Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Số 1 vẫn tiếp tục nói.

-Lúc nhỏ chúng ta cùng lớn lên tại một ngôi làng nhỏ, tên gọi Đại Ngưu Thôn, nằm gần Đại Ngưu Sơn, dân làng sinh sống bằng cách đánh bắt thú rừng cùng dược liệu hái được trên Đại Ngưu Sơn, tuy nghèo khó nhưng rất yên bình, ta nhớ rõ lúc đó ta được gọi là Đại Cẩu.

Chiến Thiên vẫn tiếp tục lắng nghe, và không ngắt lời.

-Sáu huynh đệ chúng ta còn có thêm một vị muội muội kết nghĩa là tiểu Liên, nàng rất thiện lương, cả sáu người bọn ta đều rất yêu thương nàng.

-Nhưng lúc đó thảm kịch đã tới, ngôi làng của bọn ta đều bị tàn sát, chỉ có sáu người bọn ta trùng hợp đang ở ngoài nên vẫn còn sống.

-Khi bọn ta trở về, thì cả ngôi làng đều bị thiêu trụi, lúc đó tất cả đều sững sờ.

-Đợi đến khi ngọn lửa lắng xuống, chúng ta mới dám bước vào làng.

Số 1 nói tới đây, ánh mắt của hắn có chút ửng hồng.

-Tất cả mọi thôn dân đều chết hết, chẳng còn ai sống sót.

-Chúng ta đều như những tên điên, lo lắng đi tìm tiểu Liên, nhưng chỉ có nàng là chúng ta không tìm được.

Chiến Thiên nhíu mày một cái rồi mở miệng.

-Như vậy, ngươi muốn ta đi tìm nàng?

Số 1 gật đầu.

-Sáu người bọn ta lúc đó, đã mai táng toàn bộ dân làng, khi đó bọn ta mới 8 tuổi.

-Sáu tên tiểu hài tử cắn răn đào đất rồi chôn từng người.

-Bọn ta đã quyết tâm tìm cách trở nên mạnh mẽ hơn rồi tìm kiếm tiểu Liên, vì thế bọn ta mới trở thành như hiện nay.

Số 1 nói xong rồi lại nhìn về năm vị huynh đệ của mình.

-Tất cả bọn hắn đều đã bị tẩy não thành tử sĩ, chỉ riêng một mình ta là vẫn giữ được một chút kí ức từ khi còn nhỏ.

-Ta biết được ngươi rất mạnh, trận chiến của hai chúng ta nhất định phải có một người chết, vì thế ta muốn nhờ ngươi tìm kiếm tiểu Liên giúp bọn ta.

Số 1 nói xong thì lại lấy ra một con búp bê cũ nát được làm bằng vải.

-Đây là con búp bê mà tiểu Liên thích nhất lúc còn nhỏ, ngươi chỉ cần đưa nó cho nàng là được.

Chiến Thiên nhíu mày một cái rồi cũng tiếp nhận con búp bê.

Cầm trên tay con búp bê, Chiến Thiên gật đầu đem con búp bê cất vào người, sau đó nói.

-Ngươi yên tâm, nếu sau trận chiến này ta còn sống, thì ta sẽ thay các ngươi đi tìm nàng.

Số 1 gật đầu rồi mở miệng.

-Được, như vậy đòn kế tiếp ta sẽ sử dụng một kích mạnh nhất của ta, ngươi phải cố gắng sống sót a.

Số 1 nói rồi ngay lập tức lùi ra một khoảng, Chiến Thiên cũng gật đầu đồng ý.

Ngay lúc số 1 lùi ra, thì 5 người huynh đệ của hắn cũng bước đến phía sau.

Số 1 ngẩn người một cái rồi mở miệng.

-Các ngươi tránh ra.

Nhưng năm người phía sau không ai động thân, số 2 lên tiếng.

-Đại ca, không phải lúc trước chúng ta đã nói rằng sẽ cùng nhau đi tìm tiểu Liên a?

Số 1 hơi sững sờ một cái, ánh mắt hắn lại đỏ ửng, nói từng câu đứt quãng.

-Các ngươi… các ngươi…

Cả năm người đều nở nụ cười nhìn số 1.

Lúc này số 1 lau nước mắt, rồi gật đầu, sau đó lại nhìn về Chiến Thiên rồi mở miệng.

-Tiểu tử, hiện tại sáu người chúng ta sẽ hợp lực đánh ra một kích mạnh nhất, ngươi cũng nên cẩn thận a.

Chiến Thiên nhìn sáu người muốn hợp lực, hắn cũng không ngăn cản mà chỉ gật đầu rồi nói.

-Nếu vậy, ta cũng sẽ tung ra một kích mạnh nhất của ta, các ngươi cũng cố gắng a.

Số 1 gật đầu rồi nhìn sang năm người huynh đệ của mình, sau đó lại nói.

-Các huynh đệ, chúng ta lên a.

Năm người còn lại đều gật đầu sau đó bọn hắn tiếp tục truyền thêm sức mạnh cho số 1.

Số 1 cũng không nhiều lời mà bắt đầu súc thế rồi chuẩn bị ra đòn mạnh nhất.

Chiến Thiên nhìn bọn hắn đã chuẩn bị thì cũng gật đầu, khí lại bao phủ toàn thân hắn, sau đó hắn đưa hai tay về phía trước, rồi lại kéo sang một bên để ngang bụng, hắn cũng không quên mở miệng.

-Bạch tiền bối, hãy ra lệnh cho mọi người lùi về xa hơn.

Bạch Dạ nghe xong lời này thì nhíu mày một cái, nhưng hắn cũng không chậm trễ, nhanh chóng ra lệnh cho đệ tử Thiên Vận Tông lùi về phía sau.

Bạch Dạ cũng biết được, với thực lực của Chiến Thiên và số 1 thì một kích mạnh nhất của bọn họ uy lực sẽ không nhỏ đi đâu.

Chiến Thiên sau khi nói xong cũng không thèm để ý, hắn bắt đầu mở miệng.

-Ka…me…ha…me…

Số 1 cũng đã chuẩn bị xong, năm người bên kia sau khi truyền hết sức mạnh vào người hắn thì cũng rơi xuống tắt thở.

Cảm giác được năm vị huynh đệ từ nhỏ lớn lên cùng mình đã chết, hai mắt số 1 ươn ướt, hắn cắn chặt răn để không nhìn lại, hắn đưa mắt nhìn về Chiến Thiên rồi hét to.

-Tiểu tử, đây là một đòn mạnh nhất của ta, mau tiếp chiêu Vạn Kiếm Trảm.

Số 1 nhanh chóng xuất chiêu, xung quanh thân thể hắn nhanh chóng hiện ra hàng vạn đạo kiếm khí, bay thật nhanh về phía Chiến Thiên.

Nhín kiếm khí bay đến, Chiến Thiên vẫn không hoảng loạn, hắn cũng đưa hai tay ra phía trước hô lên một tiếng.

-Haaaa…

Từ giữa hai lòng bàn tay của Chiến Thiên xuất hiện ra một đạo ánh sáng, nhanh chóng bay tới phía trước.

Kamehameha cùng Vạn Kiếm Trảm hai đòn thế đụng vào nhau, phát ra một tiếng nổ lớn cùng với ánh sáng chói mù mắt người xem.

Bạch Dạ đứng gần nhất cũng bị ảnh hưởng nhiều nhất, chấn động do hai đòn thế gây ra khi va chạm nhanh chóng làm Bạch Dạ phun máu.

Những tên đệ tử của Thiên Vận Tông cùng những tu sĩ khác mặc dù đã lui ra xa nhưng vẫn bị chấn động làm thành trọng thương.

Hơn một nửa tu sĩ của hai bên đều mất sức chiến đấu, không thể đứng dậy.

Vô Cực Tử lúc này cũng nhanh chóng xuất hiện che chở cho Nam Cung Mị Ảnh cùng Mị Nguyệt, vì thế hai người không có chuyện gì.

Mị Nguyệt có chút kinh dị nhìn xung quanh, hiện tại khu vực mà Nam Cung Mị Ảnh cùng Mị Nguyệt đang đứng, chỉ có hai nàng vẫn đứng vững, còn lại tất cả đều nằm rạp xuống.

Lâm Thanh Phong cùng Lục Mặc đều ngồi ở Thiên Vận Tông cũng cảm giác được chấn động.

Lục Mặc nhanh chóng bay đi, Lâm Thanh Phong thì nhíu mày nhìn về hướng này rồi tự lẩm bẩm.

-Chiến Thiên đã dùng hết sức sao?

Trầm tư suy nghĩ một chút, cuối cùng Lâm Thanh Phong cũng không để ý mà tiếp tục nấu ăn.

Một bên khác, Chiến Thiên vẫn cùng Số 1 dằn co, cả hai người đều chảy ra mồ hôi nhưng không ai nhường ai.

Hai chiêu thức va chạm khiến mặt đất cũng bị toát ra một cái hố lớn.

Đúng lúc này dị biến cũng phát sinh.

Khúc hộ pháp ở phía sau đột nhiên ra tay.

Người hắn đánh chính là Số 1.

Số 1 bỗng dưng bị đánh lén khiến hắn phân tâm.

Vì thế mà Vạn Kiếm Trảm cũng không chịu nổi Kamehameha, nên vỡ nát.

Kamehameha nhanh chóng bay đến trước mặt Số 1.

Số 1 hai mắt không dám tin nhìn về Khúc hộ pháp, hắn mở miệng.

-Tại sao?

Đáp lại hắn chỉ có giọng nói lạnh lùng của Khúc Hộ Pháp.

-Thứ sâu kiến như ngươi mà cũng muốn động đến Thánh Nữ? Vì thế ngươi có thể đi chết rồi.

Số 1 hai mắt kinh ngạc nhìn về Khúc Hộ Pháp.

Từ trong câu nói của Khúc Hộ Pháp, hắn cũng hiểu được, tiểu Liên đã trở thành Thánh Nữ, vì thế mặc cho sáu huynh đệ hắn tìm kiếm cũng tìm không ra.

Nhưng số 1 cũng chỉ suy nghĩ tới đây thôi, đòn Kamehameha đã bao phủ lấy cả người hắn, kéo hắn bay thật xa, một lúc sau thì phát nổ, số 1 cũng tan thành mây khói.

Chiến Thiên khuôn mặt có chút âm trầm nhìn về Khúc Hộ Pháp.

Dị biến lúc nãy hắn cũng cảm nhận được, nhưng vì chiêu thức đã xuất ra cũng không thể thu lại, nên hắn chỉ đành nhìn Số 1 tan thành mây khói.

Chiến Thiên thật sự tức giận, hắn nhìn Khúc Hộ Pháp với hai mắt tràn ngập sát ý.

Khí bắt đầu bao phủ toàn thân, hắn nhanh chóng lao đến Khúc Hộ Pháp, miệng hét lớn.

-Ngươi đi chết.

Nhưng đối mặt với Chiến Thiên, Khúc Hộ Pháp nở nụ cười khinh thường, phải biết rằng hắn là Luyện Hư kì tu sĩ, mặc dù chỉ là Luyện Hư kì tầng 1 nhưng hắn mạnh hơn Hóa Thần Viên Mãn nhiều lắm.

Hiện tại thực lực của Chiến Thiên chỉ có thể đánh ngang với Hóa Thần Viên Mãn thôi, vì thế hắn cũng không để Chiến Thiên vào mắt.

Khúc Hộ Pháp nhẹ nhàng phất tay, Chiến Thiên đã nhanh chóng bị đánh văng.

Chiến Thiên bị đánh văng ra một bên, té xuống đất tạo thành một cái hố, miệng hắn phun máu.

Chiến Thiên nhanh chóng đứng dậy, hai mắt hắn vẫn tràn đầy sát khí nhìn về Khúc Hộ Pháp.

Lúc này Bạch Dạ bay tới trước mặt Chiến Thiên, lắc đầu với hắn một cái rồi nhìn lên Khúc Hộ Pháp.

Khúc hộ pháp nở nụ cười khinh thường nhìn Bạch Dạ rồi nói.

-Hôm nay chúng ta chỉ tới đây đánh một trận nho nhỏ, vài ngày sau chúng ta lại tới lần nữa, các ngươi nhanh chóng giao ra đồ vật, lần sau không chỉ có mỗi mình ta.

Khúc Hộ Pháp nói xong cũng không thèm nhìn lại, hắn quay đầu phất tay cho những tên tu sĩ phía sau rời đi.

Nhìn Khúc Hộ Pháp ung dung rời đi, Chiến Thiên cắn răn một cái sau đó đứng dậy.

Bạch Dạ tưởng rằng hắn muốn đuổi theo nên giơ tay ngăn cản, nhưng Chiến Thiên cũng không muốn đuổi theo, hắn chỉ muốn đi tìm năm vị huynh đệ của số 1.

Tiến về hướng mà nằm người huynh đệ của số 1 đang nằm đó, hắn cúi đầu rồi nói.

-Xin các vị tin tưởng ta, ta sẽ cố gắng hoàn thành nguyện vọng mà các vị đã giao phó.

Nam Cung Mị Ảnh cùng Mị Nguyệt cũng tiến lại gần, nhìn xác năm người đang nằm đó, hai nàng cũng thở dài một hơi.

Trận chiến hôm nay, mặc dù Khúc Hộ Pháp đã rút lui, nhưng Thiên Vận Tông cũng không vui vẻ nổi.

…..Hết Chương 91…..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui