Gnasche

Kết thúc buổi tiệc cưới, Yorn mang theo tâm trạng không mấy vui vẻ trở về nhà. Bà Joanna tức giận mắng.

- Tại sao con dám làm vậy trước mặt mọi người?

Yorn đứng lại, anh quay sang nhìn bà nói.

- Mẹ đừng ép buộc con phải làm theo ý mẹ, con chỉ muốn sống một cuộc sống mình mong muốn thôi!

Bà Joanna biết tính khí của Yorn khó tính nên đành nhịn, Yorn đi một mạch trở về phòng mình. Bà Joanna không hiểu tại sao con mình lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, bà chỉ muốn tốt cho Yorn thôi, nếu như có một đứa con dâu làm luật sư có tiếng như vậy thì việc kinh doanh càng trở nên dễ dàng hơn. Thế mà Yorn lại nhất quyết không chịu.

Vài ngày sau, Annette cố tình đến công ty để gặp Yorn. Anh nhìn thấy cô thì không vui nên lạnh lùng bỏ đi, cô níu kéo tay anh lại thì bị anh tàn nhẫn hất tay ra, giọng nói chứa đựng tức giận.

- Tránh xa tôi ra, trước khi tôi ghét cô!

Nói xong anh liền rời khỏi, chỉ với một câu nói đã khiến cho Annette suy sụp tại chỗ. Lòng cô đau nhói như dao cứa vào tim.

- Tại sao? Tại sao cậu lại luôn thù ghét tôi như vậy?? Tôi đã làm gì sai???

Annette lén lau nước mắt rời khỏi đó, dường như tình cảm bao nhiêu năm qua chỉ một câu nói của Yorn đã rõ kết quả.

…3 năm sau…


Ở Việt Nam, cả gia đình An Nhiên đang đón giao thừa cùng nhau rất vui vẻ. Đột nhiên điện thoại An Nhiên vang lên tiếng tin nhắn nên cô cầm lên xem, thấy là của Yorn khiến cho cô rất bất ngờ. Nội dung tin nhắn như sau.

“Ra cổng đi, tôi đợi em!”

Lòng An Nhiên hồi hộp vội chạy xuống nhà, lúc này cô chỉ mặc đồ ngủ là chiếc váy lụa dài qua đầu gối màu trắng. Tóc xoã xuống chưa kịp cột lên, cô cầm điện thoại háo hức chạy ra cổng mở cửa xem. Nhìn thấy Yorn đang ngồi trên chiếc xe Lamborghini gần đó thì sốc ngang, cô chậm rãi đi đến nhìn kỹ chàng trai này.

Đã trôi qua vài năm, vẻ mặt của Yorn như đã trưởng thành hơn, cả người mặc chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần âu đen. Chân mang đôi giày da màu đen, tóc anh dài rũ xuống trước mắt, thân hình có chút vạm vỡ hơn.

An Nhiên cứ nhìn anh chằm chằm nên anh lên tiếng hỏi.

- Nhìn đủ chưa??

Cô nở nụ cười tươi cho qua, Yorn mở cửa xe ra cho cô rồi nói.

- Đi dạo với anh một vòng đi, anh có chuyện muốn nói!

Nhìn thấy Yorn khác hẳn khi xưa, An Nhiên bỗng dưng nổi lên cảm giác an toàn. Cô ngại ngùng bước lên xe ngồi, Yorn cũng nhanh chóng lên xe rồi lái xe rời khỏi đó.

Dọc đường, An Nhiên cười gượng hỏi.

- Giao thừa anh không ở nhà à? Sao lại đến đây??

Yorn vừa lái xe vừa trả lời.

- Nếu tôi nói tôi nhớ em thì em có tin không???

Nghe lời này, vẻ mặt An Nhiên ngơ ngác nhìn anh. Yorn nhanh chóng lái xe đến một bãi biển, cả hai bước xuống xe nhìn những người ở bãi cát đang chơi đùa nghịch pháo hoa.

Vì trời gió mạnh nên An Nhiên bất giác xoa xoa hai cánh tay theo bản năng, Yorn lấy áo khoác của mình khoác cho cô. Trên bầu trời là những pháo hoa nổ rất đẹp, An Nhiên thích thú ngắm nhìn cảnh này, còn Yorn thì say mê ngắm nhìn cô.

Cảnh tượng này rất thích hợp dành cho các cặp đôi, ai nấy đều mong muốn bản thân thật hạnh phúc với người mà mình yêu. Yorn nhẹ giọng nói với cô.

- Anni, tôi yêu em!

An Nhiên nghe vậy liền quay sang nhìn anh, đôi mắt ngây thơ nhìn anh như không hiểu. Yorn lấy trong túi quần ra một hộp nhẫn, quỳ một chân xuống trước mặt cô, đưa hộp nhẫn về phía cô rồi nói.


- Làm người yêu anh nhé!

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều bất ngờ không kém, họ quay sang chúc mừng hai người. Thậm chí còn có người chụp ảnh quay video khoảnh khắc này lại.

An Nhiên cũng bị cảnh tượng này làm cho bất ngờ không biết nên làm sao, Yorn bắt đầu tỏ tình.

- Ngay từ lần đầu gặp, anh đã thích em. Nhưng khi biết em thích người khác, anh vẫn luôn chờ đợi, sau này em đau lòng vì tình cảm với người khác. Lúc đó anh thầm thề bản thân phải nổ lực và cố gắng để có thể xứng đáng đứng cạnh bên em…

Những người xung quanh nghe xong cũng bị làm cho cảm động, 3 năm nay An Nhiên vẫn luôn nhớ lại quá khứ. Cô vẫn chưa quên được đoạn tình cảm giữa mình với Kal nên định từ chối, Yorn hiểu rõ tâm tư của cô nên tiếp tục nói.

- Anh thầm thương trộm nhớ vẫn ngẩn ngơ đợi chờ, dù biết chân tình chưa đủ lớn còn thiếu sót. Ngậm đắng nuốt cay anh sợ mình chẳng thể nắm tay, sợ lòng em vẫn còn thương nhớ ai.

Sau khi nói xong, Yorn đứng dậy nhìn cô cười gượng. Vì anh biết cô vẫn chưa quên được Kal, anh chỉ miễn cưỡng nói.

- Dù sao cũng cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, đã cho anh biết thế nào là tương tư và yêu thầm một người là gì. Nhờ em mà anh mới có thể trưởng thành và có trách nhiệm hơn!

An Nhiên nhìn bóng lưng buồn bã của Yorn rời đi thì trong lòng nổi lên cảm giác khó chịu, cô cũng rất cảm động trước màn tỏ tình này. Nhưng không hiểu sao khi ở cạnh Yorn cô lại có cảm giác ngượng ngùng khó nói thành lời.

Cả hai lên xe trở về nhà, ba mẹ An Nhiên đợi ở sân vừa nhìn thấy liền đi ra ngoài xem. Trông thấy Yorn, họ liền đi đến vui vẻ hỏi.

- Chàng trai, cháu có phải là Yorn không??

Yorn và An Nhiên bối rối nhìn nhau không hiểu, mẹ An Nhiên hí hửng nói.

- Hai bác đều biết hết rồi, Yorn đến đây tìm An Nhiên để hẹn hò đúng không?


- Mau vào nhà, mọi người bên đấy gọi về đây thông báo hết rồi, hai bác có chuẩn bị bàn ăn mừng giao thừa!

Ba An Nhiên nhiệt tình lôi kéo Yorn đi vào nhà, mẹ cô cũng vui vẻ đi theo, An Nhiên nhìn thấy An Tâm vừa đi chơi về liền kéo lại hỏi.

- Này, hôm nay ba mẹ sao thế???

An Tâm nhíu mày nhìn cô hỏi.

- Ơ? Chẳng phải là dì Tuyết gọi về bảo là anh Yorn sang đây tìm chị để hẹn hò rồi dẫn chị về bên đó ra mắt gia đình hả???

Nghe tin này, An Nhiên bất ngờ vội vàng chạy vào trong để giải thích. Nhưng khi nhìn thấy ba mẹ đang tiếp đãi Yorn nhiệt tình bằng mấy cốc bia liên tiếp thì cô đi đến định ngăn cản, mẹ nhìn thấy liền mắng.

- Đừng cản trở con rể tương lai của tao, mày quen mà giấu à!

An Nhiên không hiểu tại sao mẹ lại đồng ý Yorn nhanh như vậy, ngay cả ba cũng thế. Trông ba người họ cứ như mới là một gia đình vậy, Yorn nhìn thấy sắc mặt bất mãn của cô thì chỉ biết cười trừ. Anh cũng không thể nào từ chối ý tốt của ba mẹ crush được, cứ thế anh bị họ chuốc say nên phải ở lại ngủ chung phòng với An Tâm.

- Ôi trời, con rể tương lai vừa đẹp trai cao ráo thế này, nếu An Nhiên được gả cho cậu ta thì cái thân già tôi đây cũng yên tâm rồi.

Mẹ An Nhiên nở nụ cười hài lòng nói, ba An Nhiên cũng hài lòng gật đầu. Bởi vì theo lời dì Tuyết, Yorn thuộc gia đình khá giả lại chăm chỉ, xét về gia thế thì cả hai nhà đều ngang nhau. Vả lại Yorn yêu thầm An Nhiên lâu như thế, bọn họ đều rất thích thú và yên tâm hơn thậm chí còn muốn giúp Yorn cưa đổ con gái mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận