Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Chuyện của Á Châu không cần anh lo lắng.”

Bạch Hiểu Phong nghẹn họng không nói nên lời, vẻ mặt xấu hổ nói: “Cậu Quân cứ tự nhiên nhé.”

Sau đó ủ rũ bỏ đi.

Nghiêm Linh Trang nhìn Chiến Hàn Quân, người này đến làm khách nhưng lại khiến chủ nhà mát hết mặt mũi. Anh lại còn có thể dương dương tự đắc thưởng thức rượu.

Nghiêm Linh Trang nhìn không nổi nữa, có ý tốt nhắc nhở anh: “Anh Quân, đừng quên, giữ cho bản thân một con đường, sau này còn dễ gặp lại.”

Chiến Hàn Quân ngước mắt nhìn cô, nhìn thấy trong mắt cô ẩn chứa lo lắng, anh biết cô đang lo lắng cho anh.

Chiến Hàn Quân nói: “Sau này tôi cũng không gặp lại anh ta, đương nhiên không cần để lại cho anh một đường sống”

Nghiêm Linh Trang biết anh xưa nay luôn không có tình người, nhưng không ngờ anh gần đây lại trở nên vô lý như vậy.

“Anh Quân thật tốt” Cô bất lực nói.

Ngay khi cô chuẩn bị rời đi, một thiếu niên trẻ tuổi không ngừng bước đến gần cô, nói chuyện khó nén khẩn trương: “Chị à, chị có thể khiêu vũ với em không?”

Chiến Hàn Quân đánh giá thiếu niên kia, dáng vẻ mới chừng hai mươi tuổi, nghĩ Nghiêm Linh Trang sẽ không quan tâm đến ta.

Ai biết được, Nghiêm Linh Trang lại cười nói: “Được.”

Không hiểu vì sao, nhìn thấy thiếu niên nhút nhát đây ánh sáng này lại khiến cô nghĩ đến Chiến Hàn Quân tầm tuổi đó.

Chiến Hàn Quân thấy cô đáp ứng người 1a, lập tức giận dữ.

“Thật đúng là ai tới cũng không từ chối”

Anh ghen ty nói.

Nghiêm Linh Trang coi lời anh như gió thoảng bên tai, nắm tay thiếu niên: “Đi thôi.

Tôi sẽ khiêu vũ với cậu.”

Chiến Hàn Quân nhìn theo bóng dáng của cô, trong mắt có ngọn lửa bùng cháy.

Nha đầu chết tiệt kia, dám nói một lòng một dạ với anh?

Nghiêm Linh Trang và chàng trai thanh tú trẻ trung bước vào sàn nhảy, cô đặt tay lên vai cậu, còn tay cậu ôm eo cô.

“Chị ơi, tên chị là gì?” Thiếu niên cười ngượng ngùng.

“Tôi họ Nghiêm. Nghiêm Linh Trang”

“Cảm ơn chị đã khiêu vũ với em” Thiếu niên ngây thơ cười rộ lên.

Nghiêm Linh Trang nói: “Không cần cảm ơn Thực ra cô mới cần cảm ơn cậu ta đã đưa cô rời khỏi Chiến Hàn Quân.

Chàng trai ngượng ngùng cười: “Chị Linh Trang, không gạt chị. Em là gay.”

Nghiêm Linh Trang hơi ngạc nhiên: “Cậu mời tôi khiêu vũ để che giấu bí mật này đúng không?”

Cậu thiếu niên uể oải gật đầu: “Nếu bố em biết em là gay thì ông ấy sẽ tức điên lên mất. Ông ấy sức khỏe không tốt, không sống được bao lâu nữa. Em không muốn làm ông ấy buồn: Nghiêm Linh Trang nhìn thấy mắt cậu rưng rưng: “Hiếu thuận thật đáng khen.”

Chàng trai nói: “Chị có thể làm bạn gái em không?”

Vẻ mặt cậu thành kính, trong con ngươi là mong đợi Nghiêm Linh Trang rơi vào do dự: “Tôi không nghĩ mình thích hợp”

Cô từng là người phụ nữ của Chiến Hàn Quân, chỉ riêng điều này đã khiến cô trở thành điều cấm ky đối với đàn ông.

“Chị, làm ơn”

Thiếu niên cầu xin: “Ngoài ra, em có thể trả tiền cho chị. Sản phẩm của Nghiêm thị các chị đang khó khăn về nguồn tiêu thụ phải không? Chỉ cần chị đồng ý làm bạn gái em thì sau này chúng ta có thể ký hợp đồng, em sẵn lòng kí hợp đồng một năm, chỉ cần là sản phẩm của Nghiêm thị thì bên em sẽ thu mua tất cả.”

Nghiêm Linh Trang bây giờ mới nhận ra rằng mình có khả năng gặp phải một ông chủ ẩn: “Cậu là…”

“Em là Tào Hải Hậu, con trai độc nhất của nhà họ Tào.”

Nhà họ Tào chỉ dưới hai nhà Chiến Bạch, là tập đoàn lớn thứ ba ở thủ đô.

Nghiêm Linh Trang đang lo lắng sản phẩm của mình sẽ không bán được, không ngờ vận may rơi xuống, lại gặp được cậu chủ nhà họ Tào đang cầu cạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui