Cậu vừa bước xuống chiếc xe Lamborghini màu đen quý phái trong cái nhìn ngưỡng mộ của mấy đứa bạn xung quanh thì thấy con Mi đang chạy tung tăng vào trường, cậu chậc một tiếng, cái con bé này lúc nào cũng yêu đời được.
" Mi" cậu gọi nó
Nghe thấy giọng nói thân quen, nó quay lại
" Anh Ca ?"
" Mày đi đâu đó?"
" Dạ, em...em đi học" nó nhìn cậu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
" Mày quên rồi hả? Hôm nay nhà trưởng tổ chức đi công viên nước chơi mà, hôm qua không phải cô giáo đã dặn rồi sao?" Cậu hấp tấp làm nó cũng cuống lên, không biết phải làm gì cả, nó lắp bắp
" Ơ, em...em không nhớ gì hết"
" Bởi, tao nói mày đúng là có đầu óc của heo mà, mau lên xe, tao chở đi" cậu hối thúc
" Nhưng..."
" Nhưng gì nữa? Mày muốn lớp mình bị trừ điểm hết hả" Chưa để nó kịp trả lời, cậu đã kéo nhỏ vào xe, đóng sập cửa lại, khoái chí cười hứng khởi, không ngờ mình lại đóng đạt đến thế, để con bé tội nghiệp ngẩn tò te, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đi được nửa đường, như phát hiện ra điều gì đó, nó quay mặt qua nhìn cậu, nghiêm trang hỏi
" Ủa anh Ca, sao anh biết em quên mà qua đón ?" Trời đất, cái con bé này, mọi hôm ngu ngu ngơ ngơ, mà sao hôm nay bỗng nhiên thông minh đột xuất thế, cũng may mà đầu óc của cậu cao siêu hơn nó
" Ừm, thì tại...tại tao biết mày hay quên, nên trên đường đi, sẵn ghé qua trường xem luôn, mày thấy tao thương mày không?"
" Ừm, đúng rồi ha, vậy mà em không nghĩ ra" nó gật gật đầu, như đã hiểu ra được điều gì đó.
" Vậy là bây giờ cô giáo với mấy bạn đang chờ mình ở công viên nước phải không anh Ca?"
" Ờ, ừm" cậu ậm ừ, sao hôm nay bỗng nhiên trở nên sáng suốt ra thế không biết.
Mi đang ngồi, bỗng cậu quay qua, dựa đầu vào vai nó, nói
" Tao phải dậy sớm đón mày nên buồn ngủ"
Con bé ngây thơ, tưởng tại mình nên cậu mất ngủ thiệt, mới cố gắng ngồi thật im lặng, để cậu ngủ được ngon giấc. Ở kế bên, có người lừa được người ta, cười tủm tỉm, mặt hơi ửng hồng, nhắm mắt lại lặng thinh hưởng thụ
Công viên nước hôm nay là ngày thường nên cũng không đông người lắm, nó hứng chí, chạy lung ta lung tung khắp nơi, hết đòi cậu chơi xe ngựa, xích đu lại đến những trò chơi cảm giác mạnh như tàu lượn siêu tốc, mười tám tầng địa ngục. Có đứa chơi xong, sợ đến suýt té đái, cứ tưởng mình bảo vệ người ta, ai dè người ta bảo vệ ngược lại mình, còn có đứa chơi xong, vẫn vô tư tung ta tung tăng, đòi người ta cho chơi tiếp. Chơi một hồi mệt, nó với cậu ngồi xuống nghỉ, xong mới nhận ra sự bất thường
" Anh Ca ơi, tiêu rồi, nãy giờ tụi mình cứ lo chơi, không biết cô giáo và các bạn ở đâu nữa" nó nhìn ngó khắp nơi, sợ sệt.
Có người bị nhắc trúng tim đen, giật nảy mình, đành bạo biện
" Còn chờ mày nhắc thì ăn cháo à, nãy tao gọi cho cô rồi, cô nói mấy bạn chơi xong, chờ tụi mình lâu quá nên về trước, có gì lát tao với mày về sau cũng được" Sự đời có cô giáo nào nhận giữ con người ta mà vì chờ lâu để cho chúng nó về sau bao giờ, vậy mà có đứa ngây thơ, tưởng thiệt, nghỉ ngơi ăn trưa xong, lại đòi đi chơi tiếp
Có cô giáo trẻ, thấy hai đứa học trò thân yêu nghỉ học, lo lắng, gọi điện cho phụ huynh hỏi thăm tình hình, mới phát hiện ra sự thật, hai gia đình và nhà trường, sợ hãi, sốt ruột, chạy đi tìm kiếm khắp nơi, báo công an, thuê thám tử chuyên nghiệp, nhưng vẫn không tìm thấy gì.....
Hai đứa trẻ, sau khi chơi bời một ngày mệt rã rời ở công viên nước, rốt cục cũng chịu lết xác về trường, vừa đi vừa trò chuyện tíu tít
" Anh Ca thấy em hay không, ném trúng ba trái liên tiếp, còn được người ta tặng đồ chơi nữa" nó niềm nở khoe chiến tích
Có người chột dạ, ném năm trái, chẳng trúng trái nào, xấu hổ
" Tại tao nhường mày thôi, chứ tao mà ném, người ta chẳng còn đồ chơi mà tặng mày"
" Xí" con bé trề môi
Trên xe, có hai đứa nhỏ, một đứa thọt cù lét, một đứa cười cười khóc khóc liên tục, luôn miệng xin tha, rồi một đứa lừa được người ta thơm vào má một cái, mặt đỏ ửng, sướng chảy cả nước dãi.
Xe đỗ xịch ngay trước cổng trường, chúng vui vẻ bước ra khỏi xe, trả tiền cho chú tắc- xi, rồi nắm tay nhau chạy lên lớp
Giữa ngôi trường mầm non rộng lớn, có khoảng chục người lớn giận dữ và hai đứa nhỏ, một đứa ngây thơ, vui vẻ, luôn miệng khoe chiến tích, đứa còn lại mặt sầm xuống, lo sợ, không biết phải làm gì....