Nàng biết cô đang áy náy, dịch mông sang ngồi cạnh cô: “Hơn nữa nếu chị bị thương em sẽ đau lòng còn hơn là em bị nữa. Thật sự là em rất là yêu chị nha.”
Những lời như vậy nàng đã nói qua rất nhiều lần rồi, chỉ là lúc này nghe thấy lại làm lay động lòng người hơn bao giờ hết.
Khóe miệng của Lisa không chịu sự khống chế mà nhếch lên, ngay cả ánh mắt cũng cong cong như vầng trăng khuyết.
“Chị cười đẹp quá hà, em muốn hôn chị có được không?”
Cô quay đầu sang định hạ môi xuống thì nàng lại rụt cổ lùi về sau né tránh.
“?”
“Em muốn hôn lỗ tai của chị.”
Cấu tạo vành tai của cô rất đẹp, trắng nõn sạch sẽ, nàng rất muốn biết có phải khi hôn xuống nó sẽ lập tức chuyển sang màu hồng hay không.
Nhưng không biết có phải là do cô quá nhạy cảm hay không mà mỗi lần nàng có ý muốn thử cô đều ngăn không cho nàng đụng vào tai.
Nàng thấy rõ trong ánh mắt của cô có sự giãy giụa, cuối cùng cô nhắm mắt lại như chấp nhận số phận.
“Cục cưng ơi, bây giờ chị đúng là siêu đáng yêu luôn á.”
“Đừng có nói chuyện với chỗ đó.”
“Ừ, vậy em không nói nữa.”
“…”
“Wao, còn chưa đụng vào nó đã đỏ lên rồi, hồng hồng thật là muốn liếm một cái.”
Nàng dò đầu lưỡi ra cẩn thận liếm nhẹ lên vành tai, bờ vai của cô run lên, sống lưng cứng đờ. Phản ứng này đúng là quá thú vị rồi, Rosé không nhịn được ngậm lấy rồi nhẹ nhàng cắn một cái, vừa non lại mềm, sau đó lại được đằng chân lân đằng đầu, trượt đầu lưỡi ướt át vào hốc tai của cô.
Lần này bất ngờ cô thở gấp một tiếng, đột nhiên đẩy nàng ra.
Cô trừng mắt nhìn nàng, chóp mũi ửng đỏ, trong ánh mắt như lấp lánh nước.
“Cục cưng à chị cứng rồi, lỗ tai là điểm G của chị hả?”
“…”
“Em còn chưa hôn đủ mà, để em hôn nốt bên còn lại đã.”
“…Không được.”
“Haha lần này em sẽ không quá đáng đâu mà.”
“…”
“Hơn nữa thật ra chị cũng thấy sướng mà đúng không, phía dưới lập tức ngóc đầu dậy rồi kìa.”
“Câm miệng.”
“Em trả thêm tiền cho chị được không? 1 triệu? Hay 3 triệu?”
“…”
Bầu không khí giữa hai người đang vô cùng ngọt ngào thì Jisoo gọi điện tới, nói rằng chị đã tới.
“Cục cưng à, em phải về nhà.”
Lisa nhìn nàng cầm túi xách bước ra khỏi phòng nghỉ, ánh mắt tối sẫm lại.
Đạo diễn I đang xin lỗi Jisoo, giá treo đèn bị lỏng rơi xuống đất suýt chút nữa gây thương tích cho người khác, đặc biệt người bị thương này còn chính là hòn ngọc quý của Park gia. Đạo diễn I toát hết mồ hôi hột, đám người của tổ đạo cụ ai cũng giật mình kinh sợ.
“Jisoo.”
“Bị thương ở đâu?”
“Không đụng trúng em. Chúng ta về nhà ăn cơm trước đi, ba còn đang đợi.”
Dù nàng đã nói như vậy nhưng ánh mắt của chị vẫn khẩn trương dán chặt vào cơ thể nàng nhìn một lượt từ trên xuống dưới.
“Giám đốc Kim yên tâm, sau sự việc lần này chúng tôi nhất định sẽ chú trọng việc kiểm tra an toàn cho mọi người trong đoàn làm phim.” Phó đạo diễn vội vàng đứng ra đảm bảo.
Trước khi đi, chị lạnh lùng nhìn lướt qua Lisa.
----------
Trên bàn cơm, ba Park lại tiếp tục lải nhải việc nhà với nàng và chị, phòng ăn to như vậy chỉ có ba người cùng nhau ngồi nhưng không hề có cảm giác quạnh quẽ.
Cha con hai người đã lâu không có thời gian yên tĩnh nói chuyện riêng tư với nhau như vầy, nàng lột vỏ tôm xong thì đẩy mâm đồ ăn đến trước mặt ba Park, miệng thì luôn mồm ừ iệc hùa theo lời ông nói.
“Nghe Jisoo nói đã sắp xếp cho con gặp mặt chúng nó, thế nào? Có ai vừa ý con không?”
“Ba à con muốn được tự do yêu đương.”
“Các con vẫn được tự do mà. Ba cũng chỉ là người làm mai thôi, đoạn phía sau các con qua lại ra sao ba đâu có hỏi tới.”
“Tất cả đều không hợp mắt con.”
“Ồ? Vậy chứ phải như nào thì mới hợp mắt con đây? Mấy cô gái đó ba đều chọn theo tiêu chuẩn của mấy nữ minh tinh cho con đó.”
“Bình thường là được. Ít nhất không thể xấu hơn con, phải suy nghĩ cho gen của đứa nhỏ sau này nữa.”
Nàng vừa nói dứt câu thì biểu tình trên mặt ba Park và cả Jisoo đều có chút vi diệu.
“Tiêu chuẩn của con cũng chẳng thấp tý nào.”
Đang nói thì đột nhiên ông chuyển đề tài: “Con nói thật cho ba biết đi, có phải con đã có bạn gái rồi không?”
“… Cũng không hẳn.”
“? Cái gì gọi là cũng không hẳn.”
Ông nhìn về phía chị, ý bảo chị giải thích một chút.
Nàng toát hết mồ hôi hột, sợ chị làm lộ ra chuyện bao nuôi.
“Ba, con cũng không rõ lắm.”
Ăn cơm xong, Rosé đi bộ tiêu thực trong sân với ba Park một lát, trùng hợp là thư ký N đến báo cáo công việc, vì vậy ba Park ngồi chơi cờ với ông ấy.
Chạng vạng tối, ánh chiều tà vẫn chưa tan hết, gió mát mang theo một chút hơi lạnh kéo tới. Nàng đi về phía bồn hoa cao, chị nhắm mắt đi theo phía sau nàng, đột nhiên chị nhớ tới ngày đó.
Ngày đó, là lần cuối cùng nàng nói với chị rằng muốn bọn họ ở bên nhau.
Chị cũng không ngờ đó sẽ là lần cuối, nàng đã từng thất vọng rất nhiều lần, nhưng mỗi một lần như vậy chỉ cần chị thoáng bày ra một chút hảo cảm, ngay lập tức nàng sẽ nhen nhóm hi vọng, tiếp tục đeo bám lấy chị.
Chỉ là lần sau sẽ càng cẩn thận hơn lần trước, sẽ càng do dự hơn, sau những lần bị cự tuyệt cũng sẽ càng khổ sở hơn.
Chị còn nhớ rất rõ những gì mình nói lúc đó.
“Chị không thích cô ta nhưng chị cũng không thích em.”
⭐