Engfa hít một hơi thật sâu thở ra, đè nén tâm tình chẳng mấy vui này, mặt nghiêm túc bảo:
"Chị thừa biết tôi thích chị, có đúng không?"
"Ừ, bữa có nghe em nói!"
Charlotte mặt thờ đáp con người không ngừng đảo bối rối
Càng hỏi, càng nói, càng nghe, càng bất lực không hiểu nỗi dù vậy Engfa vẫn muốn hỏi lý lẽ, giọng có chút kích động:
"Rốt cuộc chị hết lần này đến lần khác xen vào cuộc sống của tôi và con tôi Daeng là có ý gì?"
Charlotte bĩu môi quay đi nhìn phía hồ bơi đưa lưng về với Engfa đáp:
"Có ý gì trời!
Thì tôi... mến em thương Daeng nên giúp đỡ với cả có thêm bạn có sao đâu, em ngược lại còn lời không phải sao?"
Engfa nhìn bóng lưng nàng cùng lời lẽ xác thật kia mà không khỏi mất mác, tim bị nhéo một trận kéo môi cười khẩy chính mình...
Chỉ là bạn!
Những lời bỏ thính kia chỉ là...
Vài cử chỉ ám muội, cái hôn má, đá mắt liền hoang tưởng vẽ vời!
Tất cả cũng chỉ thương hại!
"Ok tôi hiểu rồi, cảm ơn ân huệ đó từ chị!"
Nghiến răng nói ra rồi xoay người muốn trốn chạy
Charlotte nghe xong liền xoay lại bỗng khẩn trương đến lạ sau câu nói kia trong đầu vô thức muốn níu muốn kéo gì đấy...
Thấy Engfa trở lại vào nhà, dáng vẻ chật vật cô đơn hai tay thì vo thành nắm đắm cơ hồ là đang kìm nén rất dữ dội đến nỗi hai bờ vai tựa hồ vững chắc hoá mong manh rung lên...
Charlotte một lần nữa đấu tranh giữa lý trí đang cảnh tỉnh và con tim đang gào thét...
Cuối cùng, Charlotte đem lý trí bỏ xó mà mù quáng nghe con tim hét lên:
"EM THÍCH CHỊ THÌ PHẢI THEO ĐUỔI CHỨ?"
Engfa phía trước đang đi suýt bị lời hét kia mà chân trước chân sau mà té lên bậc thềm vào nhà, khựng chân chết trân đứng đờ ra đó tựa hồ mình đang sinh ảo giác hoặc nằm mơ...
Thình thịch, thình thịch, thình thịch...
Đưa tay vịn nơi tim đang nhảy múa...
Đôi mày khổ sỡ lúc nãy dãn ra, đáy mắt uỷ khuất thay bằng ý cười!
Tủm tỉm môi cười xoay người lại ngại ngùng mà gãi gãi ót đã thấy nàng đi lại phía mình, Engfa đảo mắt nhìn đằng đông đằng tây mà đáp:
"Có...có phải chị bảo em theo đuổi chị không?
Là...là cho em cơ hội theo đuổi đúng không?"
Charlotte phì cười sao cái người này có cái tật mỗi lần ngại ngùng là mắc chứng ấp úng nói cà giựt thôi nên nàng đưa tay nhéo mũi Engfa bảo:
"Việc đầu tiên khi theo đuổi chị đó là em sửa cái tật nói chuyện ấp úng đấy đi!"
Engfa bị nhéo không hề tức giận ngược lại còn cười te tét, liền gật gật ngoan ngoãn nghe theo!
Charlotte làm điệu giận lẫy mà nói:
"Còn nữa...
Bộ chị xấu lắm sao?
Em nói chuyện với người ta, khi dễ không nhìn mặt!"
Lập tức Engfa cuống cuồng lắc đầu tay chân loạn xạ ý bảo không phải ý đó, mắt cũng thẳng trực diện nàng bảo:
"Đương nhiên không phải rồi!
Chị rất đẹp mà, tại em sợ nhìn chị nhiều quá sẽ..."
Chưa hết ý, Charlotte nhanh nhẩu mà nhảy bổ vào người Engfa câu lấy cổ mà xen lời:
"Sẽ kiềm không được mà ăn chị sao?"
Engfa bẽn lẽn cười sau đó thật thành gật đầu!
"Chị dễ thương chứ không có dễ ăn đâu cưng!"
Dứt lời nàng rời khỏi Engfa lè lưỡi trêu rồi chạy vào nhà
Engfa đứng đó miệng cười tới mang tai trong tâm trí vẫn có sững sờ không tin mình được chị ấy cho cơ hội theo đuổi!
Đêm hôm nay, có một người thao thức mãi không ngủ được vì trái tim thoi thóp hạnh phúc...
Còn một người thì ấy nấy mãi không nguôi ngoai yên giấc!
Sáng hôm sau, như thường lệ đánh xe đưa Daeng đi học sau đó cả hai cùng tới công ty
Hôm nay, đương nhiên khác lạ Engfa mạnh dạn hơn rồi mà lịch thiệp mở cửa xe che chắn cho nàng vào xe
Đổ xe xong, cả hai lên sảnh công ty trực tiếp đi thang máy đặc quyền vừa bước vào Engfa mới hỏi:
"Trưa nay chị muốn ăn gì?"
Vì chỉ được cho cơ hội theo đuổi chứ không phải cả hai đã quen nhau, thế nên trông công ty vẫn là nên biết trước sau!
"Để coi có hẹn với ai không?"
Charlotte như bình thường phong thái giám đốc kiêu hãnh đeo kính râm đen nhìn thẳng phía trước trả lời Engfa.
"Ừ, em biết rồi!"
Đến tầng làm việc, người trước kẻ sau. Nàng đi vào phòng làm việc còn Engfa cũng vào phòng mình
Kéo ghế tính ngồi xuống cơ mà nảy sinh ý tưởng hay ho nên chạy lại quầy bán nước tự động bỏ tờ tiền vào khe nhấn chọn thức uống là sữa xoài
Hộp sữa màu vàng rớt xuống, Engfa nhận lấy miệng cười không ngớt xoay người thì thấy Chompu khoanh tay vẻ mặt xác thực là sắp hỏi tội, ngay sau đó hộp sữa liền biến mất khỏi tay cùng lời nói:
"Xem ra cậu cũng biết điều!
Được rồi tôi sẽ nhận lấy coi như xí xoá hết những lỗi lầm kia!"
Engfa ngớ người cau mày khó chịu vì hộp sữa dành cho nàng bị cướp đi trắng trợn cùng lời vô bổ kia, đáp:
"Lỗi lầm gì với cậu cơ chứ?"
"Còn không phải cậu chuyển nhà đi nơi khác, mình phận bạn thân mờ hồ không biết gì cho đến hôm trước đứng trước nhà cậu đợi cả buổi trời người thuê mới ra đuổi mới tá hoả mà biết!
Cậu coi cậu có lỗi lầm hay không?"
Chompu ngực phập phồng hồi tưởng lại mà xả cho Engfa một tràn
Engfa lúc này mới sực nhớ cả tuần nay quên mất mình có bạn thân!
Liền cảm thấy có lỗi, mà cười gượng gạo hoà hoãn nói:
"Thật ra, lu bu nhiều chuyện quá nên đành quên mất nói với cậu đấy mà!
Cậu không nhớ mình còn Daeng sao, đâu phải mình ên!"
Chompu thở dài tựa như đã quá quen thuộc với sự vô tư này Engfa tính mở miệng nói thì đằng xa Chaeyoung tràn ngập lãnh đạm đi tới đành nuốt vào trong
Sau đó liền nghe giọng cấp trên uy quyền truyền đến:
"Xem ra bộ phận Marketing thiếu việc trầm trọng thì phải nên triển khai cắt bớt nhân lực!"
Minnie làm ở bộ phận đó!!!
"Dạ dạ xin lỗi Giám đốc tôi đi làm việc ngay!"
Chompu xanh lè khuôn mặt liền đáp chân rất muốn tháo chạy
Sợ thì sợ nhưng vẫn cố nán lại đôi chút mà đưa hộp sữa giựt ngang ngược khi nảy lên mà nhìn Engfa nói chỉ khẩu hình:
"Cảm ơn nha!"
Người nên đi cũng đã đi, Engfa mới choàng tỉnh liền gãi ót cười trừ bảo:
"Em...em cũng đi làm việc đây!"
Charlotte đâu dư hơi thừa sức mà từ văn phòng đi ra ngoài này chỉ để giải tán nhiều chuyện mà là xử tội Engfa dám qua mặt mình lén phén với người khác còn mua loại sữa mình thích nhất nữa chứ, liền xách tai Engfa nhéo lên nghiến ngầm nói:
"Sao nảy giờ không làm mà còn đi mua sữa xoài tán tỉnh gái, HẢ?"
Engfa đau nhưng không dám la sợ mọi người chú ý đành mím môi mình lắc đầu bây bẫy...
Thấy vậy, thì còn chút lương tâm buông nàng liền buông khoanh tay đợi Engfa giải bày
Engfa thành thật nói ra kế hoạch tán tỉnh của mình để mà thanh minh:
"Thật ra, là em mua cho chị!
Là vì muốn theo đuổi... mà con đường ngắn nhất là đường bao tử thế nên em đã mua sữa xoài mà chị thích nhất cho chị...
Cơ mà..."
Charlotte nhếch môi cười chê mà chen lời, tay chỉ chỉ dí vào trán Engfa:
"Bị gái dụ mất?
Dừa lắm, ngốc ơi là ngốc!"
Engfa xụ mặt tiếp tục chữa oan:
"Không phải dụ!
Mà là bị giựt mất ngang chứ bộ..."
"Rồi xong!
Kiểu này chết toi rồi..."
Charlotte xoa xoa vai Engfa mà lắc đầu tội nghiệp thay
Engfa trợn mắt có chút sợ mà hỏi:
"Ơ?
Làm sao, sao mà chết?"
Charlotte vẻ mặt nghiêm trọng vừa vỗ lưng Engfa an ủi mà bảo:
"Chết chắc luôn á!
Em mà là người yêu chị chính thức á chắc chưa được 1 phút liền bị người khác giựt phắng đi, rồi chỉ biết ngậm ngùi!"
Engfa như một gáo nước lạnh dội không tiếc không thương vào mặt làm cho tỉnh ra!
"Giựt cái gì cũng được, em chịu thiệt thòi đều nhịn được!
Nhưng chị thì không!
Ai mà giựt chị em sẽ đem đống sữa xoài đổ lên đầu nhấn chìm người đó chết đuối luôn!"
Liền cau mày quyết tâm đáp còn không quên diễn tả hành động khui hộp sữa đổ ra rồi hung hăng nhấn chìm đối phương các kiểu
Nhìn vẻ mặt háo thắng chiếm hữu mà giọng điệu cách thức như một đứa trẻ trả đũa bạn mình khi bị giựt mất phần bánh quy vậy!
Điều này làm Charlotte rất vui vẻ không nhịn được mà phì cười đưa tay xoa xoa đầu Engfa.
- 8 Months Anniversary - 🤍
Vậy là đã 8 tháng trôi qua kể từ ngày mà Englot lần đầu tiên gặp nhau, 8 tháng mà cứ ngỡ 8 năm. Nắm tay nhau và hãy cùng nhau bước tiếp trên quãng đường thành công nào
Cre:vùngantoàncủaEnglot
OTP trong fic tỏ tình rùi chừng nào OTP ngoài đời mới công khai đây ạ
Mãi yêu OTP của em ❤