[h] Chị Nuôi Luôn Con Em

"Ngày hôm đó, em và chị lần cuối lời qua tiếng lại em...em uỷ khuất nên đã mặc trời mưa gió bão bùng lái xe băng băng trên đường cuối cùng thì vầy nè!"
Ngồi trên sofa nhà nàng, Engfa tóm lược lại còn đưa tay bó bột lên phụ hoạ lời nói mình   
       
                   
Charlotte tức là một chuyện, sao nỡ trách cho được dù gì cũng lỡ rồi...   
       
                   
"Vậy sau đó ai đã chăm sóc cho em?
Thiệt tình, em có cần phải vì cái tôi mà không gọi nỗi cho chị một cuộc để chăm em sao?"   
       
                   
"Vốn...vốn chị đuổi em đi mà với cả trước đó em bốc đồng trẻ trâu gây chán ghét cho chị không ít, em còn mặt mũi nào gọi cho chị thương hại lo cho em được!
Lúc đó, Chompu đã chăm em...nhưng chị ơi...chỉ có một buổi à, sau đó em liền cự tuyệt với cả...đoạt tuyệt mối quan hệ kia rồi!"
Engfa nói xong bất giác càng nhỏ dần rồi cuối gằm mặt xuống   
       
                   
Thấy vậy, Charlotte xít lại gần coi Daeng vô hình mà ôm lấy mặt Engfa hôn khắp nơi đã nư rồi buông ra, bảo:
"Chị cho em cơ hội, em cũng phải để chị có cơ hội nói rõ mọi sự cùng em...
Chúng ta bắt đầu lại từ đầu có được không, Engfa?"   
       
                   
Engfa còn đê mê vấn vương những nụ hôn nhè nhẹ lã lướt khắp mặt mình khi nảy nghe nàng tâm tình liền choàng tỉnh, kinh ngạc không thôi!   
       
                   
Không nghĩ tình thế xoay chuyển sau ngần nấy thời gian xa cách, bản thân tưởng chừng nàng sẽ dứt khoát và mối tình này chắc chắn sẽ kết thúc thật rồi nhưng...   
       
                   
"Chị...chị nói thật chứ?
Em...em không phải đang ơ ưm~"
Engfa muốn chắc chắn mình không mơ mà hỏi lại, chưa kịp gì đã bị nụ hôn nàng chặt lại thay lời đáp    
       
                   
Daeng một bên chán không muốn nói, cố để bản thân trong sáng làm bóng đèn vô hình uống sữa, coi tivi mặc kệ hai người âu yếm   
       
                   
Engfa cùng nàng dứt môi kéo theo vài sợi trong suốt ngọt ngào, đưa tay chùi nước miếng dính mép môi nàng mà trêu:
"Hết ngại Daeng rồi hả?"   
       
                   
Charlotte nghe đương nhiên hiểu người này đang trêu mình mà không hề nao núng, tay luồn vào áo giở trò bạo bad girl sờ múi bụng Engfa, ghé sát mặt thì thào đủ hai người nghe:
"Da mặt chị dày lên không ít từ khi em hư...
Có muốn làm tình trước mặt Daeng không?"   
       

                   
Engfa đỏ mặt lan tới mang tai, trợn mắt trước câu đùa như thật, như không của nàng...   
       
                   
Thấy Engfa kiểu kinh hãi mình, nàng đạt được mục đích mà phì cười búng lên trán Engfa một cái trừng mắt bảo:
"Vậy cũng tin!
Chị không có biến thái như vậy nhá!"   
       
                   
Engfa cũng cười lên, nụ cười vô tư lo nghĩ toả nắng vốn ưu điểm mà một khoảng thời gian nổi loạn đã bỏ quên   
       
                   
Tủm tỉm ngại ngùng tuổi mới lớn ghé tai nàng xin xỏ:
"Lâu rồi á chị...em muốn~"   
       
                   
Charlotte quay sang trái lại với kì vọng của Engfa, mắt hặm hực cháy nói:
"Em đi mà muốn Chompu người yêu em kìa!
Với mấy cô..."   
       
                   
Engfa biết chị nghĩ và muốn nói gì vội vàng chen giải thích đầy tự tin:
"Em chỉ chọc tức chị!
Cái áo cũng không đụng tới nữa là..."   
       
                   
"Rõ ràng chị nghe..."
Charlotte tính nói là nghe mấy âm thanh rên rĩ ân ái, cơ mà chợt nhớ Daeng còn ở đầy nên im bật   

Engfa hiểu chủ động đứng lên sau đó dặn Daeng:
"Daeng con coi tivi đi, Eng cùng mẹ có chút chuyện cần giải quyết không có việc gì thì đừng làm phiền hiểu chưa?"   
       

Daeng gật gù, bốc snack bỏ miệng nhai giòn dã   
       

Charlotte cắn cắn, môi trong đầu bắt đầu nghĩ đen tối

Chính xác là không thể trong sáng hơn...   
       

Cả hai, vừa vào phòng Engfa hôn lấy hôn để nàng với niềm thương nhớ tột cùng...   
       


Tay bó bột có chút vướng víu nhưng cả hai nhanh chóng trần trụi thân mình, hoà huyện vào nhau trên chiếc giường ấm áp thân quen kia   
       

Vì đã lâu không làm gặp trước đó tình cảm trục trặc nên tình ái lúc này có phần mãnh liệt, không kiểm soát mà quá độ...   
       

Đến khi, Engfa tay bó bột bị đụng trúng khi cả hai thực hiện tư thế 69    
       

Charlotte sắp lên cao trào lần 5 lần 6 gì đó không rõ buộc phải dừng lại, lật đật buông ra miệng còn ướt át mà xem xét tay Engfa   
       

Chỉ thấy người ta mắt mờ màng dục vọng mà mày nhăn, mếu mếu:
"Chị àh~
Trúng tay...đau muốn xỉu~
Xin lỗi... nhưng mình dừng chút đi chị!"   
       

Charlotte hận không thể hôn chết Engfa vì vẻ ấy nấy đáng yêu này!   
       

Không nói gì, nhanh chóng lấy gối kê tay Engfa lên sau đó ôm nhau nghỉ

********--------*********

"Như chị nói...
Mẹ chị ngại chị quen người đã có con như em sợ người ta đàm điếu mà chị còn dắt em về ra mắt nữa~"
Engfa ngồi bên ghế phụ không ngừng căng thẳng, lo lắng mà lầu bầu nảy giờ có một chuyện mà hẳn trên mười lần   
       

"Em nói nhiều thế được gì?
Về tới nửa đường rồi em không có được lật lọng nha!"
Charlotte lái xe vừa bực bội vì Engfa luyên thuyên cái miệng lại buồn cười vì dáng vẻ Engfa sợ sệt ra mắt phụ huynh   
       

Chuyện cả hai cùng giải bày và giải quyết triệt để với nhau vỏn vẹn ba ngày   
       

Engfa giờ đã hiểu đầu đuôi ngọn ngành rằng nàng ngay từ đầu tiếp cận mình là chưa biết thân phận!   

       

Sau này, biết thì đã yêu mất rồi nên phóng lao phải theo lao giấu luôn, không nói ra nhưng nàng không ngờ mọi sự bị đổ vỡ khiến mình hiểu lầm rằng nàng thương hại tiếp cận là vì trọng trách chứ không hề có tình yêu thật lòng!   
       

Về phía nàng, Engfa khai báo thành thật là ngoài rượu bia tập tành hút thuốc, nhuộm tóc đổi style là thật ra thì chỉ mỗi chuyện lên giường cùng Chompu và những gái gọi là giả, chỉ là chọc tức mà thôi.
Hôm ở studio, là Engfa coi camera thấy nàng tới liền năn nỉ Chompu phối hợp đóng kịch rên la cho nàng tổn thương bỏ đi thôi!
Còn hôm, Daeng gọi điện cho Engfa mà Chompu bắt máy là vì điện thoại bỏ quên sau khi cả hai lôi co không ít chuyện kết thúc kia...

Xe dừng lại tại Austin gia, Engfa sợ đến mức muốn lấy ghế phụ bôi keo 502 vào mông mình để khỏi vào đó gặp mẹ nàng   
       

Daeng và Charlotte đứng ngoài xe bị một phen ôm bụng cười   
       

Nhưng rồi cũng cùng nàng vào trong, tâm thế nếu mẹ nàng cau mày tức khắc sẽ bắt taxi về nhà khóc một trận   
       

Nhưng trên thực tế, bà Austin niềm nở đón tiếp mình cùng Daeng như thể mình là con cháu lâu năm về quê ăn tết vậy!   
       

Bánh kẹo cùng trà, nước trái đầy cả bàn, nhóc con mình đúng là không biết xấu hổ còn ngồi trên người mẹ nàng, tay không ngừng lột mấy viên kẹo nhân sâm đắt tiền ăn ngồn ngào như bị bỏ đói   
       

"Daeng, cháu ăn từ từ thôi còn nhiều lắm đừng để mắc nghẹn!"
Bà Austin ân cần xoa đầu dịu hiền nói   
       

Engfa một bên mặc dầu trước đó chào hỏi nói qua lại, cũng phần nào đỡ căng thẳng vì sự nhiệt tình thân thiện của bà Austin
       

Miệng cười gượng gạo, hắng giọng nhắc khéo Daeng:
"Daeng!
Con ăn nhiều như vậy sao lát có thể ăn trưa, hả?"   
       

"Đúng rồi, mama con nói đúng đấy Daeng cháu ăn nhớ chừa bụng bà nấu nhiều món cháu thích lắm đấy!"   
       

Daeng xụ mặt có chút sợ Engfa vì lời cảnh cáo khéo kia đưa mắt cầu cứu mẹ Char:
"Mẹ Char~
Con..."   
       

"Daeng!
Con xưng hô cái gì đấy!"   
       

Bà Austin cùng Charlotte có chút giựt mình không nghĩ Engfa ngắt ngang lời Daeng mà chỉnh đốn gay gắt như vậy   

       

"Engfa, mẹ chị biết rồi...
Em câu nệ cái gì?
Daeng lại đây mẹ bảo vệ con!"
Xoa xoa đùi trấn an Engfa xong thì vẫy gọi Daeng về phía mình   
       

Engfa chết trân!
Cái gì???
Biết rồi sao???   
       

Daeng nghe răm rắp sang phía nàng ngồi lên, Engfa vẫn là thầm nghĩ quái gì vậy rốt cuộc nhóc đó có coi mình là mama không?   
       

"Engfa con phụ giúp bác dọn bữa trưa lên bàn được không?
Charlotte nó chẳng làm bếp núc gì được lại gặp giúp việc, vú nuôi cho nghỉ về quê mất rồi!"
Bà Austin đề nghị cùng Engfa    
       

"Dạ vâng, để con giúp bác ạ!"
Engfa hồ hởi đứng dậy đáp    
       

Nhưng đó chỉ là cái cớ mà thôi, khi bà Austin nghía thấy Charlotte cùng Daeng không để ý gian bếp liền hỏi Engfa:
"Engfa này!
Daeng có thật là...là con ruột của con cùng Nampetch không?"   
       

Engfa động tác gắp salad ra dĩa ngưng động, đầu muốn choáng đi khi nghe tới tên người mà ghim sâu trong đại não là sự ghét bỏ   
       

Mãi không thấy đáp, bà Austin chỉ thấy thân Engfa run lên...   
       

Có nghe qua Charlotte con mình kể về Engfa có tình tự trọng cao hay tự ái lắm nên khi hỏi câu này xong bà mới chợt nhận ra có khi nào Engfa lại nghĩ mình điều tra nghi hoặc không muốn bù đắp như di chúc ông Austin là để lại số tài sản kia   
       

Không khỏi sững sốt lật đật bà nói:
"Không phải bác nói gì liên quan tới vấn đề di chúc mà nghi ngờ giả mạo gì gì như con nghĩ đâu!"   
       

Engfa hít một hơi thật sâu thở ra, nở một nụ cười liền đáp:
"Điều đó, sao con có thể nghĩ tới được bác yên tâm đi!
Cũng trễ rồi đừng để qua giờ bữa trưa mất ngon"

Happy Birthday Charlotte Austin
Cảm ơn vì đã cho e biết đến chị ❤💙


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận