Chompu cả ngày hôm qua nghe tin Engfa nghỉ phép bỗng dưng thành nghỉ việc thì không ngừng cau mày lo lắng
Điện thoại cho Engfa mãi không thấy bắt máy, dẫu biết tính tình Engfa mỗi khi bản thân gặp khó khăn tuyệt đối không muốn nghe ai ủi hoặc ai hỏi han dễ bị tủi thân, tự ái cao nhưng cô vẫn kiên trì gọi
Cho đến chiều tan làm nán lại đợi Giám đốc Marketing-Tina hỏi cho ra lẽ thì mới há hốc mồm không tin được những gì mình nghe...
Đó là Engfa lên làm thư ký cho Tân giám đốc chứ không phải đuổi việc!
Sau đó, vừa vui vì nhẹ nhõm khi Engfa không bị thất nghiệp không có tiền nuôi con vừa sốt ruột vì giác quan của một người con gái mách bảo rằng Tân giám đốc chắc chắn có tình ý gì với Engfa rồi...
Xem ra phải nhanh chóng đẩy tiến độ gần gũi càng hơn với Engfa và lấy lòng nhóc con Daeng mới được!
Nghĩ là làm, Chompu sáng hôm sau đã có dụng ý dậy sớm đến nhà Engfa tìm gặp, bấm chuông mãi đến lần ba thì thấy nhóc con nhà Engfa mặt say ke mở cửa
"Daeng!
Mama con đâu?"
Chompu cuối người xoa đầu thằng bé hỏi
"Dạ?
Eng...Eng không có nhà!"
Daeng dứt lời ngáp một cái
"Mới sáng sớm đã vội đi đâu được?
Con cho cô vào nhà cô làm đồ ăn sáng rồi đưa con đi học, chịu không nè?"
Chompu cau mày phỏng đoán và ngay sau đó liền tận dụng thời cơ mà xin bé con vào nhà
Chỉ tiếc, Daeng lắc đầu mím môi không có trả lời...
Chompu tiếp tục không bỏ cuộc mở miệng khuyên răn chưa kịp thốt lên lời thì thấy Engfa nói vọng ở sau lưng mình:
" Chompu, cậu đó sao?"
Quay lại liền thấy Engfa vẻ mặt hớt hãi đi lại, Chompu vội đứng thẳng lên bảo:
"Cậu đi đâu mà..."
Chưa kịp hỏi thì nghe tiếng Engfa vội vàng trấn an Daeng thì ngậm ý nuốt luôn lời mình:
" Daeng!
Eng xin lỗi con, đêm qua Eng có về đúng như lời hứa nhưng sau đó lại có chuyện đột xuất nên sáng con dậy liền không thấy... Eng xin lỗi!"
Lúc này đây, Chompu mới ngộ ra rằng là Engfa đã qua đêm không về nhà chứ không mới sáng sớm mới đi!
Engfa mà Chompu quen biết đây sao?
Là kẻ đi sớm về khuya à?
Là người coi con mình như cả thế giới mà đêm qua bỏ nó một mình sao?
Chompu chấn động một phen!
Mấp mấy môi không muốn để trong bụng mà liền hỏi:
"Cậu vì loại chuyện gì buộc phải qua đêm không về nhà?
Còn bỏ Daeng một mình?"
Chắc hẳn việc bỏ Daeng chỉ là một phần mà chín phần còn lại là chủ trọng muốn biết Engfa đã qua đêm ở đâu, với ai, làm gì???
Là Chompu ghen nhưng không có tư cách gì nên mới lấy cớ Daeng ra mà tra hỏi...
Engfa mãi lo trấn an con mình nhất thời quên mất có sự xuất hiện của Chompu ở đây, nghe hỏi cứ như trách cứ Engfa thở dài bế Daeng lên bảo:
"Được rồi, lát tớ sẽ thuật lại với cậu sau giờ thì mình cần lo cho Daeng đi học!
Cậu mau đi làm trước đi!"
Là đuổi khéo hay sao?
Tâm tình Chompu chua chát ngậm đắng nuốt cay không đáp gì xoay người rời đi...
Engfa nhìn bóng lưng ấy mà lắc đầu thầm nghĩ nhiều năm như vậy vẫn còn chịu đựng mà thầm thương trộm nhớ mình sao?
Không đáng đâu Chompu à!
Vào nhà, lúc này Daeng mới thật sự tỉnh ngủ mà sờ lấy khuôn mặt của Engfa thỏ thẻ:
"Con...con không giận Eng!"
Engfa bị lời hiểu chuyện cảm thông từ con trai mình thốt ra như một nguồn nước ấm chảy trong tim mình...
Thật ngọt ngào!
Hôn lên tóc quăn rối nùi vì mới ngủ dậy của nhóc con mình, Engfa đáp:
"Tốt!
Daeng của Eng là ngoan nhất, hiểu chuyện nhất!"
Daeng cười thật tươi khi được khen, sau đó Engfa nhanh chân nhanh tay lo cho con mình đánh rằn rửa mặt, làm bữa sáng...
Lúc bế con từ cổng chung cư đang vui vẻ cười nói bỗng có một chiếc BMW 4-series convertible mu trần bốn chỗ màu đỏ chói tấp vào lề doạ hai người suýt té bật gọng lăn ra đường...
Engfa nhanh chóng hoàn hồn, trợn mắt tức giận hét lên:
"NÈ!
CÓ BIẾT CHẠY XE KHÔNG HẢ?"
"Đương nhiên là không rồi!
Đang cần Eng thư ký đón đưa đây!"
Là Charlotte tháo kính râm sang chảnh xuống mĩm cười tươi nói
"Aaa... chị đẹp Char kìa!"
Daeng liền nhận ra nhảy đành đạch trên tay Engfa
Engfa vỗ tay lên trán bất lực
Trời ạ!
Con mình sao nó...
Nó mê gái vậy trời!
Đúng là...
Engfa hơn ai hết hiểu tức giận lôi co với cái người này không có kết cục tốt liền nén xuống, nhanh mắt đảo đi làm ngơ bế con trai vặn vận tốc điền kinh mà vội chạy đi xem như không quen biết gì Charlotte
Thấy bị quăng bơ, Charlotte liền nổi trận lôi đình mà quăng cái mắt kính râm đắt tiền của mình không tiếc chi mà thẳng vào lưng Engfa đang chuồn đi mà hét lên:
"NÈ ENGFA WAHARA ĐỊNH QUẤT NGỰA TRUY PHONG SAO?"
Engfa lập tức thắng lại, chân không thể nhấc lên nổi mà trốn chạy...
Cả thân nhũn ra, mặt đỏ rần rần nóng hổi...
Bồi hồi nhớ lại...chuyện đêm qua...
Charlotte ngược lại không nổi giận mà phì cười, đi lại đưa tay vuốt ve khuôn mặt giận dữ của Engfa bảo:
"Mấy người có quyền gì ngắn cấm tôi?"
Engfa chính thức cạn ngôn câm nín!
"Im lặng là sao?"
Charlotte tiếp tục khiêu khích ôm lấy thắt lưng Engfa vòng một cạ vào người trong khi Engfa thân trên chỉ mỗi áo bra...
Áo giặt chưa khô!
Engfa cắn môi nhắm mắt lại...
Đấu tranh giữa lý trí và dục vọng không đáng nảy sinh của mình đối với cấp trên!
Cuối cùng, không nhịn được mà ôm lấy mặt Charlotte hôn xuống, môi lưỡi như bị bỏ đói mà thèm khát...
Làm Charlotte đứng không vững ngã ra phía sau lập tức Engfa thân đè lên nàng, môi lưỡi vẫn dây dưa...
"Ưm~"
Bỗng Charlotte nhịn không được thốt lên khi Engfa tấn công khoang miệng làm ngạt thở
Engfa sực tỉnh, dứt môi trợn tròng nhìn nàng...
Không tin những gì mình vừa làm!
Charlotte nhếch môi cười, hai tay câu cổ Engfa mặt phóng đãng nói:
"Thì ra là muốn làm tình xác nhận mối quan hệ để có quyền cắm đoán sao?"
Engfa nuốt nước miếng mình xuống, nhìn môi nàng đang mấp mấy nói bị mình phủ một lớp nước bọt và chút sưng ửng đỏ như thoa son gió...
Hít một hơi thật sau thở ra vẫn không đáp gì hai tay đang chống dời tay xuống muốn cởi áo nàng ra...
Charlotte đương nhiên hiểu, nhất nhẹ người chiếc áo óng bị Engfa tuột xuống thắt lưng...
Engfa đê mê nhìn nàng...
Rút đầu nơi hổm cổ mà hôn lên...
Tay theo bản năng bao trọn vòng một của nàng xoa nắn...
"Ah...nhẹ thôi~"
Charlotte hai tay luồn vào tóc Engfa ngưỡng cổ thốt ra
"Ah~
Đừng có...ứm cắn chỗ đó!"
Engfa hết hôn rối cắn dọc xương quai xanh của nàng
Lúc này, Engfa di chuyển xuống dưới eo nàng sờ soạng...
Engfa rùng mình một cái thôi nhớ lại, mà nhanh chóng quay lại phía xe nàng mà cầu xin:
"Đừng làm loạn nữa!
Để tôi đưa con tôi đi học cho xong, tôi sẽ lập tức gặp chị nói rõ có được không?"
Charlotte nhếch môi cười đưa tay nựng má Daeng mà đáp:
"Đương nhiên được!"
Engfa thở phào nhẹ nhỏm, liền bế Daeng đi thì lại bị nàng réo:
"Lên đi!
Tôi muốn đưa Daeng đẹp trai đi học!"
"Yeahhhh, được đi xe chị ưm~"
Daeng nghe phấn khích cực độ mà hoan hô lại chị Engfa bịt miệng trừng mắt
Sau đó, ngoan ngoãn leo lên xe...
( Mọi người ơi, mọi người thích Daeng gọi Engfa là Eng hay là Fa để mình sửa lại ạ )