Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

“Tại sao ta phải chết? Còn sống không phải rất tốt sao?” Lâm Thanh Phong nghi hoặc hỏi Lạc Long Quân, chỉ thấy Lạc Long Quân một dạng trầm mặc suy nghĩ không trả lời, một lúc sau hắn lại hỏi.

- Ngươi biết lai lịch của quyển sách này sao?

“Ta chỉ nghe nói nó là một kiện Thần khí có thể để cho người sử dụng đi vào thế giới trong sách.” Lâm Thanh Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời.

- Chẳng lẽ nó còn có lai lịch khác sao?

“Đương nhiên là có.” Lạc Long Quân gật đầu một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói.

- Ngươi đã từng nghe nói tới Hư Không Chi Môn chưa?

Lâm Thanh Phong một mặt mộng bức lắc đầu, Lạc Long Quân thở ra một hơi.

- Cũng không trách được ngươi, dù gì ngươi chỉ là một tên tu sĩ gà mờ mà thôi, ngươi không biết cũng là chuyện thường tình.

- Để ta giải thích cho ngươi hiểu một chút đi.

- Từ rất xa xưa, chỉ tồn tại duy nhất một thế giới mà thôi, chúng ta gọi nó là Chủ Giới.

- Theo truyền thuyết, ngay cả trước khi Chủ Giới được hình thành, thì đã tồn tại ba kiện Hồng Môn Chí Bảo.

- Ba kiện Hồng Mông Chí Bảo này, lần lượt là Sinh Mệnh Chi Thụ, Hoàng Tuyền Hải và Hư Không Chi Môn.

- Mỗi một kiện đều mang theo đặc tính riêng.

- Sinh Mệnh Chi Thụ cũng như cái tên, là một nhánh cây chứa đầy sinh mệnh khí tức, và nó giúp cho thế giới bắt đầu sinh ra sinh linh.

- Hoàng Tuyền Hải là một dòng sông, khi sinh linh được Sinh Mệnh Chi Thụ tạo ra chết đi, linh hồn của bọn chúng sẽ tiến vào Hoàng Tuyền Hải, để cung cấp năng lượng giúp Hoàng Tuyền Hải nuôi sống Sinh Mệnh Chi Thụ.

- Cuối cùng là Hư Không Chi Môn, ngay từ ban đầu, toàn bộ vũ trụ đều là hư không, cũng không có chỗ để sinh linh sinh sống, vì thế trách nhiệm của nó là tạo ra thế giới, và “Pháp tắc” của thế giới.

- Cả ba tạo thành một vòng tuần hoàn, cuối cùng Chủ Giới được sinh ra.

Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, im lặng nghe Lạc Long Quân nói tiếp.

- Pháp khí còn có thể sản sinh ra linh trí, thì ba kiện Hồng Mông Chí Bảo dĩ nhiên có linh trí riêng.

- Có thể nói rằng, cả ba là “Sáng Thế Thần”.

- Nhưng vấn đề liền ở đây, ba vị “Sáng Thế Thần” lúc ban đầu đều có chung mục đích tạo thành thế giới, nhưng không biết vì sao, giữa bọn chúng lại nảy sinh mâu thuẫn.

- Kết quả là một trận đại chiến giữa ba kiện Hồng Mông Chí Bảo diễn ra, một bên là Sinh Mệnh Chi Thụ cùng Hoàng Tuyền Hải, còn lại một bên là Hư Không Chi Môn.

- Trong ba kiện Hồng Mông Chí Bảo, Hư Không Chi Môn có thể sáng tạo “Pháp tắc” và mở một thế giới mới, đương nhiên nó mạnh mẽ nhất, một mình nó có thể đối kháng hai kiện Hồng Mông Chí Bảo còn lại.

- Kết quả cuối cùng của trận chiến là ngang nhau.

- Chủ Giới bởi vì nhận lấy ảnh hưởng, liền chia năm xẻ bảy, trở thành hàng vạn thế giới lớn nhỏ, được gọi chung là Vạn Giới.

- Tiên giới, Hạ giới, hay thế giới hiện tại này, đều là một phần của Vạn Giới.

- Nhưng Tiên giới là khu vực trung tâm của Chủ Giới, vì thế nhận ảnh hưởng ít hơn các nơi khác một chút, còn những nơi còn lại phần lớn đều bị phá hủy, còn một phần thì giống như Hạ giới, tu sĩ chỉ có thể tu luyện tới Bán Tiên là cao nhất, và nơi này có sinh linh nhưng không có Linh Khí, không thể tu luyện.

“Như vậy, tình trạng của ba kiện Hồng Mông Chí Bảo như thế nào?” Lâm Thanh Phong hít vào một hơi khí lạnh, thế giới này lớn bao nhiêu? Thông Thiên Đại Lục lớn bao nhiêu? Nhưng nguyên nhân tạo thành lại do nhận lấy ảnh hưởng của một trận chiến? Như vậy trận chiến lúc đó phải kinh thiên động địa tới mức nào? Lâm Thanh Phong không thể tưởng tượng nổi.

Lạc Long Quân thở ra một hơi.

- Sau trận chiến đó, cả ba kiện Hồng Mông Chí Bảo đều trọng thương, từ trên người bọn chúng tuôn ra rất nhiều mảnh vỡ, phân tán khắp Vạn Giới, những mảnh vỡ này cũng không có hình dạng nhất định.

- Nếu ngươi có thể tìm ra chúng, và có thể khiến chúng nhận chủ, thì ngươi có thể tùy ý biến đổi hình dạng của bọn chúng.

“Quyển sách này là một trong số đó?” Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi hỏi.

“Đúng vậy.” Lạc Long Quân gật đầu một cái.

- Nhưng nó cũng là một trong những mảnh đặc biệt nhất, và cũng là một trong những mảnh được xem là “gân gà” nhất.

“Đặc biệt nhất lại là gân gà nhất?” Lâm Thanh Phong vẻ mặt cái hiểu cái không, Lạc Long Quân lại giải thích.

- Những mảnh vỡ này, được chúng ta chia thành ba loại.

- Loại thứ nhất là một mảnh, có tác dụng của một trong ba kiện Hồng Mông Chí Bảo, ở cấp độ của ngươi thì ta có thể giải thích đơn giản.

- Nếu là Sinh Mệnh Chi Thụ, thì sinh cơ từ nó có thể giúp ngươi có được sinh mệnh lực dồi dào, đề cao tuổi thọ.

- Hoàng Tuyền Thủy, nó có thể giúp ngươi tăng trưởng Tinh Thần Lực, Nguyên Thần…

- Còn Hư Không Chi Môn,… có thể giúp ngươi tạo ra một không gian trữ vật cực lớn.

Lâm Thanh Phong khóe miệng liền co quắp, mảnh vỡ của ba kiện Hồng Mông Chí Bảo lại “gân gà” như vậy?

Nhìn ra ánh mắt của Lâm Thanh Phong, Lạc Long Quân lắc đầu cười nói.

- Ngươi cũng đừng khinh thường như vậy, bởi những thứ ta nói chỉ là tác dụng của bọn chúng đối với tu vi “yếu gà” của ngươi mà thôi.

- Tuy rằng đối với các tu sĩ cấp cao, những thứ này cũng có thể cho bọn họ một ít chỗ tốt, nhưng tác dụng chính mà bọn họ nhắm tới đó là bọn chúng có thể đề cao lĩnh ngộ “Pháp tắc”.

- Mà ngươi hiện tại vẫn chưa tiếp xúc với “Pháp tắc” nên ta sẽ không giải thích cho ngươi, về sau đạt tới tầng thứ này thì ngươi sẽ tự hiểu.

Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, Lạc Long Quân lại tiếp tục nói.

- Ba kiện Hồng Mông Chí Bảo, đã ở cùng nhau không biết bao nhiêu năm, vì thế một số mảnh vỡ của bọn chúng lại có thể dung hợp với nhau.

- Loại thứ hai, cũng tức là hai mảnh vỡ dung hợp với nhau, có thể giúp cảm ngộ “Pháp tắc” của ngươi nhanh gấp mười lần so với một mảnh riêng lẻ.

- Vì thế, những mảnh này đa phần đều đã có chủ sở hữu.

- Còn phần quyển sách trên tay ngươi, nó thuộc loại thứ ba, được tạo ra nhờ mảnh vỡ của cả ba kiện Hồng Mông Chí Bảo dung hợp lại.

- Nó không giống như hai loại trước có thể giúp ngươi đề cao lĩnh ngộ “Pháp tắc”.

- Mà nó giúp ngươi sáng tạo ra một thế giới theo ý muốn, trực tiếp nắm giữ những “Pháp tắc” trong thế giới đó.

- Chỉ cần ngươi có thể tưởng tượng ra đầy đủ “Pháp tắc” của một thế giới mới, thì nó có thể giúp ngươi tạo ra thế giới đó, ngay cả sinh linh trong đó cũng phát triển theo ý ngươi muốn.

- Mà, viết ra một thế giới mới lên sách, là biện pháp dễ dàng nhất để ngươi có thể tưởng tượng ra “Pháp tắc”, và phương hướng phát triển của những sinh linh sống tại đó.

- Trước đó đã từng có người đạt được nó đồng ý nhận chủ, và hắn đã chuyển hình dạng của nó thành quyển sách như vậy.

“Nghịch thiên như vậy?” Lâm Thanh Phong hít vào một hơi khí lạnh.

- Theo lời ngươi nói, thì chỉ cần ta có quyển sách này, thì ngay cả Tiên giới một dạng như vậy ta đều có thể tạo ra sao?

Lắc đầu một cái Lạc Long Quân cười nói.

- Theo lý thuyết thì có thể, nhưng hiện tại ngươi không thể.

“Ồ? Vì sao lại như vậy?” Lâm Thanh Phong cái hiểu cái không, tò mò hỏi.

“Dù sao nó cũng chỉ là mảnh vỡ mà thôi, nó cũng không đủ sức giúp ngươi tạo ra một thế giới có đẳng cấp ngang bằng với Tiên giới.” Lạc Long Quân trả lời.

“Ra là vậy sao? Còn có, lúc trước vì sao ngươi lại kinh ngạc khi nghe ta nói ta đã sáng tạo ra hai thế giới đây?” Lâm Thanh Phong có chút tò mò hỏi.

“Ngươi nghĩ, tạo ra một thế giới liền đơn giản như vậy sao?” Lạc Long Quân khinh thường hừ một cái.

- Tạo ra thế giới, đó là việc mà chỉ có ba kiện Hồng Mông Chí Bảo mới làm được, ngươi tạo ra một thế giới mới, cũng có nghĩa là ngươi lợi dụng sức mạnh của bọn chúng.

- Trong trường hợp là ngươi, nếu như có một con kiến hôi lợi dụng sức mạnh của ngươi để nâng cao thực lực của nó, nếu để yên mặc kệ nó bòn rút sức mạnh của ngươi, lúc đầu thì ít một chút, nhưng về sau càng ngày càng nhiều, thậm chí có thể gây ảnh hưởng tới ngươi, thì ngươi sẽ hành động như thế nào?

“Một tát đập chết là được rồi.” Lâm Thanh Phong trong đầu nhanh chóng nghĩ tới một câu trả lời, toàn thân run lên một cái, nói như vậy chẳng phải là hắn đã đi vòng Quỷ Môn Quan hai lần mà vẫn còn sống sót chạy nhảy như chưa có chuyện gì xảy ra?

Nhận thấy Lâm Thanh Phong khiếp sợ, Lạc Long Quân thở ra một hơi.

- Cũng chính vì vậy, đối với những người chiếm lĩnh một phương Tiên Giới, thì những mảnh vỡ loại thứ ba đều là những thứ gân gà, có cũng tốt mà không có cũng được, dù gì đem về cũng chẳng dám dùng.

- Chỉ có những tên “gà mờ” ở Hạ giới mới điên cuồng tranh đoạt những thứ này mà thôi.

- Tạo ra hai thế giới mà vẫn có thể vui vẻ nhảy nhót như vậy, ngươi cũng là người đầu tiên.

Lâm Thanh Phong cười khổ không thôi, biết được sự thật này, hiện tại hắn còn dám sử dụng Vô Tự Thần Thư sao?

Nhưng tính ra hắn vẫn còn may mắn, chuyện hắn có được Vô Tự Thần Thư ở Thông Thiên Đại Lục cũng chỉ có vài người biết được, còn nếu bằng không, hắn liền vì một kiện “gân gà” Thần Khí mà phải chịu truy sát a.

…..Hết chương 271….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui