………
- … à thì _ Nó khó xử, gãi gãi_ Sao không ai nói gì hết vậy?
Dù sao cũng tận 6 con người ngồi đây cơ đấy.
- Nói gì nào?_ Anh cười_ Anh nghĩ các em nên đưa ý tưởng thì hơn.
- Đúng thế_ Thanh Duy tự nhiên nằm trên giường nó_ Dù sao anh đây cũng chỉ giúp chứ không có nghĩa vụ làm.
- Vậy cảm phiền anh rời khỏi giường em -_-
- Không phiền không phiền.
Nó cứ nghĩ sẽ sôi nổi lắm.
À, đúng hơn là sẽ rất sôi nổi, nhưng có lẽ do Bích Lan nên …
Haiz …
Nói thì bỏ qua, nhưng đâu dễ mà làm ngơ được cơ chứ.
Nó thấy Bích Lan cũng chẳng có biểu hiện gì quá đáng, nên nó ra hiệu bằng mắt với hai đứa kia.
Tụi nó chỉ thở dài.
- Rồi, bắt tay vào lên ý tưởng thôi.
- Tao nghĩ … nếu mà …
Cuối cùng cung có thể bớt căng thẳng đi một chút.
Chúng nó tự phân công cho nhau thôi.
Nó đã nhờ Thanh Duy thiết kế tập san rồi, phần tài liệu sẽ do Bích Lan chuẩn bị, ảnh thì là Hồng Phong với Gia Linh, còn nó phụ trách viết lời ngỏ.
Còn anh … hehehehe
- Hehehehe
Nó nhìn anh cười mờ ám.
- Sao nào?
Ah cười đểu đểu.
- Đâu có gì đâu.
- Bạn đừng nhìn mình bằng cái mắt đó chứ >.