Fanfic này chỉ được đăng tải tại wattpad.com: dodododyo.
1
sstruyen, aztruyen, zingtruyen, wattpadvn fake, truyenfic,.. là bọn đầu buồi rẻ rách trộm cắp🖕😴🖕 mãi ghét mãi chửi mãi chê
Lưu ý:
+ Tui nội dung qua lại giữa đt và máy tính để viết nên có thể không được liền mạch cho lắm vì
2
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
Rules are made to be broken.
5
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
"Eh, bé này xinh nè anh." Sendou đưa điện thoại cho người đội trưởng xem.
"Cute đấy. Nhưng đây mới là gu anh." Aiku khoác vai Sendou, chìa điện thoại cho cậu chàng xem.
"Tụi mình có nên đi double date không ta?"
"Ahaha nghe được đó... cơ mà phải đợi thi đấu xong xuôi mới được."
Ở bất cứ câu lạc bộ hay đội tuyển nào cũng có những cầu thủ như thế. Dẫu biết rằng có một số kẻ có khả năng cân bằng chuyện ăn chơi với sự nghiệp, nhưng đối với Itoshi Sae - hắn không có chút thiện cảm nào với chuyện này. Nghĩ đến cảnh đội hình thiếu đi thành viên chủ chốt trước trận đấu chỉ vì một gã nào đấy tối qua mây mưa quá trớn, sáng dậy hao tổn thể lực... hắn đã thấy bực cả người.
1
Nhìn sang nhóc em đang cầm điện thoại gõ gõ, "báo cáo" cho bạn gái về một ngày của mình, Sae không khỏi nhăn mặt.
2
"Rin. Tối nhớ ngủ sớm, đừng nhắn tin thâu đêm."
"Dạ..."
3
Thấy thằng em hạnh phúc thì phận làm anh cũng vui. Nhưng có điều Rin quá tập trung vào cô nàng này rồi, hắn sợ Rin sẽ bị sao nhãng. Mấy ngày nay, mỗi khi có chút thời gian rảnh là tên nhóc này lại lôi điện thoại ra gọi với nhắn cho bạn gái, cứ như xa nhau tí thì chịu không nổi à?
1
Trong khi đó, hắn và __ đã quen với chuyện này rồi. Hai đứa yêu xa ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ, em tự hiểu là có những ngày hắn vô cùng bận rộn nên không thể liên lạc mọi mọi nơi được nên chẳng bao giờ õng ẹo hờn dỗi.
Đấy là điều Sae thích ở em. Tự lập và có cuộc sống riêng.
Nếu vớ phải cô nào mè nheo, đòi hỏi quan tâm 24/7 thì hắn đã chạy mất dép rồi.
.
.
.
Trở về phòng khách sạn, Sae nằm trên giường, nhìn lên trần nhà suy nghĩ vu vơ. Hôm nay em ấy có ăn đầy đủ bữa không nhỉ? Hay lại đi học muộn nên nhịn ăn? Cái váy mà 5 hôm trước em phàn nàn size quá nhỏ đã đổi trả được chưa?
Sao mà hắn toàn nghĩ về những chuyện linh tinh thế này? Chắc là do... đã ba ngày rồi hai đứa chưa video call với nhau.
Ting!
[Text:
__: Em ở phòng 609
1
]
Chân hắn đã tự động rời phòng, đi đến ngay trước cửa 609 mà không hỏi lại thêm lời nào. Tại sao em lại đến được đây, chẳng phải em bảo mình cần tập trung ôn thi sao, em đang nói thật hay đùa vậy,... tất cả những vấn đề này bị Sae vứt sau đầu.
2
Hắn muốn gặp em.
1
.
.
.
Cốc cốc.
Chưa gõ đến nhịp thứ ba, cửa phòng liền hé mở. Thân hình nhỏ bé ập vào lòng Sae, em ngẩng mặt lên, để lộ đôi mắt cong lại thành vầng trăng non rồi cười rạng rỡ:
"Sae!"
Tiếng kêu ngọt ngào làm tim hắn xao động, cả người lâng lâng tựa như có một cơn gió đưa hắn bay vút qua những tầng mây, quay lại nơi chốn mà hắn vốn dĩ nên thuộc về.
"__..."
Cảm nhận hai bầu ngực sữa mềm mại đè ép trước ngực, Sae mới chú ý đến việc __ chỉ mặc một chiếc áo hai dây mỏng manh, quần đùi bên dưới thì ôm sát vòng ba, phác họa đường cong cơ thể em không sót thứ gì.
Vội ngó đông ngó tây để xác nhận không thấy cảnh này, hắn thở phào rồi kéo em vào phòng, đóng sầm cửa lại. Sợ có người check hàng vợ tương lai là chính, sợ bị huấn luyện/đồng đội phát hiện chỉ là phụ thôi.
"Em có biết hành động của em sẽ làm ảnh hưởng đến anh và cả tập thể không hả?" Hắn khoanh tay trước ngực, mặt mũi đanh lại, nhíu mày nhìn nụ cười trên môi em đang phai dần đi.
1
"Có muốn gặp anh cũng nên biết điều mà chọn khách sạn khác và đợi đến ngày cuối thi đấu xong xuôi mới xuất hiện chứ."
1
Như một đứa trẻ bị người lớn quở trách, __ lúng túng cúi đầu, không dám nhìn trực diện vào mắt Sae. Em bắt đầu hối hận vì sự lựa chọn nhất thời của mình.
3
"E-Em... m-mai em về ngay..." Giọng nàng hơi run lên. "Em xin l-lỗi... sau này em sẽ không làm vậy nữa..."
2
"Em có còn nhỏ đâu? Phải suy nghĩ thấu đáo trước khi làm chứ."
5
Chỉ vài giây trước, em cảm thấy tội lỗi vì tự hiểu việc lén book phòng cùng khách sạn với đội tuyển là không nên. Giờ thì em bắt đầu khó chịu với lời nói có phần cay nghiệt của anh. Bạn gái nhà người ta được người yêu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Còn làm bạn gái của Itoshi Sae thì ngồi máy bay mệt lả người để đến gặp anh xong bị mắng lên mắng xuống. Ừ thì em sai đấy, nhưng anh ta không thể nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng, tử tế hơn được à?!
"Được rồi, lần đầu cũng như lần cuối. Sáng em về ngay-"
Và nàng thề, máy bay hạ cánh thì nhắn tin chia tay với gã tồi tệ này ngay lập tức.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Happy april fool's day." Sae mở điện thoại chứng minh cho em xem. "Chính em là người hay bảo anh nên tập nói đùa nhiều hơn."
20
Cuộc đời của Itoshi Sae từ bé đến lớn chỉ xoay quanh bóng đá. Mấy thứ văn hóa đại chúng, trend nào đang lên xu hướng, ca sĩ nào hot nhất hiện giờ,... dường như không hiện diện trong đầu hắn. Nên mỗi lần __ gửi meme gì cho hắn xem, Sae đều đờ mặt ra và đợi em giải thích tấm ảnh ấy vui chỗ nào. Bởi thế, nàng mới hay phàn nàn bạn trai nhạt nhẽo như thanh niên nghiêm túc.
1
"Mới vậy mà đã giận rồi?" Kéo em vào lòng, Sae nhéo nhéo bầu má phụng phịu, cúi đầu hôn lên chóp mũi nhỏ. "Anh đi quá xa rồi hả?"
2
"Anh giữ nguyên bộ mặt không cảm xúc thì ai biết anh đang nói đùa đâu!" Em vỗ nhẹ lên ngực Sae rồi ăn vạ. "Anh làm em sợ đến nỗi tim đập thình thịch luôn rồi này."
"Anh thấy tim em đập bình thường mà." Hắn thản nhiên đặt tay lên ngực nàng bóp bóp đo đạc.
"Có ai như anh đâu chứ!"
"Thôi nào. Xin lỗi xin lỗi, lại đây cho anh ôm một cái nào." Hắn bế nàng lên, để hai cặp đùi trắng nõn quắp vào eo mình, hai tay (tranh thủ) đỡ lấy cặp đào căng mọng. Da thịt mịn màng, man mát khiến hắn thích thú xoa nắn như chơi squishy. "Sao em đến được đây?"
"Em nhờ anh Gilorent đặt vé máy bay và phòng cho đó! Ban đầu em cứ sợ ảnh sẽ không giúp đâu..."
1
Cấm quan hệ tình dục là một luật bất thành văn tại vô số đội tuyển quốc gia. Dù chưa có bằng chứng nào cho thấy việc làm tình ảnh hưởng đến phong độ, nhiều huấn luyện và vận động viên chuyên nghiệp vẫn tin tưởng điều này. Và Itoshi Sae là một trong số đó.
Gilorent đáng thương muốn tin rằng đôi tình nhân gặp nhau sẽ đơn thuần ôm ấp, tâm sự để vun đắp tình cảm thôi. Nhưng mà cặp này yêu xa nhiều quá, cứ gặp nhau là đụ như thỏ vậy. Mỗi khi __ bay sang Tây Ban Nha thăm bạn trai, ông lại bị Sae nhờ chạy vặt đi mua vài hộp ba con sói hộ. Khi Gilorent nghe __ nhờ vả cũng phân vân lắm mới dám giúp. Ai mà biết được "sếp" Sae sẽ vui khi gặp người yêu hay là khiển trách ông vì tội vẽ đường cho hươu chạy.
5
"Chắc cuối tháng này anh nên thưởng thêm cho Gilorent vì hoàn thành xuất sắc công việc." Sae ngồi xuống sofa, để em ngồi trên đùi mình, tay vẫn khư khư đặt trên hai cánh mông tròn.
"Vậy... vậy anh không khó chịu khi em đến bất ngờ hả?" Em muốn nghe anh xác nhận lần nữa.
Nâng niu đôi tay nhỏ bé của em rồi ịn vài nụ hôn trên cổ tay mảnh khảnh, Sae nghiêng mặt áp má vào lòng bàn tay, nhỏ giọng thừa nhận:
"Anh vui lắm."
"SAE!" Cả gương mặt em bừng sáng, hận không thể ép Sae nói lại lần nữa để ghi âm vào điện thoại, mỗi tối trước khi đi ngủ replay 1000 lần. "Nói lại đi! Em nghe không rõ."
"Không." Áp mặt vào hai luồng đẫy đà để che giấu sự xấu hổ, Sae cộc lốc đáp.
1
Biết anh bồ vốn không phải kiểu người cởi mở, được nghe anh bày tỏ cảm xúc như thế đã là bước tiến lớn lắm rồi nên __ chẳng dám trêu ghẹo thêm. Đòi hỏi nữa thì sợ rằng nay mai tên này khóa chặt mồm không chịu nói ngọt với em mất.
1
"Mai em muốn anh ăn mừng thế nào khi ghi bàn?"
"Anh làm aegyo được không?"
3
"Là cái gì?"
Em thực hiện mấy động tác giả nai chu mỏ, meo meo, nháy mắt, bắn tim trước gương mặt kinh hãi của Sae.
2
"Không. Đời. Nào."
"Ehhh? Coi như anh đền bù vì ban nãy làm em tổn thương đi chứ!"
"Nghĩ cái khác đi."
"Đợi chút... để em nghĩ đã."
Nếu không phải do ngày mai Sae có trận đấu thì em đã vòi vĩnh anh đụ mình ngay rồi. Hôn chùn chụt, ôm ôm ấp ấp, hít hà mùi anh chẳng thể xua tan ham muốn được động chạm xác thịt. Mân mê cà vạt trong tay, từ nãy giờ em chưa thể rời mắt khỏi bộ suit chàng mặc. Hôm nay cả đội dùng bữa với một số vị chính trị gia nên bắt buộc phải mặc âu phục để giữ sự trang trọng. Chất liệu vải đắt tiền được thợ may đo đạc kĩ lưỡng để phù hợp với cơ thể, từng đường kim mũi chỉ đều chỉn chu từ đầu đến chân. Vẻ ngoài lịch lãm của chàng khiến em mê mẩn, nơi riêng tư bắt đầu rộn ràng có phản ứng. Bị cơn hứng tình thôi thúc, em lén lén ấn mông xuống cà cạ, tìm kiếm chút cảm giác đặc biệt.
"Anh hỏi em muốn anh làm động tác nào chứ không kêu em hẩy l-"
3
"Ấy ấy. Anh đừng nói toẹt ra thế chứ, ý tứ đâu rồi!" Em che miệng anh lại, tự giác nâng người để chỗ ấy không chạm nhau.
Nhưng bàn tay kia lại ấn mông em xuống.
"Sao quần vừa ngắn vừa mỏng thế?"
Nàng chỉ mới ngồi dạng chân trên người hắn, vải quần đã kéo cao sát háng, trông không khác gì một cái quần lót là mấy.
"Em săn sale mua 2 tặng 1, thấy giỏi không? Siêu rẻ, giá chỉ (...) thôi nè."
1
"Uhm hmm..."
"Tại em biết... anh có thể xé nó."
Một câu nói châm ngòi ngọn lửa dục vọng ẩn sâu trong hắn. Chiếc quần đáng thương bị hắn thẳng tay xé toạc ngay phần đáy.
"Ối."
"Là do em gợi ý trước đấy nhé."
.
.
.
.
.
.
Dương vật hung tợn ẩn ẩn hiện hiện mỗi lần bờ mông tròn nhấc lên hạ xuống. Tây trang trên người Itoshi Sae vẫn chỉnh tề, riêng khoá bên dưới được mở ra để em tuỳ ý hưởng dụng. Nhờ dâm thuỷ tràn trề mà tiết tấu càng thêm thông thuận, lỗ nhỏ thèm thuồng ôm khít lấy thân gậy, massage từng đường gân mẫn cảm ở trên. Hắn nhàn nhã gác tay lên thành ghế sofa, tay còn lại giữ chặt hông để đảm bảo em không bị mất trớn.
1
Trước trận đấu không nên làm tình? Hắn vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu từ giây phút đầu tiên nhìn thấy nàng rồi.
1
Dẫu lưng áo đầm đìa mồ hôi, hắn vẫn thuận theo ý em giữ nguyên trang phục trên người. Biết làm sao được, công chúa nhỏ đòi cưỡi anh khi mặc suit mà. Em bảo nhìn anh mặc suit làm em nứng hơn mọi ngày. Đúng là thế thật, xem cái cách lỗ nhỏ co bóp cuồng nhiệt và cơ thể kiều diễm này hăng hái nhún trên người hắn bằng cả tính mạng, có lẽ, Sae nên mặc suit trước mặt em nhiều hơn. Trái lại, __ lại trần trụi từ đầu đến chân. Cặp vú núng nính lắc lư loạn xạ theo từng cú dập, hai điểm hồng gọi mời người đến đùa giỡn. Em tháo vài cúc áo ở dưới của Sae, vừa đủ để cơ bụng trắng nõn mê người lộ ra rồi chống tay lên mượn lực. Mày đẹp nhíu lại mỗi lần đầu khấc chạm vào nơi mẫn cảm, bắp đùi nhớp nháp nước dâm, dính lên cả chiếc quần tây đắt tiền.
__ ngoan thật đó. Mới hôm nào chật vật leo lên người hắn, tay cầm dương vật run run không dám tự nhét vào trong. Vậy mà giờ đây, bé cưng đã chậm rãi biến thành một cô công chúa không thể sống thiếu cặc hắn, biết đong đưa eo hông để dương vật đâm trúng điểm G.
Tốc độ giảm dần theo thời gian, em gục đầu vào cổ Sae thở dốc, vẫn cố chấp nâng hông nhấp cặc. Cả người gần như tê dại nhưng em chưa thể tự đưa cả hai đạt cực khoái.
"Ban nãy ai tự tin nói sẽ làm anh ra trong vòng 10 phút?"
"Chính mình còn không lên đỉnh nổi. Khả năng em chỉ có bấy nhiêu thôi à?"
"Em biết tại sao không?"
Vì em dâm, em thích được chơi một cách thô bạo. Kiểu nhún hông nuốt cặc thế này vẫn thua xa tốc độ lẫn sức lực của Sae. Lồn xinh được hắn săn sóc quen hơi rồi nên sinh ra cái tính đòi hỏi. Từng câu nói thô tục cợt nhả tuôn ra khỏi môi chàng. Đúng là trời không cho ai thứ gì, mặt mũi đẹp trai nhưng miệng mồm thì xấu xa hết biết.
"Lố giờ rồi." Hắn nhướn mắt nhìn chiếc đồng hồ có giá xấp xỉ trăm nghìn đô trên cổ tay. "Giờ đến lượt anh."
2
Hắn nhấc người nàng lên, đẩy em chống tay lên thành ghế, ấn eo nhỏ hạ xuống để vòng ba đầy đặn trở nên vừa tầm. Tháo chiếc cà vạt phiền phức ra khỏi cổ, dùng nó cột hai cổ tay em lại.
"Ơ...?"
Âm đạo vừa bị khuếch trương lộ ra vách thịt đỏ hỏn bên trong, mép môi âm hộ lẫn đùi non nhầy nhựa dâm thủy, cặp mông múp míp phủ lên một tầng mồ hôi bóng loáng. Hơi thở nặng nhọc dần, Sae một phát đâm lút cán vào trong, tay ghì chặt lấy eo thon, bắt đầu cuộc chinh phạt. Hắn thề, hắn thuộc về nơi này. Cũng như __ sinh là để dành riêng cho hắn.
"Em đoán xem, anh cần bao nhiêu phút để làm em lên đỉnh?" Cúi người khẽ cắn vành tai nóng ran, Sae hỏi với tông giọng khản đặc.
"Ưm... hah..." Tiếc thay, nàng chẳng còn minh mẫn để trả lời nữa.
Nội tâm của Itoshi Sae có chút mâu thuẫn. Hắn nửa muốn tôn thờ nàng như một nữ thần, nửa khao khát chơi nàng như một con đĩ thực thụ. Nhưng không sao, hắn sẽ dùng cả quãng đời còn lại để thực hiện tâm nguyện này bằng mọi giá.
Mông thịt núng nính tựa như chiếc bánh pudding sữa thơm ngon trên dĩa bị từng thớ cơ rắn chắc trên người hắn vùi dập không thương tiếc. Sắc đỏ ửng dần lên lại càng kích thích hắn giơ tay tát lên cặp đào tuyệt mỹ, khiến nàng ê a rên rỉ xin tha.
Dòng nước ấm bất chợt xối thẳng lên lỗ chuông,bắp đùi run lên từng đợt, __ sụp eo, cả người trườn xuống ghế làm dương vật tuột ra ngoài.
"Wow. Anh nhớ là anh đã dạy em rồi nhỉ." Hắn đè lên cơ thể nàng, bàn tay thô ráp vuốt ve cần cổ mảnh khảnh đe dọa, ấn dương vật đi vào cửa động. "Muốn ra thì phải xin phép."
2
"Chắc lâu quá không gặp, em quên hết phép tắc luôn à?"
Ôi, lớn hơn người ta có vài tuổi nhưng trên giường lúc nào cũng đòi hỏi tôn ti trật tự. Ngược lại, khi xuống giường, __ có hậu đậu làm đổ thức ăn trong chiếc siêu xe láng cóong của chàng hay makeup lâu bắt anh ngồi đợi hơn cả tiếng thì Itoshi Sae chẳng dám hé răng kêu ca.
Thân gậy thô lớn không ngừng xâm nhập cọ xát với vách thịt nóng rẫy, kéo dài dư vị cao trào của em. Cơ thể rệu rã đổ gục xuống sofa, em ngoái đầu nức nở gọi tên Sae. Vỗ về âm vật bé xinh, hắn mê say ngắm nhìn dương vật rong đuổi, cắm sâu vào từng ngóch ngách bên trong lỗ dâm ửng hồng. Áp sát tấm lưng trắng ngần, hắn bẻ cằm nàng qua, chiếm lấy cánh môi anh đào đang hé mở, quấn lấy đầu lưỡi thơm tho triền miên.
Đạt đến giới hạn của mình, Sae bấu chặt eo nhỏ, thúc đẩy vài chục lần rồi phóng thích toàn bộ tinh hoa cho người thương. Tinh dịch đặc sệt nhầy nhụa kích thích mưa nguồn suối lũ tuôn ra lần hai, cả hai tâm hồn tan ra hoà thành một. Phần tàn dư sau cơn cao trào hoà quyện lại, chực trào muốn rời âm đạo. Cảm nhận Sae nhấc nhẹ eo rút dương vật ra nửa đường, em ú ớ thở không ra hơi vì cơ thể vẫn còn nhạy cảm. Chất dịch âm ấm mon men chảy dọc ra khỏi hai cánh hoa bị hắn đưa đẩy nhét trở về bên trong.
"Anh l-làm vậy hoài thì sớm muộn gì em cũng có thai trước khi tốt nghiệp mất..."
"__, anh đã bảo là đừng gợi ý cho anh mà." Hôn lên tấm lưng trần mướt mồ hôi, Sae nhẹ nhàng cảnh báo.
"..."
"Cởi trói cho em..."
"Ừ."
.
.
.
Sau khi lau dọn, tắm rửa chăm bẵm cho bé người yêu đầy đủ, Itoshi Sae đang đứng quấn khăn tắm ngang hông, cầm máy sấy hong khô bộ suit của mình. Còn chưa kể đến chiếc sofa bị hai đứa làm ướt tèm lem... xem ra hắn nên để lại một khoản tips hậu hĩnh cho nhân viên khách sạn. Trong khi đó, __ cuộn tròn trong chăn ấm lướt điện thoại, ngẩn ngơ nhớ ra:
"Oá, ban nãy em quên tranh thủ selfie với Sae mặc suit rồi." (😭)
"Muộn." Đợi tới khi cưới tha hồ mà chụp.
"!!!"
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
~3210 chữ
07.04.2024
Viết H khó ghê. Sau chap này có lẽ mình sẽ drop fic một thời gian.
22
Dạo này ít người đọc hơn trước khiến động lực cũng bị giảm đi đáng kể, đồng thời hai nhân vật mình thích - Rin với Sae gần như không xuất hiện trong manga. Sae thì lặng mất tăm được 3 năm rồi (?), còn hiện giờ truyện đang ở arc Bastard vs PXG nhưng Rin chỉ xuất hiện 1-2 khung tranh nhỏ thôi nên hơi chán. TT_TT
12