Gọi Tao Là Anh Yêu

( Tác giả xin đính chính lại tên của cậu và nó là Nguyễn Vĩ Tùng Lâm và Lê Ngọc Huyền Mi nhé, đã viết được mười mấy chap rồi mà giờ mới đề cập đến vấn đề này, thật là tội lỗi quá, cảm ơn mọi người rất nhiều vì thời gian qua đã ủng hộ Gọi tao là anh yêu nhé!)
8 giờ
" Con khỉ heo kia, dậy mau lên, mày tính nướng đến bao giờ nữa hả ?" cậu vừa vò đầu nó vừa quát.
" Chút nữa thôi mà, em muốn ngủ" nó uể oải đáp.
" Chút thôi đấy nhé"
10 giờ
" Giời ạ, trưa rồi kìa, dậy mau lên, con gái con nứa gì đâu mà ngủ chảy hết cả nước dãi thế, mau dậy đi, tao nấu đồ ăn sáng hết rồi này"
" 5 phút nữa thôi mà" nó nài nỉ, giọng ngái ngủ.
" Lần cuối cùng đấy" Cậu mặt ngắn cũn.
" Iu anh Ca nhất"
12 giờ

" Anh Ca ơi, em dậy rồi này" nó vừa ngáp vừa ngồi dậy.
" Oái, tại sao mình lại ở đây, anh Ca ơi, huhu, đừng bỏ em mà" nó thút thít.
" Cái con khỉ heo kia, mày mập quá rồi đấy" cậu vừa đi vào phòng vừa bê một mâm toàn là đồ ăn ngon nức mũi
" Em về đây bằng cách nào thế? Sao em chẳng nhớ gì cả"
" Tao cõng mày xuống đấy, người hay là heo mà mập muốn gãy cả xương, giờ tay tao vẫn còn nhức đây này" cậu giơ hai tay lên cho nó xem
" Anh Ca vừa đẹp trai, vừa giỏi nữa, hihi, đồ ăn ngon quá, em ăn nhé" nó khen giọng ngọt xớt.
" Mày dẻo mồm quá rồi đấy, nào hả miệng ra tao đút cho ăn kẻo nóng" cậu vừa thổi muỗng cà- ri vừa đút vào miệng nó.
" A...á, nóng quá à, huhu, nóng quá" nó lấy tay quạt lấy quạt để.
" Tao...tao xin lỗi, mau hả miệng ra tao thổi cho đỡ nóng nào...Phù phù, thế nào, đỡ chưa?" Cậu vừa chu miệng ra thổi vừa hỏi nó
" Đỡ rồi đỡ rồi, cà ri ngon thật" nó liếm môi.
Cậu sợ nó nóng, vừa múc vừa thổi phù phù, rồi đưa vào miệng mình thử, xong mới đút cho nó
" Hihi, anh Ca đút thế này giống ngày xưa mẹ mớm cháo cho em ăn thật" nó vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói.
" Ờ ha, tại sao tao lại phải đút ày chứ" cậu bỏ muỗng xuống, cố gắng tìm một lí do nào đó.
" Ơ...thôi mà, đút cho em đi....A, sao đau tay quá không cầm muỗng được nữa rồi, anh Ca mà không đút thì em chết đói mất" nó làm bộ.
Cậu phì cười, chiều nó quá riết sinh ra nhõng nhẽo rồi đấy " Đút lần này nữa thôi đấy nhé, nào há miệng ra"
" Aaa..." nó ngoan ngoãn nghe theo.
" Cậu chủ, xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng bà hai đang đợi cậu ở ngoài ạ" Ông quản gia già hớt hải chạy vào.
" Mẹ hai? Ông đã nói..." cậu quay qua nhìn con Mi đang thản nhiên ăn cà ri.

" Dạ chưa, nhưng tôi nghĩ tiểu thư cần đi ngay cậu ạ" ông quản gia hối thúc.
Cậu nhiếu mày " Được rồi, ông ra kéo dài thời gian đi, chuyện này cứ để cháu lo"
" Vâng" Ông quản gia vừa chạy ra thì con Mi đã bị cậu lôi luôn xuống dưới giường.
" Ơ, lôi em đi đâu thế, đang ăn mà, bỏ cà ri ngon thế phí lắm" nó tiếc nuối.
" Có một con ma vừa đột nhập vào nhà, mày mau trốn trong tủ quần áo, nhất định không được ra ngoài đấy, để tao diệt nó xong rồi tao mở tủ ày" cậu dặn dò nó.
" Ma? Ma á...huhu, thôi em không bỏ anh Ca lại một mình đâu, thế tội anh Ca lắm, để em đi diệt nó cùng cho" nó níu tay cậu.
" Không được, con ma này nó thích con gái lắm, mày ra nó ăn thịt liền đấy, nó sợ tao, cứ để một mình tao đi được rồi" cậu ấn người nó vào tủ quần áo khổng lồ " Nhất định không được đi ra đấy nhé"
" Anh Ca ơi, cố lên nhé, em thương anh, đừng bỏ em trong này nhé, em sẽ chờ, nhớ đến cứu em sớm nhé" nó nước mắt nước mũi tèm lem
Cậu cười tươi " Tao sẽ không bỏ mày đâu" rồi đóng cửa tủ lại.
" Này, nó là con tôi mà, sao ông cứ cản tôi thế nhỉ" Người phụ nữ bước vào phòng, tỏ rõ sự khó chịu với ông quản gia già đáng thương.
" Con trai, con trai yêu dấu của mẹ, con đây rồi" người phụ nữ nhào đến ôm con trai của mình vào lòng vừa đúng lúc cậu đóng tủ lại.
" Mẹ, mẹ hai, sao lại ở đây" cậu giả bộ tỏ ra ngạc nhiên.

" Con trai mẹ ở đây, mẹ không ở đây thì ở đâu nữa" bà hun chụt chụt vào má nó.
" Thế mẹ hai đến đây làm gì?"
" Ngốc ơi, con quên à, hôm nay là ngày chúng ta gặp mặt thông gia đấy, họ cũng đang ở Đà Lạt. Con tính thế nào thì tính đi chứ mẹ chẳng thích họ chút nào cả, nhất là con Thư ấy, bố con với mẹ cả thật là áp đặt người khác quá đáng" bà ta thút thít nói. Cậu là con trai của mẹ cả, tức là mẹ ruột cậu. Ba cậu có hai bà vợ, mẹ cả- mẹ cậu là một người đàn bà hiền từ, nhưng sâu trong con người bà có gì đó rất đáng sợ và khó hiểu. Còn mẹ hai xuất thân không phải là con nhà gia giáo như mẹ cả nên có phần phóng khoáng, dễ gần và thân thiện hơn, đặc biệt bà rất ghét những tiểu thư nhà giàu đỏng đảnh nên khi biết Thư là hôn thê của cậu thì khóc ròng mấy ngày liền, nhưng cậu không thể để mẹ hai biết chuyện con Mi được vì bà có cái miệng không giỏi giữ bí mật cho lắm.
" Con...con cũng không muốn đi đâu, mẹ hai tính giùm con đi" cậu giả mặt ngây thơ.
" Sao con giống mẹ thế nhỉ, để mẹ coi coi...À,..." bà thì thầm gì đó vào tai cậu, cậu cũng thật là hâm mộ đầu óc lúc sáng lúc tối của mẹ hai, nhưng kế hoạch lần này quả thật rất tài tình.
" Cứ thế nhé"
" Vâng"
Mẹ hai vừa đi khỏi, cậu đã quay qua nhìn tủ quần áo, mặt chùn xuống
" Mi ơi, chờ tao chút nữa nhé, tao đi rồi sẽ quay lại ngay, ày ra ngoài lúc này là quá nguy hiểm, chờ tao nhé, nhất định tao sẽ quay lại..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận