Ông La chọc mấy cái lỗ trên bánh trung thu: "Con nhóc xấu xa, lại dám ngáng chân ông đây."
Hyun Joo hỏi: "Ba Lisa nói gì vậy?"
".... Không có việc gì đâu dì."
Hương thơm của hoa Thất Lý Hương ngày càng nồng, tâm trạng của Lisa vô cùng vui vẻ.
Trong lúc Chaeyoung vẫn chưa hiểu gì, cô đã đưa nàng đi gặp người bà được cả gia đình cô kính trọng, tối hôm đó, ăn hai miếng sầu riêng, trong miệng tràn ngập hương vị sầu riêng, Hyun Joo lại tiếp tục đưa cho nàng: "Cái này ăn ngon lắm, ăn nhiều chút đi."
Bà cụ đưa ba miếng sầu riêng qua, tối hôm đó đã ăn hai miếng rồi lại bị cô đưa cho mấy chén trà hoa nhài, cái bụng căng phồng lên. Trước khi về, bà giữ nàng lại nói, thỉnh thoảng đến chơi với bà.
Cô đưa nàng về nhà, nàng đánh cô không ngừng.
"Hừ.... sao cả một buổi tối,.... Chị đều chỉ biết cười thôi hả?"
"Tối nay gặp bà rồi, em cảm thấy thế nào?"
"Rất hoạt bát, ừm.... cũng rất nhiệt tình."
"Bà là người ăn chay, tâm địa vô cùng tốt, đối xử với chị rất tốt."
"Chị thật xấu xa."
"Chị mà không đi đường vòng để cứu nước, thì sau này em sẽ gặp rắc rối."
Chaeyoung dừng chân lại, liên tục đánh cô.
Cô đứng đó cười đến mức hai vai run lên.
"Lisa sao chị lại tốt như vậy chứ?"
"Ừm."
"Tối nay... em... có thể hiện tốt không?"
"Tốt, thành thật nhưng hơi ngốc."
"Chị mới ngốc."
.....
Khi cô trở về, thấy bà và ba đang ngồi nói chuyện ở ngoài sân, sắc mặt của Hyun Joo trông khá nghiêm trọng, hai tay không ngừng lần tràng hạt, ông La ngồi đối diện im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu.
Cô dừng lại chào hỏi, Hyun Joo nhìn cô: "Lisa đã về rồi à, đi nghỉ ngơi sớm đi, bà và ba cháu còn ngồi đây nói chuyện một lúc nữa."
Cô gật đầu, nhìn ông La vẻ mặt ông không thay đổi, nói với cô: "Vào nhà đi."
Cô đi vào nhà, bà La đang thu dọn bát đũa.
"Mẹ, để con giúp mẹ một tay."
"Chaeyoung về đến nhà chưa?"
"Rồi ạ."
"Lisa đã chuẩn bị gì cho cuộc thi sắp tới chưa?"
"Chuẩn bị tốt rồi ạ."
"Nói cho mẹ nghe đi, có phải con quyết định ở cùng với Chaeyoung không?"
Hai từ ở cùng này, có mấy nghĩa liền.
Nhưng mà cô và bà đều có cùng một suy nghĩ, cô dừng tay đang rửa bát lại, gật đầu.
Bà nở nụ cười, bà cũng nhìn ra được tình cảm mà con mình dành cho Chaeyoung, nhưng bà không ngờ, người con của mình mới lần đầu tiên yêu thôi mà đã yêu sâu đậm như thế, không hề giống tính cách vốn có của con bà a.
Như vậy cũng tốt, tình cảm sâu đậm, cuộc sống vợ chồng mới hạnh phúc.
"Chaeyoung là một cô bé tốt, yêu đương với con gái nhà người ta cho tử tế một chút, ba con là kiểu người cổ hủ, không cần để ý đến ông ấy, sớm muộn gì con cũng thuyết phục được ông ấy thôi."
"Vâng ạ."
"Không ngờ Lisa mà cũng có lúc như này nhá."
Bà La che miệng cười đến mức không ngừng lại được.
Tối nay, có người vui mừng, cũng có người buồn, chuyện gì cũng sẽ có lúc thay đổi, sẽ có cả tốt và xấu.
Sáng sớm, một số cửa hàng trên phố vẫn còn chưa mở cửa, Hyun Joo đã đặt chỗ ở một nhà hàng trong thành phố Oh, bảo mọi người ra đó ăn sáng, uống trà.
Vẫn còn sớm nên Lisa không muốn đánh thức nàng. Sau khi cả nhà ngồi xuống, Hyun Joo nhìn trái nhìn phải, hỏi: "Sao không thấy Chaeyoung?"
"Vì không nỡ lòng nào gọi ai đó dậy sớm a."
"Ai ui, thật là biết quan tâm a."
"Bà uống trà ạ."
"Nhưng dì vẫn muốn nuông chiều, Lisa rất hiểu chuyện, chẳng lẽ lại không được đối xử như vậy với một đứa bé hiểu chuyện a?"
"...."
"Ba uống trà ạ."
Ông La nhận lấy chén trà, liếc xéo cô một cái, không nói gì nữa.
Gọi rất nhiều món, nhân viên mang lên đầy một bàn, sủi cảo tôm bốn màu, bánh gạo cuộn, bánh bao nhân đậu, bánh rán mặn, DimSum, bánh bông lan quảng đông, chân gà....
Hầu như đều là các món mà cô thích, bà vẫn nhớ rất rõ.
Lisa cảm thấy ấm lòng, liên tục gắp thức ăn cho Hyun Joo. Cả gia đình vừa ăn vừa trò chuyện, nói về chuyện tương lai của cô nói về những sự thay đổi gần đây, bầu không khí vô cùng ấm cúng.
"Lisa muốn làm công chức thì cứ làm đi, nhà mình có khá nhiều người làm công chức, về sau có gì có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Vâng ạ."
Kết thúc bữa ăn, cô lấy lý do đi vệ sinh, đi ra sảnh thì cũng thấy ông La đang ở đấy.
Ông lấy tiền ra thanh toán, hỏi cô: "Nhà vệ sinh đi hướng này?"
"........."
"Nhóc con xấu xa, đừng nghĩ rằng ông ba này không biết con nghĩ gì."
"Con không dám ạ."
"Con ngược lại rất dám đó."
Quay về phòng ăn, cô gọi mấy món ăn để mang về, cả nhà đứng lên chuẩn bị ra về, bà đến quầy thanh toán thì người ta bảo đã có người thanh toán rồi, bà tỏ ra bất lực, nói: "Sao các cháu lại cướp việc tính tiền với bà vậy? Bà già này khó khăn lắm mới về đây được một chuyến, muốn mời các cháu ăn một bữa thôi mà."
"Bà, không phải bà còn muốn đi núi Quan Âm với mẹ cháu à? Nếu đi muộn thì sẽ phải chen lấn vì có đông người lắm đó ạ."
"Đúng rồi, hai dì cháu mình đi đi, còn phải mất thời gian gọi xe nữa."
Mẹ con bà quá quen với việc xử lý tình huống như này, Hyun Joo ngây ngốc bị dụ dỗ đi.
Hai mẹ con, mẹ một câu, con một câu, khi xe đến Hyun Joo liền bị kéo lên xe, lời muốn nói còn chưa nói hết. Cô và ông La đi sau, hai ba con, ba thì nhìn con, con lại nhìn ba nhìn thế nào cũng cảm thấy không vừa mắt nhau, nên mỗi người đều tự đi làm việc riêng của mình.
.....
Khi Lisa đi đến sân chung cư thì đã thấy nàng đang ngồi ở ban công chờ cô, sau khi vào nhà, nhìn thấy nàng mặc một cái áo sơ mi trắng cùng với một cái quần short, vừa mới gội đầu xong, tóc vẫn còn ướt sũng.
"Sao lại gội đầu vào giờ này?"
"Tối qua không kịp gội, Lisa sao tự dưng lại đến nhà hàng mua đồ ăn sáng thế?"
"Sáng sớm hôm nay đến đó ăn sáng."
"Lúc đó em vẫn còn đang ngủ."
"Chị hiểu rõ em mà, qua đây, ăn sáng đi."
"Sủi cảo tôm này ăn ngon quá."
"Bác gái đâu?"
"Mẹ đi làm rồi."
Nàng gắp một cái sủi cảo đưa đến bên miệng cô: "Chị ăn rồi."
Lego liên tục kêu meo meo dưới chân hai người, cái mũi thính của nó đã sớm ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, thân thể mập mạp thể hiện rõ sự thèm thuồng, vô lấy tăm xiên một cái chân gà đưa xuống cho nó, sau khi được cho đồ ăn con mèo mập mạp màu cam chạy nhanh đi như một cơn gió.
"Lisa chị về cửa hàng luôn à?"
"Tối mới về, bà và mẹ đều đi lễ chùa rồi."
Nàng đứng dậy đi vào phòng cầm một cái khăn tay ra, đưa cho cô xem: "Theo chị thì bà có thích cái này không?"
"Em thức cả đêm qua để thêu cái này?"
Nàng gật đầu.
"Đồ ngốc, bà vẫn còn ở đây hai ngày nữa cơ mà."
"Tại em lo lắng mà."
"Lo lắng cái gì? Có chị ở đây rồi."
"Em không muốn chị phải lo lắng một mình."
"Đừng lo lắng, ba không "đánh" lại được bà đâu."
"Chị có một tấm kim bài miễn tử to như vậy á?"
"Phải nói là, các trưởng bối đều là kim bài miễn tử."
Nàng nở nụ cười, vùi mặt vào trong ngực cô.
Bộ ngực đầy đặn đè lên ngực cô, còn có thể cảm nhận được quả anh đào đang cứng lên.
"Em không mặc đồ lót?"
Nó đâm vào người cô!
Chaeyoung lùi người ra, lấy tay che ngực, gật đầu.
⭐