lời trước khi chết thì chắc chắn là thật rồi đ: Bé Tùng đột nhiên tự đề xuất nói Thiên Lũng cho”
Chiến Hàn Quân nhìn bé Tùng và bình thản hỏi cậu: “Nói cho bố biết, ố hãy để con đi tìm Huyết liên ở mục đích con tìm Huyết liên ở Thiên Lũng là gì?”
Bé Tùng nhìn Oai Phong và Quan Minh Vũ đang nằm trên giường bệnh và nói: “Tất nhiên là vì muốn cứu chị Oai Phong và anh Minh Vũ rồi”
Chiến Hàn Quân không nói gì cả và để cho bé Tùng có thời gian suy nghĩ.
Bé Tùng nghĩ ngợi một lúc rồi trầm giọng nói nhỏ: “Vả lại, con sợ những vật thể sống bất minh này sẽ gây hại cho nhân loại..”
“Vì vậy nên?” Chiến Hàn Quân hỏi.
“Cho dù phải trả giá như thế nào thì con cũng phải lấy được Huyết liên ở Thiên Lũng mang về”
Chiến Hàn Quân nhìn thấy lòng quyết tâm và sự kiên nghị của bé Tùng nên anh rất ủng hộ cái động cơ này của cậu.
“Đi đi”
Thế nhưng Oai Phong lại đột nhiên phản kháng: “Không được, bé Tùng, em không thể vì chị mà đi mạo hiểm, không được” Oai Phong kích động lăn từ trên giường xuống.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Rõ ràng vừa nãy Oai Phong vẫn còn yếu ớt nằm trên giường không thể nói chuyện, thế mà khi nghe thấy tin tức bé Tùng phải đi Thiên Lũng thì lại kích động như thế sao?
Đến Quan Minh Vũ đang nằm thoi thóp cũng bất giác ngạc nhiên: “Xem ra cô vẫn chưa phải yếu ớt lắm”
Bé Tùng đi đến trước mặt Oai Phong và nói: “Chị cả, là em đưa mọi người ra khỏi Điện Quân Tình nên em có trách nhiệm phải bảo vệ cho mọi người.”
Oai Phong khóc lóc nói: “Em không nên vì chị mà đi mạo hiểm, Bé Tùng, bởi vì em thông minh hơn chị, nhân hậu hơn chị nên nếu em sống trên đời sẽ có ý nghĩa hơn chị.”
Bé Tùng nghiêm túc nói: “Chị cả, bây giờ không phải là chuyện sống chết của chị nữa, nếu như chị chết thì sẽ có vô số người bị chị làm liên lụy đấy chị có biết không?”
Oai Phong đã không còn sức lực nói tiếp nữa.
Các chị em khác cũng khóc nức nở và nói: “Tụi em sẽ đi tìm Huyết liên ở Thiên Lũng với bé Tùng”
Chiến Quốc Việt nhìn các anh chị em với vẻ không nỡ và nói: “Bố, hay là để bé Tùng đưa các chị em tới Thiên Lũng đi còn con sẽ ở lại bảo vệ Thủ Đô”
Chiến Hàn Quân nhìn những người còn gái của nhà họ Chiến và lo lắng nói: “Chuyện này e là cần phải thương lượng với mẹ của các con đã”.