Lại là một buổi tối cô đơn...
Charlotte trước kia là người chưa từng nghĩ sẽ có cảm giác ấy vì quanh nàng thiếu gì thú vui...
Bạn bè có cả hội, người theo đuổi có cả tá lấy gì mà buồn chán chường
Chỉ gọi gõ vài chữ trên story instagram hay nhắn tin, có khi không cần cũng có người rủ rê là cà. Giờ cũng vậy, chỉ là nàng từ chối hết mà ở nhà cùng Daeng lại thêm phải đón nhận cảm giác cô đơn từ ngày Engfa hoá điên ghét bỏ, rời xa nàng...
Daeng không rõ chuyện gì đã sảy ra mà bây giờ bản thân ở cùng mẹ Chaeng, mọi sinh hoạt dường như đều là mẹ Chaeng lo tất còn mama người đã từng hứa sẽ không bao giờ bỏ nhóc thì lại làm trái ngược, nhiều ngày chẳng thấy mặt mũi hay một cuộc gọi hỏi thăm...
Mẹ trấn mình, mama giận lẫy lâu ngày như vậy là do mẹ, là mẹ sai cũng xin lỗi mình mong mình cảm thông và yên tâm mẹ sẽ cố gắng làm lành với mama, để không có bỏ Daeng nữa...
Nhưng, bản thân mình rõ nguội lạnh cảm thấy mama có quay về hay không cũng không quan trọng vì giờ mình cũng đã thích ứng với mẹ Chaeng và dấy trong lòng một vết thương chồng chất là mama cũng như mẹ mang nặng đẻ đau bỏ mình, mình không được ai yêu thương...
Daeng giờ đây trần lặng đi rất nhiều, không còn tinh nghịch, hiếu động, vui tươi như trước.
Điều này, làm Charlotte nàng sốt sắn liệu có phải vì chuyện Engfa và mình mà trở nên trầm cảm hay không?
May sao, bác sĩ nói không hẳn là trầm cảm hay ảnh hưởng tâm lý vì một số chuyện buồn đau mà là giai đoạn phát triển cảm xúc biển đổi của trẻ nhỏ, cũng có thể là đồng chăn lứa Daeng tiến độ phát triển nhanh hơn, nói dễ hiểu tức là trưởng thành biết nghĩ vậy!
Yên tâm là thế!
Thật chất, nàng vẫn ấy nấy vô cùng mỗi lần dạy Daeng học cũng như buổi tối hôm nay sau khi chứng kiến Engfa hoan hỉ cùng Minnie tại studio, nàng mang tâm trạng thê lương đau âm ĩ mà nàng khẽ rơi nước mắt mình...
Nàng khóc vì bản thân ngu xuẩn mà đi sai nước cờ để bây giờ đến quân cờ cũng có để đi!
Nàng khóc vì nàng thất vọng lại khóc vì đau thương nhớ về người ta...Engfa
Âm thanh ân ái xé tan trái tim nàng vẫn còn đâu đó dư âm trong tâm trí nàng, lại nhớ những nội dung chuyển khoảng mỗi sáng "Đêm qua em tuyệt lắm" làm càng ghét hận chính bản thân mình vì đã mù quáng, đã tin Engfa không phải tồi tệ như vậy chỉ là cố tình chọc tức mình thôi!
Daeng coi chuyện mẹ Char khóc như lẽ thường tình mất rồi cũng là từ khi mama rời đi nói bỏ mẹ, nhóc con bỏ bút đang chép bài ôm lấy Charlotte tay còn vỗ vỗ lưng
Cả hai cứ như vậy mà ôm nhau rất lâu đến khi tay dỗ dành nàng của Daeng dừng lại hơi thở đều đều, thì ra nhóc con đã ngủ quên...
Charlotte cười mà gạc đi đuôi mắt lắm lem thứ nước trong suốt buồn đau kìa mà ẩm bồng nhóc lên đặt xuống giường, đắp chăng ngay ngắn, thu dọn tập vở dở dang kia vào balo
Trước khi rời khỏi, nàng nhìn khuôn mặt Daeng một cái mới chịu tắt đèn rời đi...
Nước mắt hai hàng vẫn còn trên khuôn mặt nàng vào nhà vệ sinh rửa qua, xong xuôi cũng tắm trước khi ngủ
Charlotte bước ra, vẫn là thói quen nhìn hướng về bàn trang điểm Engfa hay đứng đó tay cầm sẵn máy sấy vẫy tay nàng lại mà ân cần sấy cho...
Giờ đây đã không còn...
Mới nhắc tào tháo, tào tháo liền tới!
Ngoài phòng, phía nhà có tiếng xe moto sau đó là một loạt tiếng gọi:
"Chị vợ...ực... chị vợ đâu rồi?"
Charlotte vội vàng mở cửa, mặc kệ đầu tóc chưa khô mặt còn lợp đợp vài giọt nước
Engfa siêu vẹo dựa cột nhà, hơi thở nào là mùi rượu mạnh cùng thuốc lá từ xa ấy vậy mà xông lên mũi nàng...
Lim dim đôi mắt nhìn lấy nàng lúc này, cặp giò dài thon lộ ra vì không che chắn phía trên là áo sơmi đen nhũ bóng mỗi khi đi ngủ của nàng quá đỗi quen thuộc, xương quai xanh với cổ trắng mịn vài sợi tóc ẩm ướt dính vào...
Engfa nuốt nước miếng tiến tới nàng...
Charlotte rùng mình, linh tính chuyện không hay sẽ sảy ra nàng lùi chân hai bước...
Như kẻ săn càng hăng máu khi thấy con mồi trốn chạy, Engfa lao tới càng lúc càng nhanh khiến Charlotte chưa kịp trở chân múa tay đã thấy cả hai trong phòng nàng...
Chỉ trách lúc nảy nàng nên bước hẳn ra phòng khách cho rồi, khi không đứng trước cửa phòng chôn chân tạo cơ hội cho Engfa một bước nhanh chóng giở trò lưu manh
Nhưng...
Nàng không biết một điều rằng, dù có đứng đâu đi nữa thì hôm nay Engfa về là có mục đích cả rồi!
Đã đến lúc sử dụng
Engfa áp nàng lên cửa phòng mặt nham nhỡ cười như không, tay vuốt ve khuôn mặt rồi sóng mũi và ngừng lại ở môi miết vài đường...
"Chị vợ!
Có muốn làm tình cùng em không?"
Charlotte dùng hết sức bình sinh của mình mà đẩy mạnh Engfa ra khỏi
Ngược lại, Engfa hề hấng gì hạ tay ôm lấy eo siết chặt nàng lại đầu tựa vào hổm cổ phả vài hơi, tiếp tục khiêu khích:
"Sao vậy? Chị sợ loạn luân sao?
Haha chị biết thừa quan hệ của tôi và chị cùng người kia có đ*o gì đâu mà loạn!"
"Engfa em...em ăn nói cái kiểu gì vậy?
Em buông chị ra!"
Charlotte mở miệng nói mà run rẫy không ngừng vì tức giận khi lòng tự trọng phá bỏ bằng những lời cay nghiệt kia
Liếm lấy nước mắt của nàng đang chảy ra, Engfa lạnh nhạt cũng là không dấy trong lòng chút xót thương gì hai tay xé toạt áo sơmi nàng ra...
Cả thân thể chỉ duy quần nhỏ được phơi bày!
Charlotte khóc nấc lên lắc đầu, miệng không thể mắng chửi vì Engfa đã ngấu nghiến đôi môi mình mất rồi...
Không chịu được, ức chế vì không muốn cùng với sự ngộp thở cần oxi nàng cắn môi Engfa tứa máu
Nuốt phải vị tanh của máu cùng chút rát, Engfa dứt môi ra kéo miệng cười khinh
Không để nàng thừa cơ trốn thoát, Engfa hung hăng bồng bế nàng quăng lên giường, quỳ trên người nàng mà cởi áo của bản thân vừa nói:
"Chị vợ, chị có nhớ video tôi cùng chị ân ái được ghi trong máy ảnh tôi không?
Hôm đó, tôi nói tống tình chị haha không ngờ hôm nay có dịp dùng rồi...Chị thấy sao, tôi hay chứ đoán được tương lai hahaha!"
Charlotte khóc nức nỡ vì bản thân chán ghét Engfa của lúc này, sao có thể làm tình với người đã cùng những cô gái khác ngày ngày thoả mãn cơ chứ!
"Engfa...đừng đụng vào người chị!
Chị ghét em... chị... ứm~"
Nàng ra sức hai tay che chắn trước ngực van nài nhưng chưa hết ý bị Engfa bóp lấy ngực mình rên lên
"Chán ghét tôi rồi sao?
Không phải chị ngày ngày cầu xin tôi quay lại hả? Hay là chị muốn tôi tung video đẹp mắt ấy lên chị mới chịu cùng tôi thăng hoa?"
Chôn dọc nơi cổ, Engfa thì thào bên tai
Charlotte tay đẩy đầu, tay đẩy tay Engfa đang càn rõ dưới hạ thân mình, không nhịn được rên mà vừa mắng chửi:
"Engfa...ưm ah~ em...ah~ khốn nạn!
Chị với em...không thể ah~ ah~..."
Engfa cho thêm một ngón vào, dùng sức đâm vào không khoang nhượng, môi dán lên môi nàng chặn lại sự rên la đau đớn kia...
Vì không đạo đầu lại vào đột ngột bằng hai ngón, nước tình chưa đủ trơn chu Engfa lại không ôn nhu khiến Charlotte đau cả thân ưỡn lên, hai chân không ngừng vặn vẹo nhàu nát tấm ga giường với hai bàn tay chịu đựng lên nó...
Charlotte vốn nói "Chị cùng em không thể làm vì em đã cùng lên cùng những người khác" nhưng chưa hết ý Engfa nhiệt huyết ra vào đau làm cho nàng không nỗi nói, ấy vậy Engfa lại nghĩ khác cho rằng nàng sợ loạn luân gì đó trong khi biết rõ trên lý nó không hề cớ sao lại không cho mình làm chỉ có thể là không yêu là lừa dối!
"Tôi với chị không thể như nào?
Loạn luân nên không thể?
M* khiếp, từ đầu tới cuối chị vốn không hề yêu tôi đừng có đem cái lí do ch* má kia ra mà cự tuyệt tôi!
Chị cũng y chang người kia, chị em nhà mấy người y chang nhau!"
Càng nói lữa hận thù của Engfa dâng lên, tay càng lúc mạnh bạo hơn...
"Engfa...AH AH...chị xin em hức hức!"
"AH AH đau...chị đau...um um~AH"
"Chết...Engfa...AH AH...đau rách mất...hức hức...Engfa...AH um.."
Charlotte muốn chết đi sống lại, không ngừng khóc cầu xin Engfa vì quá đau, Engfa hung bạo đâm rất sâu t* cung muốn rách ra...
Chưa dừng lại ở đó, Engfa dường như thú tính mà vật nàng dậy bắt nàng với tư thế bò mà đâm từ phía sau điên cuồng hăng say
Charlotte hai tay chống không trụ nỗi, vùi mặt xuống nệm cắn lấy chăn nén đau về thể xác lẫn tinh thần!
Đây là lần đầu tiên mà Charlotte cùng Engfa ân ái không lấy nỗi một tia cảm khoái, chỉ toàn là sự hành hạ mà thôi!
Thiên thần này là của tui nhia