Hạ Gục Tể Tướng

Edit: Osicase
Beta: Sakura
Vào ngày hè nhiệt độ cao nhất chính là
vào giữa trưa, ánh mặt trời chói chang như muốn thiêu đốt mặt người. Bởi vì qua thời gian cơm trưa, nên thời điểm này khách điếm ít người nhất,
thời điểm nhàn rỗi nhất, thế nhưng giờ phút này khách điếm Mãn Ý lại
xuất hiện cảnh tượng khách nhân đông đúc. Thanh âm thảo luận kích động
vang lên từ ngoài vào trong, nhưng chủ đề mà bọn họ thảo luận đều giống
nhau : Buổi sáng nâng cử đỉnh để lấy tư cách tham gia cuộc so tài, xuất
hiện nữ nhân xấu xí lấy một tay nâng cự đỉnh lên, cuối cùng còn đánh nát cự đỉnh đó.

Lúc này một đám lại một đám tụ tập bao
quanh Vương Lực – người viết lách được chú ý nhất muốn hắn kể sơ lược
cho nghe. Mọi người tụ tập thành vòng tròn bao quanh hắn trong ba tầng
ngoài ba tầng. Vì muốn làm cho nhiều người nghe được, Vương Lực dứt
khoát đem ghế ngồi của hắn đặt ở trên bàn rồi ngồi lên trên nghế, ngồi ở trên cao nhìn xuống tay cầm quạt bởi vì lâu năm mà có vẻ cũ ỹ, gõ vào
chân ghế dựa, để ánh mắt mọi người đều bị thu hút lại đây rồi mới
nói:“Lúc cuộc thi giành tư cách tham gia trận đấu sắp chấm dứt, một vị
nữ nhân mặc hồng y bằng khinh công lợi hại — lăng ba vi bộ*(đậy là bộ
võ công của Đoàn Dự trong truyện Thiên Long Bát Bộ) phi thân đến, bốn
phía lôi đài vốn nhốn nháo rầm rầm nhất thời một chút thanh âm đều không có . Mọi người đoán xem là nguyên nhân gì a?” Vương Lực cố ý tạm dừng
một chút, để cho người nghe phía dưới cũng có cơ hội phát biểu ý kiến.

“Đám người đó khẳng định là vì lôi đài đột nhiên xuất hiện một nữ nhân mà kinh ngạc.” Có người lập tức đưa ra câu trả lời.

“Đúng. Quả thật là kinh ngạc.” Vương Lực lại dùng cây quạt trong tay gõ một chút lên chân ghế dựa nói:“Thế
nhưng, không phải kinh ngạc vì nữ nhân cũng dám lên lôi đài, mà là bị
dung mạo kinh khủng của nữ nhân kia dọa mọi người sợ hãi ngây ngốc tại
chỗ, không biết phản ứng như thế nào.”

“Bộ dạng của nữ nhân xấu xí đến như thế sao?” Một người nghe nóng vội không chờ đợi được mà hỏi.

“Thân người mạnh mẽ như cây cột, tay
chân thô như thân cây, dung mạo như Chung Vô Diêm, trên người lại mặc
một thân hồng y kỳ dị, giống như lệ quỷ hung mãnh( hung dữ+ mạnh mẽ) nhất ở trong địa ngục , ngươi nói xem nếu người nhìn thấy ác nữ nhân
như thế, có bị dọa sợ đến nỗi ngây ngốc hay không?” Vương Lực rất có
thiên phú diễn thuyết, rất có biểu cảm, cuối cùng còn thở dài một
tiếng.

“Wow!” Mọi người ồ lên.

“Chuyện này còn chưa là gì đâu! Khủng bố hơn là ác nữ nhân kia có thân thủ giống như ma quỷ. Cự đỉnh kia trọng
lượng là ba trăm cân, dù nam nhân có sức lực lớn nhất cũng chỉ miễn
cưỡng đem cái đỉnh kia nâng lên khỏi mặt đất một chút, ác nữ nhân kia
cũng không biết là dùng biện pháp gì, chỉ có một cái dây nhỏ đã nâng
được cự đỉnh lên qua đỉnh đầu một cách dễ dàng.”

“Wow!” Mọi người lại ồ lên.

“Chuyện này còn chưa là gì đâu! Càng
khủng bố hơn là nữ nhân kia cư nhiên một tay nhất kích, liền đem cự đỉnh lớn như vậy, đánh nát .”

Vương Lực vừa nói vừa dùng hai tay mô tả cự đỉnh kia rốt cuộc có bao nhiêu to lớn, có bao nhiêu dày, dẫn tới mọi người lại một lần nữa ồ lên.

“Ngươi nói ác nữ nhân này có thể thông
qua cuộc so tài chọn lựa Thái Phó hay không?” Một người đã đặt cược ở
phát tài đổ phường tính kiếm một khoản tiền lớn lo lắng hỏi.

“Cái này……” giọng nói Vương Lực vừa kéo
dài, vừa lắc đầu nói:“Khó nói. Nếu theo lẽ thường mà nói, một nữ nhân là sao có khả năng nâng được cự đỉnh nặng như thế. Thế nhưng, ác nữ nhân
kia cư nhiên dễ dàng nâng lên. Đến nay còn không có người thông qua võ
thí, nàng thông qua văn võ thí khả năng không lớn. Nhưng mà , điều này
chỉ là theo lẽ thường mà nói . Mà những hành vi liên tiếp của nữ nhân
kia đã vượt qua lẽ thường .” Nói đến đây, hắn cũng không có nói tiếp.

Người nghe phía dưới lập tức nghe ra ẩn ý trong lời nói của hắn. Nếu ác nữ nhân kia đã vượt qua lẽ thường, như
vậy nàng cũng rất có khả năng thông qua cuộc so tài. Sau khi đã nghĩ
thông suốt , mọi người nhao nhao rời đi hướng phát tài đổ phường mà đi.
Nhất thời, khách điếm Mãn ý vốn kín người hết chỗ chỉ còn lại có mấy
người ít ỏi. Mà vẫn ngồi ở ghế trên cao Vương Lực nhìn mới vừa rồi còn
chật chội người bỗng nhiên, giờ phút này ngay cả một người cũng không
thấy, chỉ có thể xấu hổ thu hồi cái gõ đã lâu ngày, gấp lại cây quạt,
xám xịt đi xuống dưới, đem ghế dựa trên bàn để xuống dưới, vùi đầu uống
trà để che dấu sự chật vật của mình.

Trong lúc nhất thời, kinh thành có một
lực lượng lớn không gì sánh được, lời đồn ác liệt về nữ nhân có dung mạo xấu như quỷ dạ xoa nhanh chóng truyền khắp toàn bộ kinh thành.

So với tình trạng người thưa thớt ở
khách điếm Mãn ý, thì trước cửa phát tài đổ phường giờ phút này chật
ních người, chật như nêm cối. Có người cầm đổ phiếu kêu la muốn lấy lại
tiền, có người cầm ngân phiếu kêu la muốn đặt cược.

Tình trạng đột ngột như thế khiến cho
người của đổ phường kiên quyết cái đóng cửa không tiếp tục kinh doanh
nữa, chỉ phái vài cái thân hình cường tráng thủ vệ ở trước cửa làm công
tác giải thích. Có thể thấy, thanh âm khuyên bảo không vào được tai của
những khách nhân đang giận dữ. Dòng người chật chội ở cửa trước chen
chúc mà đi. Nếu không có vài cái thủ vệ lấy thân hình cao lớn của mình
đảm đương bức tường người, kiệt lực cản lại, chỉ sợ cửa cửa đại môn đang đóng đã sớm bị dòng người xông lên phá hủy.

Lúc Nhâm Kiển Trù phi thân đến vừa lúc
nhìn thấy tình trạng này. Hàn quang hiện lên trong đôi mắt lạnh như
băng. Nàng rút ra nhuyễn tiên( roi mềm) giắt ở bên hông, vận
công, nhuyễn tiên như con rắn chui vào trong đám người, rồi sau đó
nhuyễn tiên kia biến đổi giống như con thuồng luồng đảo qua hai bên
trái phải, chạm đến người nào đều bị cường lực đẩy ra.

“A –” Thanh âm kinh hãi vang lên. Chờ
sau khi thanh âm kia ngừng lại, đám người đã chia làm hai bên, tạo thành khoảng trống ở giữa.

Cước bộ trầm ổn, Nhâm Kiển Trù một thân áo trắng đi đến trước cửa phát tài đổ phường, khoanh tay xoay người
một cái, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng quét về phía những người
cầm đổ phiếu, hừ lạnh:“Đã đặt cược rồi không được đổi lại, điều này là
quy củ của đổ phường từ trước đến nay.”

Ánh mắt lạnh đến thấu xương, khiến cho
mọi người mới vừa rồi còn đỏ mặt lên mặt kêu gào trả vé không tự giác
rụt lui thân thể, im lặng mang theo sợ hãi đứng ở tại chỗ bất động .

Đôi mắt lạnh như băng di chuyển, quét
về phía những người đang cầm ngân phiếu trong tay , thanh âm lạnh lùng
thoáng khôi phục nói:“ Đặt cược lần này là nhằm vào cuộc so tài chọn lựa Thái Phó đã kết thúc. Đã chấm dứt không thể đặt cược. Ta tin các vị hẳn là rất rõ ràng quy củ này. Như thế, chỉ có thể nói tiếng thật có lỗi
với các vị, hoan nghênh thời điểm bắt đầu phiên giao dịch lần sau đến
đặt cược. Nhưng là –”

Nàng thoáng tạm dừng, trong đôi mắt lạnh như băng lóe ra u ám, thanh âm trầm thấp mang theo cảnh cáo lại vang
lên:“Nhưng là, nếu có người vọng tưởng nhân cơ hội này đến quấy rối, ta
là tuyệt đối sẽ không nương tay.”

Vừa dứt lời, nhuyễn tiên mạnh mẽ hạ xuống, vốn con sư tử đá đặt trước cửa theo tiếng mà nứt ra, vỡ thành hai nửa.

“Rầm –” Phần sư tử đá vỡ ra rơi xuống trên mặt đất.

Nhất thời, mọi người sắc mặt trắng xanh. Bốn phía một mảnh im lặng.

Thấy việc hù dọa mọi người đã có tác
dụng Nhâm Kiển Trù ý bảo thủ hạ mở cửa ra, thân ảnh màu trắng lạnh như
băng đi vào bên trong.

Mới vừa rồi mọi người còn la hét muốn đi vào giờ phút này đối mặt với cửa mở ra cũng là không thể bước vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui