[h+] Unlock His Heart - Mở Khóa Trái Tim Anh Ấy

Dạo này bận rộn nên tuần trước không đăng chap đượccc, giờ bù cho chap dài 6400 chữ nè👍😮‍💨

*Hãy đọc theo thứ tự Elevator -> Football & Chill -> Proposal -> Heartless -> Reunited. ("She said yes" không liên quan đến tuyến truyện nên có thể đọc cho vui sau.)

*Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad @dodododyo. sstruyen, aztruyen, zingtruyen là bọn đbrr 💩

Lưu ý: Phi logic, phần nsfw rất tục tĩu.

.·:*¨ ✧♚✧ ¨*:·.

People who are meant to be together will always find their way back to each other.

2

.·:*¨ ✧♚✧ ¨*:·.

Đáp lại tấm ảnh khoe thân kia, __ chỉ vỏn vẹn chuyển đến tài khoản ngân hàng của Kaiser một khoản tiền kèm theo câu:

"Book lịch xóa hình xăm đi."

Lạnh lùng đến thế là cùng.
1

.

.

.

Kể từ dạo ấy mỏ của Michael Kaiser bớt hỗn hẳn. Một là bận nghĩ về __ nhiều đến thất thần, hai là sầu muộn trong lòng nên chẳng còn hứng gây sự với ai. Mấy tên trong Bastard Munchen thấy Kaiser dạo này hiền quá, thế là kéo tên hoàng-đế-đã-bớt-trịch-thượng đi đến ski resort chung cho vui.
2

Michael Kaiser đang rảnh rang nên cũng gật đầu đồng ý. Vì ở nhà cũng chỉ có tập luyện với cầm điện thoại stalk instagram của bạn gái (cũ).

Khổ cái __ chẳng mấy khi đăng ảnh lên instagram. Có đăng cũng chỉ là mấy tấm ảnh vô thưởng vô phạt như bầu trời, chó/mèo, thức ăn...

Có vài bức __ được bạn bè tag vào. Kaiser không được vui cho lắm. Tại __ thích mặc đồ sexy. Anh chỉ khoái em mặc mấy quần áo kiểu này khi đi với mình thôi. Giờ không có Kaiser bên cạnh thì __ khác gì mục tiêu thơm ngon cho lũ đực rựa kia!!!

Dĩ nhiên là anh làm tất cả chuyện này bằng acc phụ thứ 2. Hôm nọ đi stalk story của em trượt tay bấm nhầm nút thả tim nên bị block mẹ nó acc phụ thứ 1. Khá là quê.
1

.

.

.

Ski resort...

"Eh Kaiser! Đi ăn trưa thôi!"

"Tụi mày đi trước đi, tao sẽ trượt thêm một lúc nữa."

Đắm chìm vô mấy môn thể thao giúp Kaiser có những giây phút không nghĩ đến __.

Khi đang lao xuống dốc, Kaiser né người khỏi một cây gậy trượt nằm chỏng chơ trên nền tuyết. Đứa nào trượt ngu vl.

Thêm vài mét nữa, anh lại thấy cái ván trượt cùng màu với thứ ban nãy đang kẹt gần một cái cây. Tim anh đập thình thịch như muốn phá tan lồng ngực.

Anh nhận ra cái ván trượt đó là của ai ngay. Nó có chữ ký của __ to đùng.

Đừng là __. Đừng là __. Đừng là __.

Những cành cây đã tạo ra một cái bẫy chết người bên dưới. Chỉ cần sơ sẩy một chút thì ai cũng có thể rơi xuống cái "giếng cây" này. Nếu không được giải cứu kịp thời thì...

(writer: Mọi người xem ảnh là hiểu. Tuy fic này ảo lòi nhưng tui vẫn thêm tí kiến thức thực tế để nó bớt phi logic nha 😤 )

Nghĩ đến đây, cả cơ thể anh cứng đờ trong sợ hãi. Mắt của Kaiser đỏ ngầu, anh tiến đến chỗ cái cây, điên cuồng đào tuyết lên. Từng lớp tuyết bị xới tung, một cánh tay hiện ra trước mắt Kaiser. Không có dụng cụ nào bên cạnh, anh buộc phải tăng tốc hất từng mớ tuyết ra để giải cứu người bên dưới.

Chiếc kính trượt tuyết che đi đôi mắt người kia, nhưng đầu mũi, cánh môi, cái cằm ấy chắc chắn là __, không sai vào đâu được.

"__!" Kaiser gào lên.

Tim anh nhói lên từng cơn, ôm lấy cơ thể lạnh ngắt của __ ra khỏi đống tuyết. Môi em tái nhợt, mặt mũi trắng bệch. Anh cởi găng tay rồi chạm lên gò má lạnh như băng, anh run rẩy gọi tên em:

"__, __. Trả lời anh đi!"

Anh thổi hơi vào lòng bàn tay, ma sát để tăng thân nhiệt rồi đặt lên má em, hi vọng cách này sẽ có hiệu quả... Cơ thể vẫn chìm trong sợ hãi khiến mọi động tác của anh đều trở nên vụng về. Mí mắt của __ run lên nhè nhẹ, em chậm rãi mở mắt.

Em tưởng mình về chầu ông bà rồi nên bị ảo giác.

Sao Michael lại ở đây?

Có lẽ nuối tiếc của em khi rời xa thế gian này là vẫn còn vương vấn chuyện tình cảm với Michael Kaiser. Vậy nên hình bóng của anh mới hiện lên đây này... Nếu biết mình sẽ ngỏm củ tỏi thì hồi Valentine đã tranh thủ húp anh lần cuối rồi... uổng quá đi.
3

"Anh..." Em choàng tay qua cổ anh, thều thào cất tiếng. "Em xin lỗi..."

Kaiser ôm chặt lấy __ vào lòng.

Anh không biết mình khóc từ bao giờ. Chỉ đến khi __ đưa tay lau những giọt nước mắt lăn dài trên má, anh mới nhận ra. Kaiser chỉ nhắc đi nhắc lại tên em, như thể đó là từ ngữ duy nhất mà anh biết.

Đôi mắt xanh mở to đầy sợ sệt, dường như sợ rằng chỉ cần lơ là mất một giây thì em sẽ biến mất khỏi thế gian này vậy.

May là anh đến kịp.

"Chân em bị đau..." __ thều thào nói. Chỉ cần nhấc chân lên chút cũng khiến mặt em nhăn nhó trong đau đớn. "Vậy đây không phải mơ hả...?"
1

"Ừ, không phải mơ, hoàn toàn không phải mơ..."

Anh kề lên trán em, nhắm mắt cảm tạ trời đất. Đôi tay đỡ lấy bả vai em vẫn còn run rẩy. Suốt mấy năm quen biết Michael Kaiser, em chưa bao giờ nhìn thấy vị hoàng đế kiêu ngạo này lại lo sợ đến thế.

"Mà khoan. Chân em đau chỗ nào???" Anh giật mình.

"Đây nè anh..." __ thút thít chỉ vào cái chân phải.

Không hiểu sao em lại muốn khóc nữa. Cái cảm giác mới vượt qua tai nạn làm người ta vừa hoảng hồn, vừa có chút tủi thân ấy. Em có Kaiser bên cạnh nên càng muốn làm nũng hơn.

"Có lẽ là bong gân rồi." Thân là cầu thủ nên anh có thể đoán sơ sơ mấy chấn thương liên quan đến chân cẳng.

"Ngoan, anh thương. Đừng có khóc." Kaiser vỗ về lưng em. "Em ráng tự đứng lên được không? Anh cõng."

.

.

.

Trên đường quay trở lại resort, __ thủ thỉ bên tai Kaiser:

"Cảm ơn anh vì đã cứu em... em nợ anh một mạng đó..."

"Em không có nợ nần gì anh hết. Chẳng phải hồi cháy chung cư em cũng giúp anh sao?"

Đúng là nợ một đám cưới với mấy đứa con thật.

Cánh tay đang vòng qua vai anh khẽ siết chặt. Cũng khá lâu rồi, __ mới gặp lại Kaiser.

"Dạo này... em thế nào?"

"Vẫn ổn... Còn anh?"

Kaiser im bặt. Ngày nào sống trên đời mà không có __ bên cạnh thì đều tồi tệ hết.

"Uhm... em có xem trận đấu anh ghi cú đúp cho đội tuyển đó. Anh ngầu lắm." __ chuyển chủ đề cho bầu không khí đỡ ngượng.

"Đương nhiên."

Lời khen của em vừa kích hoạt bản tính ngạo mạn của Kaiser trỗi dậy. Mỗi bước chân của anh cũng tràn đầy năng lượng làm __ không khỏi bật cười hì hì.

Lâu lắm mới được nghe giọng cười của người mình yêu, Kaiser buột miệng nói trước khi nghĩ:

"Cười thêm chút nữa đi. Cười thành tiếng cho anh nghe."

Tự dưng cả hai gặp deja vu. Lần đầu hai người lên giường cùng nhau, anh từng nói với __ rằng...

"Rên thêm chút nữa đi. Rên thành tiếng cho anh nghe."
5

Không nói không rằng, __ và Michael Kaiser đồng loạt phụt cười.

"Em đến resort này từ hôm nào?"

"Em mới check-in tối qua thôi."

Cũng đúng. Làm gì có chuyện anh ở cùng chỗ với __ suốt mấy ngày mà không phát hiện ra em ở đây chứ!

"Em..." Câu hỏi lại nghẹn lại trong họng Kaiser. Đm đéo hỏi đâu quê lắm. Anh muốn biết __ đến đây với bạn trai hay bạn bè.

"Sao?"

Nghe không rõ, __ xoay đầu sang hỏi đúng lúc Kaiser quay mặt lại khiến môi em chợt lướt qua khóe môi của anh.

"X-Xin lỗi..." Em rụt đầu lại, ngượng ngùng nói.

"Hôn bao nhiêu lần cũng được." Anh tỉnh bơ nghiêng đầu kề má lại gần mặt em.

Mỗi nụ hôn từ __ là một món quà, một đặc ân. Kaiser chẳng bao giờ muốn nghe em xin lỗi về chuyện này.

Có lẽ tai nạn ban nãy làm tâm trí vẫn chưa bình tĩnh lại, Kaiser không hề chú ý đến chuyện đây là lần đầu tiên __ nói chuyện dịu dàng với anh kể từ khi cả hai chia tay. Đợt gặp nhau vào ngày Valentine, Kaiser nói câu nào cũng bị __ phũ cả.

Mà chắc do hiệu ứng từ việc được anh cứu sống nên __ cảm thấy tim mình mềm nhũn ra khi được ở bên Kaiser. Dù biết đây là tâm lý của người gặp nạn, nhưng mà lòng em vẫn có chút xao xuyến...

"Không có chuyện đó đâu!" Nói xong em lại khúc khích cười bên tai anh.

.

.

.

Dù Kaiser khỏe, nhưng cõng người đi trên tuyết sẽ hao tốn sức hơn bình thường. __ nhận ra anh cũng bắt đầu thấm mệt. Kaiser thở nặng nề hơn, bước chân cũng không nhanh như trước.

"Hay anh bỏ em ở đây rồi gọi người tới đi."

"Không. Sắp tới nơi rồi. Em coi thường sức khoẻ của dân thể thao chuyên nghiệp à?"
2

Nào giờ Michael Kaiser làm gì nỡ bỏ lại em, chỉ có __ mới nhẫn tâm vứt hắn lại một mình ở căn nhà kia thôi.

"Đâu có! Anh khoẻ như thế nào thì em rànhhh nhất mà."
3

Kaiser khựng lại. Anh bất ngờ bởi câu nói của __. Do mình nghĩ nhiều hay là em ấy đang chủ động tiến tới vậy?

.

.

.

Trở lại resort, bạn bè của __ đang cuống cuồng tìm em. Cả bọn nghệch mặt ra khi thấy em được tên bạn trai cũ cõng về.

Chuyến du lịch của __ cũng kết thúc sớm vì cái chấn thương.

Em cũng không muốn nhóm bạn phải bỏ lỡ cuộc vui giữa chừng nên chỉ định nhờ tụi nó đưa đi bệnh viện rồi tự bắt chuyến bay về nhà.

Nhưng Kaiser nằng nặc đòi dẫn __ đến bệnh viện rồi bay về nhà cùng em luôn. Thấy gã bạn trai cũ năng nổ nhiệt tình quá nên mấy đứa bạn em chủ động rút lui.

Nhìn nhận Michael Kaiser với tư cách là bạn trai (cũ) của __ thì họ không biết nên nói gì.

Mối quan hệ của Michael Kaiser và em thuộc kiểu "private but not secret". Ai ai cũng biết bọn em đang hẹn hò, nhưng việc gì xảy ra giữa hai người thì chẳng ai nghe lỏm được gì. Chủ yếu là do __ khá kín miệng trong chuyện yêu đương. Đối mặt với bất cứ vấn đề trong tình yêu cũng chỉ lẳng lặng tự giải quyết chứ ít kêu ca với bạn bè. Thế nên cũng không một ai biết đến màn cầu hôn thất bại kia...

Vì vậy trong mắt họ, hình tượng của Michael Kaiser vẫn còn tốt chán. Có thể giao __ cho anh chăm sóc được.

.

.

.

May là __ không ngã xuống ở tư thế nguy hiểm nên đầu óc vẫn ổn, chỉ cần băng bó lại cái chân rồi về. Kaiser còn dám đùa rằng nếu em mất trí nhớ thì sẽ nhảy vào giả danh làm sugar baby của em.

Anh một mực đòi tiễn em về tận nhà. Thôi có người giúp cũng tốt, đỡ phải tự xoay xở một mình.

Tên này cư xử như chân __ rụng ra rồi vậy. Rời taxi cũng đòi bế vào nhà, không cho em tự đi đứng.

"Vali anh để đó là được, em sẽ tự kéo vào phòng."

"Để anh làm cho, cái chân sưng như cái giò heo thì ngồi yên một chỗ đi."
1

"..."

Sau khi soi mói hết phòng ngủ của cô bồ cũ, Kaiser hớn hở hết biết khi thấy nhà __ không có dấu hiệu của đàn ông.

Tại có nguyên con cu giả trong hộc tủ đầu giường (anh vừa mò ra). Bình thường cu giả hay có màu hồng để phục vụ cho sở thích của chị em phụ nữ, nhưng cái của __ lại có màu ombre vàng - xanh như màu tóc anh cơ! Có lẽ nào... em ấy vẫn còn tơ tưởng về mình chăng?
10

Ra khỏi phòng ngủ với gương mặt tươi cười, Kaiser rót cho em cốc nước rồi ngọt ngào hỏi:

"Em còn... độc thân nhỉ?"

"Ừ." __ gật đầu. "Mà sao anh biết?"

"Do con c-" Kaiser hắng giọng. "-con người em toát lên khí chất của người phụ nữ độc thân xinh đẹp ấy mà."
3

"Oh really?" __ nhếch mày.

"Đúng vậy, người đàn ông ĐỘC THÂN này có thể cảm nhận điều đó."
2

"Ừm hứm... anh rót giùm em cốc nước với."

"Ok."

"Michael, đói."

"Để anh đặt thức ăn."

"Michael, vào phòng lấy hộ dây sạc điện thoại coi."

"Đây này."

"Quên mất, anh chạy đi lấy cái airpods giúp em."

"Có liền."

Nếu ai đó thấy cảnh vị hoàng đế cao ngạo của Bastard Munchen phải chạy tới chạy lui hầu hạ cô người yêu (cũ) chắc sẽ ngất xỉu mất.

Mãi một lúc em mới đuổi Kaiser về được. Ảnh chỉ chịu rời đi với điều kiện __ phải cho anh số điện thoại mới, add lại IG các thứ để thông báo bệnh tình.

Và "bác sĩ" Michael Kaiser "hỏi thăm" nhiệt tình lắm...

[8:03 PM] Michael Kaiser: Có đau không?

[8:21 PM] Michael Kaiser: Đáng lẽ anh nên nán lại giúp em đi tắm.
1

[8:34 PM] Michael Kaiser: Không, anh không hề có ý đồ gì cả. Anh thề.

[8:48 PM] Michael Kaiser: Đừng đi lung tung ấy. Mai anh qua dọn đồ cho.

[9:05] Michael Kaiser: Mới tắm xong. Tặng em hình 6 múi để ngủ cho ngon. *send ảnh*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui