Gone Girl - Cô Gái Mất Tích

Tám tuần sau ngày trở về

Không có ai bắt giữ tôi. Cảnh sát đã ngừng thẩm vấn. Tôi cảm thấy bình an. Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ còn cảm thấy bình an hơn thế.

Tôi cảm thấy dễ chịu đến mức này: Hôm qua, tôi xuống dưới nhà để làm bữa sáng, và chiếc lọ đựng bãi nôn của tôi đang ở trên kệ bếp, trống trơn. Nick - tên kẻ cắp ấy - đã loại bỏ lợi thế nhỏ bé đó của tôi. Tôi nháy một bên mắt, rồi vứt chiếc lọ đi.

Giờ nó chẳng còn quan trọng nữa.

Những điều tốt đẹp đang diễn ra.

Tôi có một hợp đồng viết sách: Tôi chính thức nắm quyền chi phối câu chuyện của chúng tôi. Điều đó giống như mình là một biểu tượng tuyệt vời vậy. Dù sao đi nữa, chẳng phải mọi cuộc hôn nhân đều như thế hay sao? Chỉ là một trò chơi dông dài với những điều anh-ấy-nói và cô-ấy-nói? Ồ, cô ấy đang nói đấy, và cả thế giới sẽ lắng nghe, còn Nick sẽ phải mỉm cười và đồng tình. Tôi sẽ viết về anh ta theo cách mà tôi muốn: lãng mạn, sâu sắc và vô cùng hối hận - về những chiếc thẻ tín dụng, về những lần mua sắm và về căn lều gỗ đó. Nếu tôi không thể buộc anh ta phải nói dõng dạc thành lời, thì anh ta sẽ phải nói điều đó trong cuốn sách của tôi. Sau đó anh ta sẽ cùng tôi đi du lịch, và chỉ cười rồi lại cười.

Tôi đặt tên cuốn sách đơn giản là: Tuyệt vời. Bởi nó chứa đựng những điều kỳ thú tuyệt vời, hay những bất ngờ, những điều sửng sốt. Cái tên đó đã nói lên tất cả câu chuyện của tôi, tôi nghĩ vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui