Rất nhanh chóng tái hôn, rồi lại nhanh chóng ly hôn.
Năm ngoái vừa mới kết hôn lần ba với một cô gái kém hơn chục tuổi và nhanh chóng sinh hạ đứa con trai thứ hai.
Ông nội Khang không trông mong gì vào ba của Khang nữa, một lòng muốn bồi dưỡng Khang Lạc Dương thành người kế nghiệp.
Năm nay, vừa đúng là năm thứ bốn mươi Nhà máy ô tô Hồng Tinh thành lập, trong thời gian đó cũng coi như đã mang lại phúc lợi cho hơn một nghìn công nhân viên chức trong nhà máy.
Ở khu dân cư Hồng Tinh, ông nội Khang đi đến đâu cũng được mọi người kính trọng gọi một tiếng "Trưởng xưởng Khang.
"
Nhưng bốn mươi năm này để lại cho Sầm Yến Yến chỉ là một gia đình tan vỡ.
Sầm Yến Yến suốt dọc đường đều im lặng, một nửa là ngượng ngùng, một nửa là bực bội.
Ngượng ngùng là vì Tân Nguyên, bực bội là vì sắp gặp mẹ Sầm.
Tân Nguyên thong thả đi theo sau cô, thấy bước chân Sầm Yến Yến hơi nặng nề, đoán được nguyên nhân, cũng không hỏi nhiều nhưng lại có chút tò mò về chuyện xảy ra vào buổi chiều.
Thấy sắp đến tiệm mạt chược sau khi rẽ một góc nữa, Tân Nguyên bước nhanh hai bước, kéo Sầm Yến Yến lại.
"Làm gì vậy?" Sầm Yến Yến nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, không còn kiên nhẫn với Tân Nguyên như trước.
"Sao cậu lại xem cùng bọn tôi?" Tân Nguyên hỏi, nhìn cô bằng ánh mắt đầy dò xét.
"Cái gì?" Sầm Yến Yến giả vờ ngây thơ.
"Buổi chiều.
" Tân Nguyên nói ngắn gọn, khiến cô không thể trốn tránh.
"Tôi còn chẳng biết cậu ở đó cơ mà?" Sầm Yến Yến mặc dù cứng miệng với Tân Nguyên nhưng vẫn có chút sợ hãi.
Khi cô và Khang Lạc Dương gây họa thì không bao giờ dám rủ Tân Nguyên đi cùng.
Tân Nguyên nắm chặt cánh tay cô hơn.
Ý là, ban đầu cô chỉ muốn xem cùng Khang Lạc Dương?
Sầm Yến Yến đau đớn rụt tay lại, thấy cậu ta có vẻ hơi tức giận, mặc dù không rõ nguyên nhân nhưng cũng không dám nói bừa.
"A Nguyên, buông tay! Đau! "
"Tại sao cậu lại đột nhiên muốn xem cùng Lạc Dương?" Tân Nguyên lại hỏi.
Trong ánh mắt cậu ta đầy vẻ khó hiểu, nghi ngờ, lại có chút thất vọng và tức giận.