Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Thổ Hoàng thành... 

Trong mắt các tu sĩ của Thông Thiên Đại Lực, đấy vốn chỉ là một tòa thành nhỏ nằm ở phía Tây Thông Thiên Đại Lục, tuy nhiên Thổ Hoàng thành cũng không phải ở nơi khỉ ho cò gáy gì, nó vẫn là tòa thành được nhiều tu sĩ lui tới.

Thành chủ nơi này tên gọi là Nguyệt Thánh Dạ, hắn là một vị Hóa Thần Viên Mãn tu sĩ, hắn là người có tu vi mạnh nhất trong thành, dưới sự cai quản của hắn thì tất cả người dân tại Thổ Hoàng thành cũng được coi là đầy đủ no ấm. 

Thế lực của Nguyệt Thánh Dạ rất lớn, không có chuyện gì xảy ra trong thành có thể qua được ánh mắt của hắn, ngay cả việc làm của Điền Bá Quang với những người tới từ Long Hạ Thôn cũng không ngoại lệ.

Đối với Nguyệt Thánh Dạ, số vật phẩm mà những người ở Long Hạ thôn đem tới cũng không khiến hắn nổi lên hứng thú động tay động chân, hắn chỉ tò mò không biết bọn người này rốt cục bọn người này rốt cục tới từ nơi đâu mà thôi.

Mặc dù những người này thường xuyên tới Thổ Hoàng thành buôn bán đồ vật, nhưng khi bọn hắn rời đi thì liền biến mất không một giấu vết, mặc dù Nguyệt Thánh Dạ đã cử người đi theo nhiều lần, nhưng lần nào cũng thất bại mà quay về.

Theo truyền thuyết của Thổ Hoàng Thành thì phương hướng mà bọn người Long Hạ thôn đi cũng là phương hướng của khu rừng cấm, theo truyền thuyết thì những người đi tới khu rừng đó tất cả đều không thể trở về, vì thế nơi đó cũng là một cấm địa của Thổ Hoàng Thành.

Đồng thời người thành chủ đời trước cũng cảnh báo rằng:”Không một người nào của Thổ Hoàng Thành được phép gây hại tới những người của Long Hạ thôn, nếu có người trái lệnh thì lập tức đuổi ra khỏi thành.”

Nhưng thành chủ đời trước đã rời chức cũng đã được vài trăm năm rồi, về sau Nguyệt Thánh Dạ mới nhậm chức thành chủ, cho tới bây giờ hắn vẫn tò mò không biết được lời cảnh báo của thành chủ đời trước có ý nghĩa gì, nhưng hắn cũng chẳng muốn đi quản.

Cho tới khi Điền Bá Quang ra tay với những người tới từ Long Hạ thôn thì Nguyệt Thánh Dạ mới nổi lên hứng thú, hắn cũng không ngăn cản Điền Bá Quang mà chỉ im lặng xem xét tình hình, hắn muốn nhìn xem lời cảnh báo của thành chủ đời trước có ý nghĩa như thế nào.

Nhưng cho tới hôm nay, cũng đã trải qua gần một tháng, nhưng cũng chẳng có chuyện gì xảy ra, Nguyệt Thánh Dạ cũng dần quên mất chuyện này, hiện tại hắn đang có một chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

Gần đây sắp có một vị Luyện Đan Đại Sư tới Thổ Hoàng Thành thu nhận đồ đệ, tương truyền rằng đây là một vị Luyện Đan sư cấp 5, hắn cũng rất nổi danh trong thế giới tu sĩ, hắn rất tài giỏi, hắn có thể luyện chế đan dược cho Luyện Hư Kì tu sĩ, ngoài ra hắn còn có một vị sư phụ là Luyện Đan Sư cấp 9, chuyên luyện chế đan dược cho Đại Thừa Kì tu sĩ, vì thế mà hắn rất nổi tiếng trong giới tu sĩ.

Cũng chính vì vậy, sau khi Nguyệt Thánh Dạ nhận được tin tức này, hắn liền vứt bỏ chuyện của những người Long Hạ thôn mà tập trung chuẩn bị đón tiếp vị Luyện Đan Đại Sư này.

Ngày hôm nay cũng là ngày mà vị Luyện Đan Đại Sư này tới Thổ Hoàng Thành để thu nhận đồ đệ, tất cả mọi người ở Thổ Hoàng Thành đều đã nhận được thông báo từ rất sớm, mọi người chỉ cần là mộc hệ tu sĩ thì ai cũng có cơ hội để trở thành đệ tử của y.

Nhưng trước đó, bọn hắn phải thông qua vài khảo nghiệm, những khảo nghiệm này được vị Luyện Đan Đại Sư thông báo trước cho Nguyệt Thánh Dạ để hắn sàng lọc trước cho y từ vài ngày trước.

Cho tới hiện tại, chỉ có mười người có thể thông qua tất cả khảo nghiệm của vị Luyện Đan Đại Sư này, hôm nay, mười người sẽ được diện kiến vị Luyện Đan Đại Sư, còn muốn biết ai sẽ được y lựa chọn thì phải xem tạo hóa của mỗi người.

Vị Luyện Đan Đại Sư này có tính cách khá cổ quái, hắn đi tới rất nhiều thành trì để tìm kiếm đệ tử, nhưng mỗi lần thì nghi thức đều khác, có lần thì việc tuyển chọn đệ tử được diễn ra trong im lặng, hắn sẽ tự mình đi tìm những người thông qua khảo nghiệm rồi quan sát bọn hắn, sau vài ngày thì lựa chọn.

Yêu cầu đối với đệ tử của hắn rất cao, vì thế mà tất cả những thành trì hắn đi qua, không có một ai có thể hợp pháp nhãn của hắn, tất cả đều thất bại.

Lần này thì khác với những lần trước, vị Luyện Đan Đại Sư này muốn việc tuyển chọn đệ tử được diễn ra rầm rộ, vì thế hắn bảo Nguyệt Thánh Dạ cho tất cả người dân ở Thổ Hoàng Thành tới quan sát hắn tuyển chọn đệ tử.

Ngày hôm nay phần lớn người dân trong thành đều tập trung tới quảng trường, bọn hắn muốn nhìn xem ai sẽ là người được vị Luyện Đan Đại Sư này lựa chọn.

Mặc dù tới trưa thì vị Luyện Đan Đại Sư mới chính thức lựa chọn để tử, nhưng mười người thông qua khảo nghiệm vẫn tới đây từ rất sớm, tập trung đầy đủ đứng giữa quảng trường, bọn hắn cũng tự hiểu đây là một bước ngoặt trọng đại trong cuộc đời bọn hắn, bọn hắn không thể bởi vì đến trễ mà để lỡ cơ hội này.

Cho tới giữa trưa, thì Nguyệt Thánh Dạ xuất hiện, tất cả mọi người phía dưới ai cũng nôn nóng, bọn hắn ai cũng đoán được vị Luyện Đan Đại Sư sắp xuất hiện rồi, tất cả đều im lặng mà chờ đợi nghe Nguyệt Thánh Dạ nói chuyện.

Nguyệt Thánh Dạ đứng trên đài cao nhìn xuống dưới, hắn ho nhẹ một cái sau đó mang theo vẻ mặt tràn đầy vui vẻ lên tiếng.

-Ta biết rằng, ngày hôm nay mọi người rất nóng lòng để xem vị Luyện Đan Đại Sư sắp tới đây thu nhận đệ tử, ta cũng không muốn làm chậm trễ mọi người, ngay sau đây ta xin phép giới thiệu với mọi người, đây là Long Vân đại sư, hắn cũng chính là nguyên nhân mọi người tới đây.

Nguyệt Thánh Dạ vừa dứt lời, từ bên trong cũng có một vị nam tử trung niên bước ra, hắn mặc một thân pháp y màu trắng đứng trên đài cao, hắn không nói gì mà chỉ mang theo vẻ mặt lạnh nhạt, nhẹ nhàng gật đầu một cái xem như chào hỏi, tất cả mọi người ở phía dưới ai cũng vỗ tay hoan hô như sấm.

Nguyệt Thánh Dạ vui vẻ tươi cười, hắn nhanh chóng đưa tay ra hiệu cho những người phía dưới im lặng, ngay lập tức những người phía dưới cũng theo đó mà im ắng trở lại, sau đó hắn quay lại nhìn Long Vân Đại Sư rồi lên tiếng.

-Xin mời Đại Sư an tọa.

Long Vân Đại Sư cũng không có hành động gì, hắn thở ra một hơi rồi lắc đầu lên tiếng.

-Thật ra, đúng thật là ta sẽ tới đây để thu nhận đệ tử, nhưng hôm nay mọi chuyện đã khác đi, vì thế phiền các ngươi có thể đi về là được rồi.

Câu nói của Long Vân Đại Sư vừa buông xuống, thì tất cả mọi người đều mộng bức, ngay cả Nguyệt Thánh Dạ đứng cạnh bên cũng mang theo vẻ mặt không thể tin được mà nhìn hắn.

Một lúc sau Nguyệt Thánh Dạ khuôn mặt đen kịt, hắn có chút khó khăn mà lên tiếng.

-Xin hỏi đại sư, tại sao ngài lại thay đổi quyết định đây? Có phải chúng ta đã làm gì khiến ngài không vui? 

Long Vân Đại Sư lắc đầu, hắn thở dài một hơi rồi mới trả lời.

-Các ngươi không làm gì sai đối với ta, thật sự ta cũng không biết chuyện như thế nào, nhưng trời vừa sáng thì sư phụ ta đã cấm ta tuyệt đối không được nhận đệ tử ở nơi này, nếu ta mà nhận đệ tử thì hắn sẽ trục xuất ta khỏi sư môn, đồng thời còn phế hết tất cả thực lực của ta.

-Vì thế ta chỉ đành phải xin lỗi các ngươi rồi.

Long Vân Đại Sư nói xong, hắn cũng không tiếp tục nán lại mà quay đầu bỏ đi, nhưng đi được một lúc thì hắn lại quay đầu rồi lên tiếng.

-Ta không biết các ngươi đã gây ra chuyện gì, nhưng ngươi cứ trở về ngẫm lại đi, xem thử gần đây các ngươi có đắc tội với người nào hay không.

Long Vân Đại Sư nói xong thì cũng rời đi, tất cả mọi người bên dưới, bọn hắn ai cũng nghe rõ ràng những lời mà Long Vân Đại Sư đã nói và bắt đầu bàn tán xôn xao.

Nguyệt Thánh Dạ cũng hết cách, hắn thở dài một hơi rồi lên tiếng.

-Các ngươi cũng giải tán đi thôi, Long Vân Đại Sư đã nói như vậy rồi, các ngươi có ở lại đây cũng không ích gì.

Nhưng ngay lúc này, từ trên trời có hai nam một nữ, ba người bay tới giữa quãng trường, hai người nam nhân đứng trên một pháp khí trông khá giống một cái nồi, còn người nữ nhân thì đẹp tựa tiên thiên đứng trên một thanh kiếm.

Ba người này chính là ba người bọn Lâm Thanh Phong, từ sáng sớm bọn hắn đã rời đi rồi bay tới Thổ Hoàng Thành, hiện tại bọn hắn liền tới nơi.

Trước khi vào thành thì Lâm Thanh Phong đã thả ra tinh thần lực để quan sát, nhưng hắn lại không cảm nhận được một người nào cả, nhưng tất cả mọi người lại tập trung về giữa thành, vì thế hắn trực tiếp dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh cùng Lệnh Hồ Xung bay tới đây.

Nguyệt Thánh Dạ nhíu mày, trong lòng hắn vẫn còn tức giận bởi vì Long Vân Đại Sư đã bỏ đi, hiện tại ba người bọn Lâm Thanh Phong lại tới đây, vì thế hắn liền nhân cơ hội này mà xả ra hết những bực tức trong lòng, hắn ngẩng đầu lên nhìn ba người rồi lớn tiếng quát to.

-Ba tên cẩu tặc, các ngươi dám vi phạm cấm kị của Thổ Hoàng Thành? Người đâu? Mau tiến lên đánh chết bọn hắn cho ta.

Nguyệt Thánh Dạ vừa dứt lời, thì ngay lập tức có mười đạo bóng người xuất hiện, bọn hắn cũng cưỡi lấy phi kiếm bay tới, dùng pháp thuật tấn công ba người bọn Lâm Thanh Phong.

….Hết Chương 149….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui