"Chị rốt cuộc là đang muốn cái gì?"
Engfa ảo não tay đỡ đâu tựa cửa xe nói
Charlotte nhàn nhã nhai kẹo cao su vừa đáp:
"Không phải em là người rõ nhất sao?"
Engfa phát hoả với cái thái độ nói chuyện hời hợt nhai kẹo cao su khinh khi người khác xem vấn đề người khác đang nói là không nghiêm là giỡn chơi???
Đập mạnh tay mình vào vô lăng xe nàng, Engfa quay sang chau mày mắt đỏ tức giận nghiến răng nói:
"Là muốn tôi thất nghiệp đá đổ chén cơm của tôi hay là chỉ mới dạo đầu đã bị mang danh "quất ngựa truy phong"?
Chị là đang muốn cái nào?"
Charlotte không ngờ đến Engfa sẽ cuồng phong mà phẫn nộ như vậy có chút sợ nhưng vẫn cố tỏ vẻ như không mà đáp:
"Nè...nè!
Xe này của tôi...phiên bản giới hạn đó đừng có mà làm hư hại!"
Engfa mím chặt môi mình mà nhịn xuống sự nóng giận không đáng có kia dù gì cũng đang thất nghiệp không đủ chi trả nếu mình tiếp tục xả giận lên nó e rằng người tội nghiệp đáng thương là mình!
Engfa thở một hơi nặng nề sau đó mặt dịu hoà đôi chút mà xuống giọng nói:
"Tôi có hơi nóng giận là tôi sai...Xin lỗi!
Nhưng chị có thể làm ơn nghiêm túc một chút được không?"
"Nghiêm túc?
Tôi chỉ thật sự nghiêm túc khi...ở trên giường mà thôi!"
Engfa đúng là đem đi thi thố thách thức kiên nhẫn hay vượt qua ranh giới của sự nhịn nhục thì không nhất chắc cũng không có ai được giải nhì
"Được!
Xem như cuộc trò chuyện đến đây là kết thúc được rồi!"
Engfa cắn chặt răng nét mặt duy trì sự tĩnh lặng nhất có thể đáp lời liền tháo dây an toàn rời khỏi
"Lên làm thư ký cho tôi!"
Charlotte không chút khẩn trương níu kéo gì cả mà xăm soi móng tay của mình kiêu kì nói ra
Lập tức, Engfa khựng tay mình lại thôi đẩy cửa xe...
Nàng tiếp lời:
"Tôi không làm chuyện gì mà không có lý"
Engfa lúc này mới lên tiếng đáp quay sang nhìn nàng bằng đôi mắt kinh ngạc hỏi:
"Chị...chị nói sao?"
Charlotte trừng mắt đáp:
"Làm việc chuyên nghiệp một chút đi!
Đừng có hở ra không tin không nghe rõ mà hỏi lại!"
"Thư ký?
Thôi đi...tôi mà làm cái gì?"
Charlotte cảm thấy nực cười vô cùng khi cái con người ngay trước mắt thật sự ngốc hay làm giá lên mặt thông qua cái giọng từ chối chảnh choẹ đó???
Cho xin...Con Charlotte này dễ trên cơ lắm sao?
Trên thân ân ái thì còn nghe được chứ đừng có mà làm giá làm ơ tỏ vẻ mình trên cao!
"Nghe nói năm sau Daeng vào lớp một nên chọn một trường tiêu chuẩn quốc tế đi! Mà để được ghi danh thì chức trưởng phòng quèn kia có mơ cũng không lót đường nỗi!"
Dứt lời nàng cười khinh một cái thầm nghĩ, không chịu nhu thì tôi cương Engfa em nên biết điều đi
Im lặng là cách mà Engfa chọn ngay lúc này ngầm thừa nhận cũng như là nhận lời mời gọi kia!
"Chỉ cần biết nghe lời thì công việc mới thư ký chẳng khó khăn gì...Và..."
Charlotte tiếp tục thao thao bất tuyệt nói ra sau đó mắt bí hiểm chồm lại gần mặt Engfa
"Và...và sao nữa...!!!"
Engfa liền né ngã người tựa cửa xe mấp mấy môi hỏi
"Và tốt nhất đừng có nói dối là bận bịu này nọ trong khi muốn tránh mặt hoặc nghỉ phép kêu người khác đón tôi!"
Dứt lời, Charlotte còn tặng kèm cho Engfa một nụ cười đầy hung tợn
Cười như không là nhe răng đe doạ!
Engfa toát mồ hôi lạnh, lúc này mới tỏ tường hết mọi việc thì ra Tân giám đốc nàng bị ăn bơ nên trả đũa mình!
"Cậu nói sao?
Tất cả những gì cậu vừa nói là thật sao?"
Chompu hoảng hốt sau khi nghe Engfa thuật lại mọi việc
Thấy Chompu sốc cả thân siu vẹo, vò đầu bứt tóc thì đủ hiểu bản thân đang lâm vào chuyện dở hơi gì, đương nhiên Engfa không khai chuyện mình cùng Tân giám đốc thân mật dạo đầu, dù gì cũng chẳng hay ho gì ngược lại còn đem lại phiền phức nếu lời qua tiếng lại lọt ra ngoài hoặc đám người nhân viên rỗi hơi kia chắc chắn cả hai đều thảm hại...
Engfa thở dài nở nụ cười khá gượng ép mà đáp:
"Là thật đó!
Mình đồng ý rồi, dù sao cũng mình cũng không mất mác gì Daeng cũng sẽ tốt hơn..."
"Cậu đừng có khờ như vậy có được không?
Chưa gì đã mạnh miệng bảo bản thân không mất mác trong khi cậu cũng không hề biết rõ chị ấy thật sự muốn gì..."
Chưa hết ý khuyên răng, Engfa vội lên tiếng ngăn:
"Người như tớ có gì để lấy để lợi dụng cơ chứ..."
" Engfa à..."
"Mình hiểu cậu là đang lo cái gì!
Nhưng...mình tin "không ai tắm hai lần một dòng sông" thì mình tin bản thân sẽ không lặp lại vết xe đổ lần hai!"
Charlotte đột nhiên bị cơn đau bao tử xông đến, làm cho mặt mũi tái nhạt đổ mồ hôi khắp trán
Ráng nhịn đau nhưng có lẽ lại không thể được nữa rồi...
Cùng lúc đó, Giám đốc nhân sự Akira vừa sắp xếp cho Thư ký Kayr một chức vụ mới đến đưa báo cáo thì gõ mãi không thấy trả lời thì liều mạng đẩy vào thấy nàng nằm trên nền gạch lạnh giá kia
Liền tức tốc sốc nàng lên bế trong tay đưa đến bên sofa...
Engfa quay trở lại văn phòng theo lịch trình cùng nàng đi gặp khách hàng sau khi giải bày cùng Chompu, thấy cửa tự nhiên không đóng hé một khoảng, không nghĩ nhiều hé đầu vào...
"Ah...chịu không nỗi nữa..."
"Ah...ah đau quá, nhanh lên!"
Đó là những lời nàng thốt ra cùng tiếng thở dốc bị đặt dưới thân một người nam tấm lưng vạm vỡ trên sofa...
Engfa tai ù đi, bụng bị nhéo một trận kì quái mà tay cuộn thành nắm đấm từ bao giờ lập tức xoay người rời đi...
Một buổi tối ăn không ngon ngủ không yên...
Engfa thất thờ cầm cuốn sách mắt tuy đăm đăm vẻ tập trung đọc nhưng lại khiến Daeng nhóc con không nhịn được mà nói:
"Eng...Eng cầm ngược cuốn sách rồi..."
Engfa nhất thời bị con mình nhắc nhở thì không khỏi sượng cười cười đảo cuốn sách lại...
Daeng sau khi làm bài tập về nhà, uống một ly sữa nóng giờ thì ấm bụng ngon giấc chỉ còn Engfa gác tay lên mà lấy trần nhà làm bạn...
Rốt cuộc tâm trí mình...
Tại sao lại trở nên như vậy?
Nàng có làm sao quen ai, quan hệ với ai thế nào...Thì có liên quan gì mình?
Vậy vì sao mình lại khó chịu đến hồ đồ như vậy cơm ăn không ngon, sách đọc thì để ngược con phải nhắc???
Loại tình huống này đã nhiều năm như vậy tại sao lại trở lại cơ chứ???
Dẫu ngay từ đầu, mình đừng làm thân mà quá phận đồng nghiệp...
Đáng ra, mình phải minh mẫn cơ chứ!
Mật ngọt thì chết ruồi quả thật không sai!
Và bản thân đã nếm trãi cớ sao lần này lại tái diễn...?
Engfa...
Tuyệt đối...
Đừng...
Tuyệt đối không được yêu nàng!
Đừng sai lầm thêm nữa...