- Ngươi nói xem, tại sao Hoàng thượng còn chưa tới chỗ ta?
Diêu Tinh Y đứng tựa bên cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xăm, chờ mong nam nhân của nàng xuất hiện. Nàng đã cho Cẩm nhi đi báo tin hẳn là giờ này hắn đã tới thăm nàng rồi chứ.
- Có lẽ là Hoàng thượng bận phê duyệt tấu chương, từ lúc người đi ngài ấy không lúc nào nghỉ ngơi!
Nha hoàn bên cạnh an ủi nàng vài câu, chưa kịp đáp lại thì đã nghe thấy một giọng chói tai vang lên:
- Hahhaha, Hoàng hậu còn có thì giờ đứng đây ôm tương tư sao ? Chẳng bằng đến đó nhìn xem Hoàng thượng sủng ái Yên phi như thế nào ?
Là Phỉ Y Tư, nàng ta khoa trương xoa cái bụng tròn đi tới, ánh mắt nhìn nàng càng khiêu khích.
- Ta không ở đây đã lâu, Hoàng quý phi bây giờ lại lớn mật như vậy, còn chưa biết có phải là hoàng tự hay không, ngươi vênh váo làm cái gì???
- Ngươi có ý gì ?
Phỉ Y Tư cảnh giác lùi về phía sau một bước, không lẽ nàng ta biết cái gì rồi sao?!!
- Không có, ta nhắc nhở ngươi nên chú ý một chút, biết điều mới mong sống yên ổn!
- Thần thiếp cảm thấy không khoẻ, xin phép lui trước
Phỉ Y Tư nghiến răng quay người đi, hừ, nàng ta chỉ cần một bước nữa là được lên chức Hoàng hậu, vì cớ sao Diêu Tinh Y lại quay trở về, khó khăn lắm mới diệt trừ Mẫn phi, giờ lại thêm một con hồ ly tinh.
- Lục Cẩm Khanh, chàng được lắm.... lại dám ngăn cung nữ của ta báo tin, hoàng cung này loạn hết rồi.
- Có người làm hoàng tẩu giận sao ?
Nhị vương gia tiêu sái bước vào, ôm lấy nàng từ phía sau, bàn tay đã luồn vào vạt váy thăm dò.
- Ngươi .....a............
Kích thích của hắn khiến hai chân nàng nhũn ra, chủ động ngã vào lòng hắn.
- Ta thật nhớ nàng, rốt cuộc nàng đã đi đâu?
- Không quan trọng, quan trọng là bây giờ ta đã trở về rồi sao?
- Phải, phải, vậy nên chúng ta không nên bỏ lỡ thời khắc ngàn vàng.
Nhị vương gia nâng cằm nàng, hai ngươi hôn môi đắm đuối, nhanh chóng thoát y phục của nhau, ngã lên giường.
- Thật nhớ côn thịt của Nhị vương gia mà.
Diêu Tinh Y mê li vuốt ve cơ ngực hắn, ừm, vẫn rắn chắc như vậy. Nghĩ đến kích thích hắn mang lại, hạ thể nàng liền ướt đẫm
- Thật sao? Vậy hôm nay ta phải đút nàng ăn no.
Hắn vác hai chân nàng qua vai, mạnh mẽ xỏ xuyên.
- A.......
Phỉ Y Tư cong người đón nhận, côn thịt hình như.... quá sâu rồi. Chưa kịp để nàng cảm nhận, hắn lại nhanh chóng rút ra một nửa, rồi lại mạnh mẽ đâm vào, so với lần trước lại càng sâu hơn..
- Á...... Không được......... Bổn cũng không chịu nổi.............. Sâu quá........ Ư................
Bạch! Bạch! Bạch. Tiếng hạ thể va vào nhau càng lúc càng lớn, nàng càng rên rỉ, hắn càng mạnh mẽ chiếm hữu nàng.
- Tiểu yêu tinh, thích côn thịt của ta sao?
Quả thật đã lâu không có làm qua, kỹ thuật của hắn ngày càng tốt.
- A..... Thích.......... Aaa................
Không được rồi, nàng có chút buồn tiểu. Hắn thao càng nhanh, hoa huyệt càng xoắn càng chặt. Có.... Có lẽ nàng sắp lên rồi.
- Ta biết, chỉ có côn thịt của ta mới thỏa mãn được tiện mẫu cẩu. Gấp gáp như vậy, cắn chặt ta không buông, thật là đói khát.
- Dừng..... Dừng lại.......... Ta sắp không được rồi.....................
Tiết tấu của hắn quá nhanh, nàng sắp ngất vì sướng.
- Ồ! Dừng lại sao, được.
Quả nhiên hắn dừng lại thật, đổi lại là nàng vặn vẹo khó chịu.
- Ha......... Ngươi làm gì vậy??
Đồ điên!! Hắn thật sự dừng lại, nàng sắp lên rồi còn bị dừng lại, đúng là muốn tra tấn mà.
- Không phải nàng kêu ta dừng lại sao. Ngoan ngoãn cầu ta rồi ta sẽ tiếp tục.
- Đáng ghét!......... Mau thao ta.......... Hoa huyệt ngứa sắp hỏng rồi................. Mau....... Phải bị côn thịt lớn an ủi.
- Gọi phu quân!
Nàng cắn răng, Hoàng thượng mới là phu quân của nàng, hai chữ này tuyệt đối không thể gọi bừa. Nhưng mà.... Phía dưới quả thật khó chịu.
- Không muốn gọi hả? Ta đây đành rút ra.....
- A...... Đừng..........
Nàng khẩn trương dùng hoa huyêth hút chặt lấy hắn, hắn đi rồi, ai giúp nàng đây.
- Phu quâ... n....... A!!!!!!!.
Côn thịt lại lần nữa đâm vào, tốc độ so với lần trước lại nhanh hơn, mạnh hơn khiến nàng rên rỉ không ngừng. Đương lúc sắp lên cao trào, bên ngoài tiếng thái giám liền vang lên:
- Hoàng thượng giá đáo!!
-----------------
- Hoàng hậu đã trở về rồi?
Yên phi đập bàn hét lớn, xem ra cái ghế hoàng hậu này không dễ leo.
- Yên phi, ngươi bình tĩnh đã!
Phỉ Y Tư đặt chén trà xuống, ngả vào người Trầm Nghiêm - tả thừa tướng đương triều.
- Nàng ta trở về, không có gì phải sợ, huống hồ trong bụng Tư Tư còn mang long thai, đủ để đè bẹp nàng ta.
Trầm Nghiêm yêu thương vuốt ve bụng nàng, con của nàng và hắn nhất định không được có mệnh hệ gì.
- Trầm đại nhân nói đúng, cả hậu cung chỉ có mình tỷ tỷ được phúc phần này, cho dù Hoàng hậu kia trở về cũng không thể thay đổi được gì.
Yên phi đắc ý nhìn xuống bụng Phỉ Y Tư, ở phe nàng ta, lại có Trầm đại nhân giúp đỡ, chắc chắn không sợ thiệt.
- Hiện giờ hạ nhân các cung đều có người của ta, Hoàng hậu muốn chỉnh đốn lại Hậu cung e là không dễ.
Phỉ Y Tư thoải mái hưởng thụ Trầm Nghiêm bóp vai cho nàng, có Trầm Nghiêm ở đây, Diêu Tinh Y bây giờ không còn là mối họa lớn nhất.
Trầm Nghiêm là kẻ túc trí đa mưu, là nhân tài hiếm gặp, nàng đã nhìn trúng hắn từ lâu, ngủ với vài đại nhân trong triều để giúp hắn dễ dàng leo lên vị trí thừa tướng, được Hoàng thượng vô cùng trọng dụng, sớm muộn gì hắn cũng giúp nàng trở thành Hoàng hậu.
- A......Ngươi từ từ thôi....... Cẩn thận long thai.......
Phỉ Y Tư ngăn bàn tay hắn lại, nam nhân trẻ tuổi quả nhiên như mãnh hổ, nàng lại thêm khẳng định sức hút của mình.
- Đúng đó, Hoàng quý phi bây giờ không tiện, nếu Trầm đại nhân có nhu cầu, ta có thể giúp.....
Yên phi một bên e thẹn, Trầm Nghiêm đẹp trai như vậy, nàng đã muốn lăn giường cùng hắn.
- Hừ, còn chưa tới lượt ngươi..... Lát nữa Thiết tướng quân lại đây ngươi thay ta tiếp đón đi. Trầm Nghiêm, chúng ta vào mật thất hành sự.
- Được
Trầm Nghiêm gật đầu, bế thốc nàng ta lên đi vào trong, để lại Yên phi tức đến nghiến răng .
- Hoàng quý phi, hôm nay ta lại đến thăm nàng !
Thiết tướng quân mạnh mẽ đi vào, hắn vô cùng ngạc nhiên khi thấy Yên phi xuất hiện ở đây:
- Yên phi nương nương, sao người lại xuất hiện ở đây?
Còn ăn mặc thiếu vải như vậy, là muốn câu dẫn hắn ư?
- Đúng lúc ta có việc muốn tìm Hoàng quý phi, không biết tỷ ấy đã đi đâu.....
Yên phi hờ hững ngồi xuống giường, áo khoác mong manh cố ý tuột xuống, để lộ cơ thể trần trụi trắng bóc nõn nà, hai bầu ngực khẽ rung mời gọi nam nhân
- Yên phi nương nương........
Hai mắt Thiết tướng quân sáng lên, hậu cung của Hoàng đế sao lại toàn cực phẩm như vậy chứ?!! Yên Ngọc thong thả mở hai chân để lộ hoa huyệt hồng hào, nàng ta cất giọng kiều mỵ :
- Bổn cung hiện tại có chút ngứa, không biết ngài có nguyện giúp ta .........
Chưa kịp dứt lời, Thiết tướng quân đã banh hai chân nàng ra, tham lam mút lấy mật dịch ngon ngọt chảy ra từ hoa huyệt.
- Ưm.......A.......Đáng ghét....................
Nàng ta ngửa người ra sau, hai chân quấn lấy cổ hắn, thật không ngờ tên tướng quân hung bạo này lại khẩu dâm giỏi như vậy, Phỉ Y Tư thật có phúc........
- Mỹ nhân.......hoa huyệt nàng nhiều nước như vậy, định làm ta sặc chết sao??!!
Hắn đứng dậy lau miệng, đánh mạnh vào dâm huyệt hư hỏng một cái, sau đó móc ra côn thịt đã thô cứng từ lâu, mạnh mẽ đâm vào.
- A......Thô to như vậy..............Ha...............Ta phải bị thao hỏng...........
Một phát đã bị đỉnh tới tận tử cung, nàng sắp không chịu nổi. Chưa kịp để nàng thích ứng, hắn đã nhanh chóng luật động. Mỗi cú thúc của hắn là nàng sướng đến phun nước.Dâm thuỷ tràn trề dính đầy hạ thân hai người.
- Yên phi thèm khát nam nhân như vậy sao, dâm huyệt hút ta thật chặt.....
- Ư.......A..................Mạnh nữa lên........
Bốp ! Bốp !
Hắn vừa thao vừa đánh mông nàng khiến hoa huyệt nàng khẩn trương co rút càng nhanh.
- Hôm nay ta phải thao chết ngươi, tiện mẫu cẩu..............
Hắn xoay người nàng lại, đâm từ phía sau như cưỡi ngựa,bàn tay luồn về phía trước nghịch vú khiến Yên phi hét chói tai không thôi. Hôm đó Thiết tướng quân đem Yên ngọc chơi đủ tư thế, khắp nơi đều là dâm dịch của nàng cho đến khi nàng ngất đi hắn mới rời đi.
-----------------------
Mọi người cho ad xin vote nào, dạo này sao ít quá nên không có động lực:(((
-
-