Rosé hận chết đám người này.
“Chị đã xem qua tác phẩm của em rồi, rất thú vị, Park tiểu thư làm người quá khiêm tốn rồi.”
Thật lòng nàng rất muốn hỏi một câu rằng, tác phẩm của nàng còn chưa được quay chiếu lần nào, chị ta xem được ở đâu chứ?
Tác phẩm duy nhất mà nàng đăng tải lên mạng chính là 18+ lấy nguyên mẫu từ nàng và Lisa viết ra. Hơn nữa đã lâu lắm rồi nàng chưa đăng chương mới.
Jisoo rảo bước đi về phía bàn của nàng, giọng nói lạnh nhạt vang lên giữa hoàn cảnh ầm ĩ xung quang có hơi lạc quẻ, tức thì làm cho mọi người yên tĩnh đôi chút: “Ngồi cùng nhau đi, sao lại chia thành hai phe vậy chứ.”
Khi chị nói những lời này mục đích đã quá rõ ràng, đến mức nàng cũng cảm thấy lúng túng.
Theo bản năng ngó sang Lisa, phát hiện cô cũng đang nhìn mình mỉm cười như châm chọc.
Nàng thật oan ức mà.
Sau khi cả đám người yên vị vào bàn, có người đề nghị chơi trò truyền giấy bằng miệng, vừa nói dứt câu đã có vài người nôn nóng đòi đổi chỗ tỏ vẻ không muốn ngồi cạnh người cùng giới.
Ngồi cạnh cô là một chị gái có dáng người bốc lửa, cô ta quay đầu sang nhìn cô còn tặng kèm một nụ cười hết sức mập mờ.
“Cục cưng, em đổi chỗ với chị.”
“… Em xác định?”
Suy tư một lúc như đang nghĩ đến việc gì đó, cô đứng lên với tâm trạng hết sức phức tạp định đổi chỗ với nàng.
Chị nhíu mày: “Càn quấy.”
“Trò chơi này không chơi được nữa, chúng ta nữ nhiều nam ít.” Thấy cả đám người đùn tới đẩy lui, chen chúc với nhau trên ghế nên có người lên tiếng.
Người đề nghị chơi trò này thấy cũng có lý vì vậy đành phải từ bỏ.
Sau đó ba người mà cha già nàng nhìn trúng dường như đã thương lượng xong, bọn họ thay phiên nhau ra trận làm quen với nàng.
Rõ ràng là nàng đã công khai cho họ biết mối quan hệ giữa nàng và Lisa rồi, nhưng dường như bọn họ không quá để tâm tới.
Nàng sức cùng lực kiệt đối phó với bọn họ. Thật ra nàng cũng khó xử lắm dù sao thì cô cũng không phải thực sự là bạn gái của nàng, giữa hai người chỉ có hợp đồng bao nuôi không thể để lộ ra ngoài, lấy cô ra làm bia đỡ đạn cũng có chút không công bằng với cô.
Nàng chỉ có thể tùy tiện qua loa vài câu, đuổi mấy người này đi.
Nét mặt của cô từ đầu tới cuối vẫn luôn nhàn nhạt, ngay cả khi nhìn thấy nàng uống rượu cũng không có phản ứng gì.
Rosé cũng chẳng biết được rốt cuộc là cô đang giận hay không nữa.
Bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, từ xa, nàng đã nhìn thấy hai người phụ nữ đang đứng nói chuyện với nhau, dưới ngọn đèn tường ngoài hành lang bóng của họ in dài xuống đất. Chắc là do đã có men say trong người nên nàng chẳng thể nhìn rõ mặt của hai người, chỉ có thể phán đoán một cách mơ hồ dựa vào dáng người của bọn họ —— là Lisa và cả Jisoo.
Nàng vịn tường đi từ từ về phía đó, dưới chân được trải thảm lông dê rất dày vì vậy giày cao gót chẳng thể phát ra âm thanh.
“Thấy những người đó chưa? Từ luật sư đến giáo sư đại học rồi con gái cưng của giám đốc sở giao thông vận tải thành phố. Ngay cả tao còn không được thì dựa vào đâu mày có thể?”
Cô bật cười, khẽ gật đầu nhưng chẳng đáp lời chị.
“Huống hồ, người mà cô ấy thích…”
“Trước khác, nay khác giám đốc Kim à.”
Cách đó không xa nàng đang đi về phía bọn họ, dáng vẻ chậm chạp ngốc nghếch, trước giờ vẫn luôn như vậy uống tầm ba ly là nàng đã ngà ngà say rồi.
Nàng bước đi liêu xiêu ngã trái ngã phải, lúc gần đến chỗ bọn họ còn bị trẹo chân một cái, cô nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, cô nhíu mày nhìn xem cổ chân của nàng: “Không sao chứ?”
“Không có gì, chuyện thường xảy ra ấy mà. Các chị đang nói gì đó? Hai người mà cũng có chuyện để nói sao?”
“Đang nói về em.”
Nàng bày ra vẻ mặt “Em biết mà”: “Các chị chẳng cần phải tranh giành làm gì, lòng em đã có chó rồi.”
“Ồ? Là ai vậy?”
“Mắc gì phải nói cho chị biết?”
“Cũng đã trễ rồi, tôi dẫn cô ấy về nhà trước đây tạm biệt giám đốc Kim.”
Cô dùng từ “Dẫn”, chứ không phải là đưa.
Sắc mặt của Jisoo vô cùng khó coi.
C ngáp ngắn ngáp dài ngồi chờ trong xe bảo mẫu, vừa thấy bóng dáng của hai người thì vội vàng đẩy cửa bước xuống xe: “Uống rượu hả?”
Cô nhét cái người mềm oặt trong lòng vào ghế sau, tự mình cũng đi theo ngồi xuống cạnh nàng, cô tựa lưng vào ghế thở hổn hển: “Cô ấy say, tôi uống không nhiều.”
“Giờ về đâu? Khách sạn hay là…”
“Đưa cô ấy về nhà, nhìn bộ dạng này chắc là ngay mai cũng chẳng dậy nổi đâu.”
Chiếc xe lao nhanh một đường về nhà, mất tầm 30 phút là tới, lúc xuống xe Rosé ngoan ngoãn như một em bé mặc cô làm gì thì làm, bảo nàng nhấc chân thì nàng nhấc chân, bảo đứng yên nàng sẽ đứng yên.
Hôm nay nàng mặc váy ngắn bó sát, khi nãy ngồi trong xe váy đã bị rút lên tới bắp đùi nhìn có chút bất nhã, cô lạnh lùng kéo váy xuống giúp nàng.
Nàng chớp mắt vô tội nhìn cô.
Xách người về đến nhà, cô xoay người thay dép đi trong nhà, vừa quay lại thì phát hiện ra nàng đã cởi áo xong còn đang tiếp tục cởi áo ngực.
Dù sao thì lát nữa cũng phải cởi. Cô khoanh tay đứng ngay trước cửa yên lặng nhìn một màn cảnh đẹp ý vui trước mắt.
Nàng thành thạo cởi sạch mình chỉ chừa lại mỗi cái quần lót bé tí teo, cởi xong thì nét mặt nàng dại ra, đứng tại chỗ ngẩn ngơ.
“Lên lầu tắm rửa đi, em tự tắm được không?”
“Không thành vấn đề.”
Cô vẫn không yên tâm, đứng chờ bên ngoài phòng tắm một lát.
Kết quả tắm chưa tới 1 phút nàng đã để cả người ướt nhẹp chạy ra lao vào ôm lấy cánh tay của cô.
Khổ sở nhất là nàng vẫn còn mặc cái quần lót bé xíu màu hồng nhạt trên người, bị nước xối ướt lớp vải mỏng manh dán sát vào hai cánh mông, phơi bày ra rãnh mông sâu hun hút.
Cô nhìn hai con thỏ trắng nũng nịu đong đưa phía trước của nàng, khi nàng áp sát vào người cô chúng nó còn chen chúc lẫn nhau, như có như không cọ vào cánh tay cô. Hơi thở của cô lúc này có hơi dồn dập, khàn giọng hỏi: “Em cố ý hả?”
“Nước lạnh lắm, em không muốn tắm đâu.”
Lisa chạm vào bả vai của nàng, da thịt lạnh lẽo, từng giọt nước dính vào tóc cũng lạnh nốt, cô chỉ có thể bất đắc dĩ bước vào nhà tắm chỉnh nước ấm cho nàng
Trước khi ra ngoài cô lại nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới rồi nhíu mày bảo: “Cởi quần lót ra rồi hãy tắm.”
“Ồ.”
Sấy tóc giúp nàng xong đã gần 1 giờ sáng. Cô đắp chăn cho nàng, cô cũng tắm sơ qua, lúc chuẩn bị lên giường nằm cạnh nàng thì bất ngờ nàng ngồi bật dậy bật đèn ngủ sáng lên: “ Sao chị trở lại đây?”
“?”
“Không phải chị đang ngủ ở khách sạn sao?”
“Khi nãy chúng ta mới rời khỏi Van club, em không nhớ à?”
“Ồ.”
Cô dịch gối, cơ thể đã mệt mỏi đến cực điểm, đang định ngủ thì…
“Chị quay về lấy gối ngủ hả?”
“…”
⭐