Hạ Lan Quyết Và Liêu Mẫn Chi


Ngày này Hạ Lan Quyết cũng không nhàn rỗi.

Đầu tiên là chạy đua tiếp sức cả lớp, sau đó chạy qua chạy lại các sân thi đấu cổ vũ hò hét cố lên cho các bạn cùng lớp với Đường Đường, lại gặp được mấy người bạn học cũ lớp 10 trước kia, ghé vào nói chuyện phiếm ôn chuyện cùng nhau, lại tranh thủ lúc rảnh rỗi giúp đỡ tổ hậu cần chuẩn bị nước và thuốc, cả sân thể dục đều lộn xộn.

Có người lấy ống giấy nhẹ nhàng gõ một cái ở trên đầu cô.

Hạ Lan Quyết quay đầu lại, kinh hỉ nói: “Ra là cậu, bạn học siêu sao Minh Nhật Song Tử.

”“Cậu nghe thấy được à?” Trịnh Minh Lỗi sờ sờ cái mũi, “Chê cười rồi.

”“ m thanh trên đài chủ tịch lớn như thế, sao tớ có thể không nghe thấy cho được?”“Kêu cậu mấy tiếng rồi, cậu vẫn không nghe thấy đấy thôi.

” Trịnh Minh Lỗi cười cô, “Thấy cậu lượn qua lượn lại trên sân thể dục y như một con ong mật vậy á.

”“Vừa rồi chúng tớ sang quầy bán quà vặt mua nước về.

” Hạ Lan Quyết nhìn đồng phục Trịnh Minh Lỗi ăn mặc chỉnh tề khéo léo, còn mình thì đã sớm mở rộng khóa kéo, vén tay áo, “Uống nước không? Hôm nay trời hơi nắng nóng.

”“Cảm ơn!”Hạ Lan Quyết thuận tay giúp cậu vặn ra: “Lớp không mấy cậu cũng tham gia đại hội thể thao hả?”“Chỉ có buổi sáng hôm nay thôi, buổi chiều phải về lớp học học rồi.

”“Không hổ là lớp không.

” Cô khoa trương mà nhướng mày.

Trịnh Minh Lỗi cười nói: “Nói chứ tớ cũng ở lại sân thể dục đợi một chút, lát nữa còn có phỏng vấn của trường nữa, đúng rồi, đợi lát nữa tớ có tham gia hạng mục 400 mét nam, có muốn tới cổ vũ cho tớ không?”“Cậu còn thiếu người cổ vũ cho cậu à?” Hạ Lan Quyết cười ha ha, “Tớ sợ bị đoàn hội nữ sinh tẩy chay lắm.

”“Cho cậu thêm một bình nước này, cổ vũ trước cho cậu rồi đấy nhé.

”“Cảm ơn!” Trịnh Minh Lỗi buồn cười, “Vừa rồi tớ nhìn thấy bảng báo danh của các cậu, sao cậu lại tham gia tận hai cái hạng mục chạy xa vậy, thời gian đều là vào ngày mai, có thể chạy nổi sao?”“Tớ cũng không biết nữa, để ngày mai rồi xem sao.

” Nói đến đây, trong lòng Hạ Lan Quyết còn có chút khẩn trương, “Tớ làm nóng người nhiều một chút.

”“Không cần cậy mạnh.

3000 mét thì cậu cứ bỏ cuộc giữa đường cũng được, quân chủ lực chạy xa đều là người thuộc đội điền kinh, bình thường cậu ít vận động, thân thể chịu không nổi đâu.

”“Biết rồi mà.

” Cô vẫy vẫy tay, không để ý.

Trịnh Minh Lỗi không yên tâm: “Ngày mai tớ đến xem nhé?”“Cậu đừng có tới, đi học cho tốt đi, tớ chạy hai vòng rồi nghỉ, vả lại, bạn học lớp chúng tớ cũng sẽ chăm sóc tớ mà, cậu mà tới, mấy nữ sinh trong lớp đều chạy sang thăm hỏi cậu hết, còn ai quan tâm tớ nữa.

”“Vậy được rồi.

” Trịnh Minh Lỗi dặn dò cô, “Đừng có mà cố chấp kiên trì đến cuối đấy.

”“Biết rồi.

”Huống Miểu Miểu cách đó không xa cùng với một đám nữ sinh đang gọi Hạ Lan Quyết, hạng mục nhảy cao và nhảy xa đều sắp phải bắt đầu rồi, Cố Siêu với mấy người cùng lớp này đều dự thi, mọi người hẹn nhau cùng đi cổ vũ.

“Mấy bạn cùng lớp gọi tớ rồi, đi nhé.

”“Đi đi.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui