Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Bạch Ân cảm thấy mấy hôm nay thực không vừa ý.

Một thằng con không nghe lời, mấy cấp dưới ngốc thái quá, còn có đống giấy tờ không bao giờ ký hết. Điều này khiến cảm xúc của ông luôn ở trong trạng thái nóng nảy.

Giờ ông vô cùng nhớ người duy nhất luôn khiến mình cảm thấy thoải mái – Trịnh Hòa, tiếc rằng cậu không ở bên cạnh ông lúc này.

“Bạch tiên sinh, ngài đang làm gì thế?” giọng nói của Trịnh Hòa vang lên từ điện thoại.

Mỗi ngày hai người phải có 2-3 cú điện thoại như thế, đều là Trịnh Hòa chủ động gọi tới. Bạch Ân không giỏi dùng di động, nhưng rất giỏi trong việc phá giải mật mã trên di động của cậu.

“Tôi đang làm việc, em thì sao?” Bạch Ân đáp rất ngắn gọn, nhưng Tang Bắc đang đứng bên cạnh ông đột nhiên thấy cái người đang tỏa ra tín hiệu ‘dám tới gần – giết không tha’ đó bỗng nhiên lại dịu đi nhiều.

“Em đang quay phim nha, ừm, đúng hơn là đang trong lúc nghỉ ngơi, chừng hơn 1 tiếng nữa quay tiếp, chiều còn hai cảnh. Chỗ này đã có tuyết rơi rồi, lạnh lắm, ở bến đò còn đóng băng, đạo diễn nói, sẽ sắp xếp thời gian để qua đó quay, có một cảnh của em.”

“Trời lạnh thế, sao còn chạy ngoại cảnh? Lạnh.” Chính Bạch Ân cũng không nhận ra sự lo lắng trong lời nói của mình.

Nhưng Trịnh Hòa nhận ra, cậu mỉm cười, nói sang chuyện khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui